Vừa thấy nàng , trong mắt Trưởng công chúa Di Hòa như phun lửa, nước mắt càng tuôn rơi lã chã.
Bà lảo đảo lùi hai bước, khuôn mặt tái nhợt gầy gò tràn đầy vẻ bi thương, ngẩn ngơ Ung Vương phi, ngón tay khô gầy run rẩy chỉ nàng : "Ngươi... Ta ngươi, tiểu thư phủ Hình Bộ thượng thư, Từ tiểu thư. Con gái dù cũng là nguyên phối của Ung Vương, nó c.h.ế.t oan uổng, ngươi lên cái vị trí kế vương phi thấy thoải mái ? Các ngươi... các ngươi thật tàn nhẫn, các ngươi đều thật tàn nhẫn!"
"Các ngươi đối xử với nó như , giẫm đạp lên chuyện của nó để hưởng thụ vinh hoa phú quý , ban đêm thể an tâm giấc ngủ ! Ô ô ô ô... Con gái đáng thương của ơi! Đứa con ngốc nghếch , tâm ý chỉ yêu Ung Vương, con coi là bảo vật, nhưng trong mắt , con chẳng qua chỉ là một gánh nặng! Là liên lụy con..."
"Là với con! Nếu vẫn là Trưởng công chúa như , ai dám đối xử với con như ? Ai dám để con c.h.ế.t minh bạch như thế! Con thi cốt lạnh, giẫm lên con để leo cao, một khắc cũng chờ , tình cảm phu thê càng nửa phần. Con gái đáng thương của ..."
Thân thể Trưởng công chúa Di Hòa lảo đảo, lóc than vãn, giọng điệu đầy u oán và tủi hờn, nhưng cứ lắc lư như mà mãi ngã xuống.
Càng như thế, càng khiến đồng cảm, ai nấy đều thấy đành lòng. Mọi mồm năm miệng mười chỉ trỏ bàn tán, ánh mắt về phía Ung Vương phi cũng đổi hẳn.
Ung Vương phi tức đến mức suýt hộc một ngụm m.á.u tươi!
Chuyện liên quan gì đến nàng ? Đâu do nàng !
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dich-nu-trung-sinh-va-mat-hang-ngay/chuong-743-nguoi-chang-qua-chi-la-mot-ganh-nang.html.]
Nàng là con gái, chuyện hôn nhân là lệnh của cha , lời mai mối, nàng quyền lựa chọn ?
Mặc dù trong lòng nàng cũng hề bài xích, nhưng chuyện vốn dĩ do nàng chủ, cũng do nàng định đoạt.
Lúc những lời của Trưởng công chúa Di Hòa, câu nào câu nấy đều lôi nàng , chỉ thiếu nước chỉ thẳng mặt mắng nàng quyến rũ Ung Vương. Trong lòng Ung Vương phi thẹn giận.
cổng Ung Vương phủ bao nhiêu đang xem náo nhiệt, bao nhiêu cặp mắt đang chằm chằm, nàng vẫn giữ thể diện, thể để mất mặt Ung Vương phủ.
Trưởng công chúa Di Hòa thể bất chấp tất cả, bà trắng tay, chính là một kẻ điên, nhưng nàng thì , Ung Vương phủ cũng .
Ung Vương phi cố nén cơn nóng bừng mặt, gượng gạo trấn định mỉm : "Trưởng công chúa, chuyện gì chúng hãy trong phủ từ từ chuyện, thấy thế nào? Chuyện Trưởng công chúa hiểu lầm . Mẫu t.ử liền tâm, thảo nào Trưởng công chúa nghĩ như , nhưng sự thật quả thực thế. Sự việc xảy trong cung, Thận Hình Tư đích thẩm vấn, Hoàng thượng và Hoàng hậu nương nương đều hỏi đến, thử hỏi ai dám giả? Trưởng công chúa hãy phủ , bổn phi sẽ kể tỉ mỉ ngọn ngành sự việc cho Trưởng công chúa , đến lúc đó tự nhiên sẽ hiểu! Mễ ma ma, mau đỡ Trưởng công chúa phủ."
"Vâng, thưa Vương phi." Mễ ma ma là bà v.ú của Ung Vương phi, thấy Trưởng công chúa Di Hòa ầm ĩ như trong lòng sớm bực bội vô cùng. Nghe lệnh, bà lập tức hành lễ, định tiến lên đỡ Trưởng công chúa Di Hòa.
Ánh Trăng Dẫn Lối
Trưởng công chúa Di Hòa lùi hai bước, thuận tay rút cây trâm bạc búi tóc kề sát cổ, lạnh : "Đứng , qua đây!"
Ánh mắt bà chớp động, hung tợn trừng Ung Vương phi, gằn: "Ngươi đừng hòng mơ tưởng! Ta vương phủ còn thể sống sót trở ? Đến lúc đó các ngươi tùy tiện vu oan giá họa lên đầu , chẳng cũng sẽ c.h.ế.t vì 'tai nạn ngoài ý ' giống hệt đứa con gái đáng thương của ! Các ngươi tính toán lắm, nhưng đừng hòng! Từ Hinh, bảo của ngươi lui , nếu sẽ c.h.ế.t ngay tại đây!"