Không đợi Thẩm Lương Nguyệt thêm gì nữa, Thẩm đại phu nhân trực tiếp lệnh cho Hải Đường, Xuân Lan tiễn khách.
Đưa nàng ngoài? Có điên mới thế.
Lỡ xảy chuyện gì, tam phòng chẳng sẽ ầm lên ? Chỉ sợ dù chuyện gì, tam phòng cũng sẽ cố tình gây chuyện gì đó thôi.
Bà đang yên đang lành tại dây cái rắc rối ?
Thẩm Lương Nguyệt tức đến phát , oán hận trừng mắt cổng lớn Thẩm phủ một cái, ôm mặt chạy .
Nàng nhất định Thu Liệp, nhất định !
Chẳng những , nàng còn nghĩ cách gặp Chiến Vương điện hạ, ... ở bên cạnh điện hạ... Cái nhà đó, nàng một ngày cũng về, một ngày cũng ở nữa.
Chiến Vương điện hạ còn nhớ nàng , ngài thiện lương như , cảnh hiện giờ của nàng , nhất định sẽ nảy sinh lòng thương cảm...
Trong lòng Thẩm Lương Nguyệt, Tiêu Cảnh Dụ trở thành cọng rơm cứu mạng duy nhất.
Về việc cọng rơm cứu mạng do nàng tự tưởng tượng , điều đó quan trọng. Quan trọng là, nàng nhận định đây là lối thoát duy nhất của . Nàng chỉ thể nắm chặt lấy chút ánh sáng, chút hy vọng , mới thể thoát khỏi vũng bùn lầy trong nhà, mới thể sống cuộc sống mà nàng mong .
Không cho nàng theo ? Tưởng rằng như là thể tống khứ nàng ? Nằm mơ...
Thẩm Lương Nguyệt một bên căm hận sự tuyệt tình lãnh khốc của đại phòng, một bên nhịn thầm oán trách cha vô dụng. Ông chỉ cần chút tác dụng, chỉ cần kiếm chức quan cao hơn một chút, thì nàng đến nỗi hạ chạy đến đại phòng cầu xin như thế ?
Nếu ông lợi hại như đại bá phụ, nàng căn bản chẳng cần gì cả, chỉ việc ở nhà chờ Chiến Vương điện hạ phái tới cửa cầu hôn là , đến nỗi chật vật như ngày hôm nay...
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dich-nu-trung-sinh-va-mat-hang-ngay/chuong-570-nang-ta-nhat-dinh-phai-di-thu-liep.html.]
Trận phong ba như một vở hài kịch , bất luận là Thẩm đại phu nhân Thẩm Lương Vi, đều để trong lòng.
Không ngờ, đến ngày xuất phát, Thẩm Lương Nguyệt mang theo tiểu nha đầu Thu Phương cư nhiên nhảy , tủm tỉm tự nhiên về phía xe ngựa của hai con Thẩm đại phu nhân, vui vẻ : “Đại bá mẫu, nhị tỷ tỷ, con đến muộn chứ? Vừa khéo thật, chúng thôi!”
Lúc , Thẩm đại lão gia và Thẩm Hoằng Tuân Thiên Diệu Đế chỉ định hộ giá bên cạnh, từ sớm. Thẩm đại phu nhân và Thẩm Lương Vi .
Hạ nhân Thẩm gia thấy nàng đến đây, cũng chút bất ngờ.
bất ngờ thì bất ngờ, bọn họ cũng cảm thấy gì, rốt cuộc đều là họ Thẩm cả mà.
Đại phu nhân dẫn tam tiểu thư cùng cũng là chuyện bình thường.
Mặt Thẩm đại phu nhân sầm , đang định mở miệng, Thẩm Lương Vi nhẹ nhàng nắm tay bà ngăn , là vô dụng. Nàng sang Thẩm Lương Nguyệt : “Ngươi theo .”
Thẩm Lương Vi xoay phủ, Thẩm Lương Nguyệt , theo .
Vừa cửa, Thẩm Lương Vi liền sai bắt lấy nàng , lạnh lùng : “Nửa canh giờ , đưa nàng về Thẩm gia!”
Ánh Trăng Dẫn Lối
Thẩm Lương Nguyệt tức điên, liều mạng giãy giụa hét lên: “Thẩm Lương Vi, ngươi điên ! Ngươi... ngươi dám đối xử với như !”
“Ta thấy ngươi mới là điên , còn điên nhẹ ,” Thẩm Lương Vi liếc nàng một cái, thẳng mắt nàng : “Đừng tưởng chút tâm tư đó của ngươi, ngươi tỉnh .”
Thứ nên nhớ thương, thì đừng nhớ thương.
Đừng nàng và Tiêu Cảnh Dụ định ước cả đời, tuyệt đối sẽ để Thẩm Lương Nguyệt quấy rối, cho dù giữa nàng và Tiêu Cảnh Dụ gì, với cái kiểu điên cuồng của Thẩm Lương Nguyệt, trời mới đến lúc đó ả sẽ chuyện gì ở bãi săn mùa thu?
Đến lúc đó chẳng liên lụy cha nàng ?