Đích Nữ Trùng Sinh Vả Mặt Hằng Ngày - Chương 60: Cơ hội tiên tri dự báo
Cập nhật lúc: 2025-12-21 10:00:33
Lượt xem: 0
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/AUn6ybjZTu
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Nghe thấy ổ gà rừng, Ninh Tịch Nguyệt phấn khích hẳn lên. Bản cái ổ gà là một địa điểm đáng để xem xét .
Cô , thím Dương Liễu khuất, chỉ còn cô, thể hành động.
Ngồi xuống vạch bụi cỏ hai bên đường tìm kiếm: "Ở nhỉ?"
Cô lên, về hướng tiếng báo của hệ thống, mắt đảo quanh. Khóe môi cô nhếch lên khi thấy một chiếc lông gà nhỏ xíu vương bụi cỏ bên trái cách đó xa.
"Tìm thấy ."
Đi tới gần xem xét, cách đó 50 mét, Ninh Tịch Nguyệt vòng một tảng đá lớn.
Giữa bụi cỏ tranh rậm rạp, ngay phần gốc, cô phát hiện ổ gà rừng. Ngoài những vỏ trứng vỡ, còn mười quả trứng gà rừng vẫn còn chút ấm, một quả vết nứt.
Ninh Tịch Nguyệt tặc lưỡi: "Tiếc quá, đến sớm chút nữa khéo tóm cả gà , hốt trọn ổ luôn."
"Điểm danh."
"Tinh! Điểm danh thành công. Nhận một cơ hội 'Tiên tri dự báo', chỉ sử dụng tại địa điểm . Ký chủ sử dụng ?"
Hả? Còn hạn chế địa điểm nữa. Lần vật phẩm điểm danh liên quan mật thiết đến địa điểm ? Ninh Tịch Nguyệt khó hiểu.
"Sử dụng."
"Tinh! Đang sử dụng..."
Đồng t.ử Ninh Tịch Nguyệt chuyển sang màu vàng kim, mắt cô hiện lên những hình ảnh.
Trong hình ảnh hai : Ninh Miên Miên và hai cô - Ninh Thanh Viễn.
Ninh Miên Miên mặt Ninh Thanh Viễn chuyện: "Anh hai, cái đùi gà rừng nướng cho em ngon thật đấy, đó là đầu tiên em ăn thịt trong cả năm nay, thơm quá. Không ... Haizz... Xuống nông thôn lâu thế mà nhà cũng..."
Vẫn cái kiểu nửa vời bắt đoán, lau nước mắt, sụt sùi lóc.
Ninh Thanh Viễn luống cuống chân tay: "Này, em đừng chứ. Có khó khăn gì cứ với , nghĩ cách cho. Em thấy đùi gà ngon thì bắt cho em ngay đây. Đi, một chỗ ổ gà rừng, mấy nay chắc trứng nở , xem bắt con nào nướng ."
Hình ảnh chuyển cảnh, hai ngay tảng đá ổ gà mà cô đang .
Ninh Thanh Viễn hào hứng chỉ tảng đá: "Nhìn kìa, chính là chỗ đó. Lần bắt một con bụi cỏ , lúc đó còn mấy quả trứng sắp nở, qua xem."
"Thật ạ? Thế là sắp ăn thịt ." Ninh Miên Miên lộ vẻ thèm thuồng, theo Ninh Thanh Viễn về phía ổ gà.
Ninh Thanh Viễn nhắc nhở: "Miên Miên, em xa thôi nhé, phía là vách núi đấy, cẩn thận."
Ninh Miên Miên tỏ vẻ quan tâm: "Không , em sẽ sát mép vực , em cạnh ổ gà xem bắt."
"Được ."
Hình ảnh chuyển, hai bắt hai con gà rừng con, đang vui vẻ thì tiếng gà rừng lớn kêu trong bụi cỏ bên cạnh. Ninh Miên Miên hưng phấn chạy bắt.
"Anh hai, gà to kìa..."
"Miên Miên, đừng qua đó, bên là vách núi!"
Ninh Miên Miên như điếc, trong mắt chỉ con gà, lao tới. Con gà vỗ cánh bay, chân ả trượt một cái suýt rơi xuống vực.
"A, hai cứu em..."
Trong tích tắc, Ninh Thanh Viễn túm tay Ninh Miên Miên, kéo ả lên. Ai ngờ Ninh Miên Miên trèo lên nhưng trong lúc hoảng loạn khua tay múa chân vô tình đẩy Ninh Thanh Viễn đang sát mép vực ngã xuống.
"A..."
"Anh hai! Anh hai! Hu hu hu... hai..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dich-nu-trung-sinh-va-mat-hang-ngay/chuong-60-co-hoi-tien-tri-du-bao.html.]
