Đích Nữ Trùng Sinh Vả Mặt Hằng Ngày - Chương 556: Ai ngờ đề tài lại lệch lạc đến thế

Cập nhật lúc: 2025-12-21 10:00:11
Lượt xem: 1

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/9Kb5mqpKwz

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Nếu ông thêm vài đứa con trai nữa, bọn chúng nào dám kiềm chế như !

 

Thẩm đại lão gia và Thẩm đại phu nhân cuộc tranh đấu ngày càng nghiêm trọng của hai vị hoàng t.ử khỏi trợn mắt há hốc mồm.

 

Đây là... phong cách gì thế ?

 

Chuyện cũng quá huyền ảo ?

 

Chẳng đang bàn luận chuyện nhà họ Thẩm ? Tuy rằng bọn họ thực cũng chuyện riêng tư nhà bàn tán lưng, nhưng tóm cũng qua một đợt như , qua thì thôi.

 

Ai ngờ đề tài lệch lạc đến thế.

 

Thẩm đại lão gia liền chút băn khoăn.

 

Thế là khi bãi triều hôm , Thẩm đại lão gia xin cầu kiến cung.

 

Mấy ngày nay tinh thần và sức khỏe của Thiên Diệu Đế đều lắm, cố tình c.ắ.n răng giả vờ như chuyện gì, nên càng thêm khó chịu.

 

Nếu là đại thần khác cầu kiến lúc , ông sẽ tùy ý tìm một cái cớ từ chối gặp.

 

cầu kiến là Thẩm đại lão gia, ông suy nghĩ một chút, vẫn sai mời .

 

Thực , dù chuyện là do tâm mượn đề tài để chuyện khác, liên quan gì đến Thẩm đại lão gia, nhưng trong lòng ông ít nhiều vẫn chút vui và giận cá c.h.é.m thớt.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dich-nu-trung-sinh-va-mat-hang-ngay/chuong-556-ai-ngo-de-tai-lai-lech-lac-den-the.html.]

Cho nên, ông vị Thẩm ái khanh hôm nay đặc biệt đến cầu kiến sẽ với ông những gì.

 

Thẩm đại lão gia điện quỳ xuống dập đầu thỉnh an, khi dậy cũng vòng vo, chắp tay cúi thật sâu hành lễ: “Hoàng thượng, vi thần gây thêm phiền toái cho Hoàng thượng, xin Hoàng thượng thứ tội!”

 

“Vi thần cũng sự tình biến thành như . Vốn dĩ chỉ là chút chuyện nhà của vi thần, việc trong nhà thể truyền ngoài, vi thần thật sự cũng mặt mũi nào , cũng trách bên ngoài đồn đại. Vốn tưởng rằng chuyện mới mẻ đến , đồn đại một thời gian cũng sẽ qua, ai ngờ...”

 

“Ai ngờ giữa đường đột nhiên biến thành thế ... Mấy ngày nay, vi thần thật sự yên, tâm thần bất an. Nếu vì chút chuyện nhà của vi thần, cũng thành thật sẽ tình trạng mắt, khiến Hoàng thượng phiền lòng...”

 

Thẩm đại lão gia liên tục thở dài, vén áo bào quỳ xuống nữa: “Vi thần tuy vô tội, nhưng việc do vi thần mà , xin Hoàng thượng giáng tội. Vi thần xin một câu mạo phạm, cuộc tranh chấp đích - thứ , cũng coi như là tranh chấp chính thống, đây là đề tài từ xưa đến nay, chẳng đáng là gì. Hoàng thượng đừng quá để tâm, Hoàng thượng ngàn vạn bảo trọng long thể a!”

 

Thiên Diệu Đế xong lời , thấy an ủi thấy uất ức.

 

Được an ủi là vì lời Thẩm ái khanh lọt tai, khiến trong lòng ông thoải mái. Uất ức là vì hai đứa con bất hiếu , chẳng mảy may để tâm đến cha là ông!

 

“Thẩm ái khanh mau bình ,” Thiên Diệu Đế : “Chuyện liên quan gì đến Thẩm ái khanh ? Trẫm còn già đến mức hồ đồ! Đều là do lũ lòng mang quỷ t.h.a.i mượn đề tài để gây sóng gió thôi!”

Ánh Trăng Dẫn Lối

 

Ông càng càng tức, lạnh: “Từng đứa một, trong mắt còn trẫm !”

 

“Hoàng thượng bớt giận, vạn sự cuối cùng cũng qua tay Hoàng thượng, quyết định cuối cùng vẫn là ở Hoàng thượng a!” Thẩm đại lão gia .

 

Thiên Diệu Đế lạnh: “Bọn chúng đều điên , rõ bằng Thẩm ái khanh!”

 

Có lẽ là do cảm xúc dâng trào quá mức nhất thời, cũng lẽ là do cơ thể cố gắng gượng gạo suốt thời gian qua đến giới hạn, Thiên Diệu Đế đột nhiên cảm thấy một cơn chóng mặt dữ dội ập đến, đầu óc đau nhức âm ỉ, ông rên lên một tiếng, hai mắt tối sầm ngã gục xuống.

 

“Hoàng... Hoàng thượng! Hoàng thượng!” Lữ công công - thái giám tổng quản hầu hạ bên cạnh sợ đến mức suýt ngất , cuống quýt đỡ lấy lay gọi.

 

 

Loading...