Trong lòng Tiêu Cảnh Hoài và Tiêu Cảnh Nghiệp đều hiểu rõ, Thiên Diệu Đế cũng hiểu rõ, các triều thần cũng đồng dạng hiểu rõ, chuyện một khi bắt đầu thì thể nào kết thúc !
Nhất định một kết quả mới thôi!
Dù cho phụ hoàng bọn họ lúc hô ngừng, thì ích lợi gì chứ?
Đây là mệnh của bọn họ, định sẵn , chiến thắng cuối cùng chỉ một.
Thiên Diệu Đế ? Bởi trong lòng càng thêm nghẹn khuất phẫn nộ, cũng càng thêm bất lực! Nếu, nếu thêm vài đứa con trai thì bao...
Thêm vài đứa con trai nữa, em bọn họ cũng đến mức đối đầu gay gắt như thế, dù tranh đấu cũng đến mức ngươi c.h.ế.t sống. Dù cuối cùng chỉ một kế thừa giang sơn, những khác cũng thể sống yên ...
với tình hình hiện tại, Thiên Diệu Đế thật sự chút đau đầu, bất an.
Ông thật sự sợ hãi...
Chuyện tạm thời lắng xuống, Tiêu Cảnh Dụ cũng để ý, trào phúng bỏ qua, cũng tiếp tục đổ thêm dầu lửa nữa.
Không cần thiết thế, một việc, gieo một nắm hạt giống là đủ , sự phát triển tiếp theo, nhất định sẽ thất vọng.
Nhất thời quá, ngược sẽ khiến nghi ngờ.
Chớp mắt, đến Tết Trung thu rằm tháng Tám.
Trong Thẩm phủ rực rỡ hẳn lên, tuy đông như , nhưng Thẩm Lương Vi cảm thấy thoải mái hơn nhiều, cả nhà nhẹ nhàng vui vẻ, vứt bỏ hết chuyện cũ.
Trước lễ, vợ chồng Thẩm đại lão gia cố ý đưa hai em một chuyến đến chỗ ở của nhị phòng, tam phòng và lão thái thái để biếu quà lễ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dich-nu-trung-sinh-va-mat-hang-ngay/chuong-559-ong-that-su-so-hai.html.]
Đây là vấn đề đối mặt. Thẩm lão thái thái dù lầm gì, thì cũng là cả, chuyện nuôi dưỡng Thẩm đại lão gia cũng là sự thật.
Bà ác độc, ý là thật, nhưng Thẩm đại lão gia cũng tròn bổn phận của , đó cũng là sự thật.
Thẩm Lương Vi và Thẩm Hoằng Tuân trong lòng hẹn mà cùng thầm nghĩ, may mắn lão thái thái tâm địa ác độc tuyệt tình tuyệt nghĩa, như thế, nhà chỉ cần tròn bổn phận là đủ , dù tranh chấp gì, cũng ai nhà sai .
Còn về nhị phòng, tam phòng, bọn họ đừng hòng mơ tưởng!
Đây là đầu tiên qua đó, Thẩm Lương Vi cũng cho lệ, những ngày lễ tết , họ thể cần nữa.
Dù chuẩn tâm lý từ , nhưng khi đại phòng đến nơi, vẫn cảnh tượng mắt cho kinh ngạc đến mức trợn mắt há hốc mồm.
Còn cách cổng sân một đoạn, thấy tiếng Thẩm nhị phu nhân và Thẩm tam phu nhân, hai chị em dâu đang c.h.ử.i bới cãi ầm ĩ. Trong miệng tuôn đủ loại lời lẽ ô uế nhục mạ, chẳng khác gì mấy mụ đàn bà đanh đá chanh chua ngoài chợ!
Ánh Trăng Dẫn Lối
Nghe loáng thoáng thì là chuyện lông gà vỏ tỏi trong nhà, nếu tóm tắt ngắn gọn một chút, thì chỉ một chữ: Tiền.
Hai trụ cột của nhị phòng, tam phòng vốn dĩ cũng chẳng bản lĩnh gì, giờ rời khỏi đại phòng, còn dáng nữa?
Hai chị em dâu đều ngốc, đều những ngày tháng của nhà nhất định sẽ càng thêm khó khăn, bạc trong tay giữ cho chặt, ai cũng chịu bỏ tiền nuôi gia đình, đùn đẩy trách nhiệm, phá đám lẫn .
Trước khi phân gia, ai cũng tranh quản gia, giờ thì ai cũng chịu quản, rốt cuộc, đây chính là củ khoai lang bỏng tay a!
Ngay cả Thẩm lão thái thái cũng quản nổi bọn họ, tức hộc m.á.u mắng một trận, nhưng xong đấy, hai chị em dâu vẫn cứ náo loạn như thường.
Suốt thời gian qua ngày nào yên , ngày nào cũng náo nhiệt như .
Thẩm đại phu nhân vài câu liền nhíu mày, nhịn liếc hai em Thẩm Lương Vi, chút hối hận vì đưa bọn họ tới đây.