Nhìn đến đây, Ninh Tịch Nguyệt kìm gọi "Anh hai", Ninh Miên Miên trong hình ảnh mà hận thấu xương.
Càng giận hơn là Ninh Miên Miên lóc một lúc vách núi, ánh mắt như hạ quyết tâm điều gì đó, bỏ chạy, chạy thẳng về hướng đại đội Đại Liễu.
Không hề xuống vực xem , tìm cứu giúp.
Đây mà là việc con ?
Ánh Trăng Dẫn Lối
Mắt Ninh Tịch Nguyệt rực lửa giận.
Hình ảnh chuyển xuống đáy vực, Ninh Thanh Viễn ôm n.g.ự.c thổ huyết, cố gắng cầm cự chờ Ninh Miên Miên đến cứu. Thời gian trôi qua, ánh mắt từ hy vọng chuyển sang thất vọng tuyệt vọng.
Anh yếu ớt thì thầm: "Nguyệt Nguyệt, hai... thể... về... thăm em ..."
"Tinh! Cơ hội Tiên tri dự báo sử dụng hết."
Hình ảnh dừng ở khoảnh khắc hai nhắm mắt xuôi tay câu cuối cùng.
"Anh hai, hai..."
Ninh Tịch Nguyệt quỳ rạp xuống đất hướng về phía vách núi, nước mắt tuôn rơi, trong đầu cứ hiện lên hình ảnh cuối cùng của Ninh Thanh Viễn.
"Ủa, Nguyệt Nguyệt? Sao em ở đây?" Ninh Thanh Viễn đội mũ rơm từ con đường nhỏ bên chạy tới, vẻ mặt đầy kinh ngạc vui mừng.
Ninh Tịch Nguyệt lau nước mắt, dám tin mắt : "Anh hai?"
Ninh Thanh Viễn chạy đến thấy em gái thì hoảng hốt, rút khăn tay lau nước mắt nước mũi cho cô:
"Nguyệt Nguyệt em ? Đừng nữa, thành mèo con lem luốc lắm. Nín , hai đây ."
Ninh Tịch Nguyệt cẩn thận lấy ngón tay chọc chọc mặt Ninh Thanh Viễn. Ấm áp, cảm giác, ảo ảnh.
"Oa, hai, em nhớ quá!" Ninh Tịch Nguyệt ôm chầm lấy nức nở, bôi cả nước mắt lên .
Ninh Thanh Viễn vỗ nhẹ vai em gái: "Sao thế , ai chọc giận mít ướt nhà , cho hai , hai báo thù cho em."
Ninh Tịch Nguyệt nhân cơ hội ngẩng lên, trai hung dữ :
"Là Ninh Miên Miên! Từ nay chuyện với nó, để ý đến nó. Em cạch mặt nó , nó là . Rời khỏi chỗ em sẽ kể cho mấy chuyện tày trời về nó. Anh mà còn dây dưa với nó thì trai em nữa."
"Được , em gái yên tâm. Anh thề với Chủ tịch Mao, bao giờ để ý đến Ninh Miên Miên, giúp đỡ nó, thấy nó là mặt coi như quen."
Ninh Thanh Viễn nghiêm túc giơ tay thề, cô em gái đang hung dữ với ánh mắt cưng chiều.
"Còn nữa, đến đây nhặt trứng gà, bắt gà rừng, lén lút đến đây nữa."
"Ơ, em lén đến đây nhặt trứng bắt gà?"
Hôm qua thấy gà rừng bay đến đây, hôm nay mới mò đến xem thử đầu em gái bắt quả tang. Ninh Thanh Viễn gãi đầu ngượng ngùng.
Ninh Tịch Nguyệt hừ lạnh: "Đây chẳng trứng gà ? Đây chẳng ổ gà rừng ? Giờ giờ việc ? Bên cạnh chẳng cái liềm dùng ?"
Bị em gái bóc mẽ, Ninh Thanh Viễn hổ bất lực: "Haha, Nguyệt Nguyệt, cho chút mặt mũi ."
Mặt mũi đổi mạng sống . Ninh Tịch Nguyệt chống nạnh lệnh: "Tóm là đến đây."
Nói xong, cô cầm cái liềm của trai phá tan cái ổ gà, phạt sạch cỏ xung quanh khiến chỗ đó trọc lóc còn ngọn cỏ.
Ninh Thanh Viễn lắc đầu , giúp em gái dọn cỏ, nhặt mười quả trứng túi dẫn cô xin phép nghỉ cho .
Con gà rừng chơi nửa ngày về, ngơ ngác chỗ nhà : Nhà ?