Dịch Vụ Tuyển Thê - Chương 86
Cập nhật lúc: 2025-01-12 14:07:53
Lượt xem: 7
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/8Uw8rOeVOM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Sau khi xem xong bức thư,cầm lấy lá thư rớt, quả nhiên Đường Tĩnh Thiên nàng thất vọng, mà giờ phút Lâm Nhược Tịch thương, vốn thể tìm để đối chất, sớm ban đầu nàng nên đề nghị Nhược Tịch cướp rể, bởi vì thấy lá thư hiện giờ việc cướp hôn đây trở nên vô nghĩa.
"Nhược Tịch, thật sự xin , ban đầu nên. . . ’’ Nàng còn hết giường ngắt lời, "Không , Tinh nhi, hề với tỷ, chính mới với tỷ. " Quý Tinh bước lên vỗ bả vai của nàng, đúng với nàng nhất chính là Đường Tĩnh Thiên.
Hách Liên Viên trừng mắt một lúc lâu, Qúy Tinh còn ngoài, sẽ chuyện gì đó chứ? Nghĩ như , dậy tới gian phòng của Lâm Nhược Tịch, mà Nam Cung Hi cũng theo phía lưng mà ngoài.
Hai tới cửa, thấy tiếng truyền từ bên trong, tất nhiên đây là tiếng của Qúy Tinh, mà là của Lâm Nhược Tịch, chẳng lẽ thật sự xảy chuyện gì? Bất chấp thứ khác, đẩy cửa .
"Các thế?" Quý Tinh đang an ủi giường, thấy Hách Liên Viên tới, Qúy Tinh cầm lấy lá thư nàng nhặt lên ném cho , Hách Liên Viên vội vàng nhận lấy, mở bức thư .
"Tên Đường Tĩnh Thiên đáng chết! Lúc mới bao lâu, tiếp tục thành !’’ Hách Liên Viên cũng tức giận, mặc dù quan hệ giữa và Nhược Tịch qua thì như , nhưng thực , nếu sớm tên là như , ban đầu nên giúp bọn họ.
"Hu hu ~~ Tinh nhi." Nghe thấy Hách Liên Viên nhắc tới tên Đường Tĩnh Thiên, giường càng to thêm, Qúy Tinh vội vàng hiệu bảo Hách Liên Viên cần nữa, Nam Cung Hi ở một bên cũng thấy lá thư gì, Nhược Tịch kiêu ngạo, Thủy Linh , điều cho nhớ lúc hình như bản cũng là như .
"Cô đừng nữa, ! Loại nam nhân cần cũng !" Hách Liên Viên nổi giậnmở miệng, Tinh nhi đến bây giờ cũng ăn một phần cơm ngon lành, Lâm Nhược Tịch mắng như , càng thêm lợi hại.
"Huynh tạm thời đừng nữa.’’ Qúy Tinh , “Tinh nhi, còn
ăn miếng cơm nữa đấy.” Nói xong chằm chằm giường, Lâm Nhược Tịch nàng còn ăn cơm, vội vàng hít mũi mấy cái.
"Tinh. . . Tinh nhi, tỷ , ăn cơm ." Lâm Nhược Tịch thút tha thút thít thúc giục nàng, “Muội cảm thấy vẫn nên ở với tỷ thì hơn.” Lâm Nhược Tịch cũng lắc đầu, “Ta thật sự , đừng đứa trẻ đói bụng.” Qúy Tinh nàng, lúc mới gật đầu nhẹ, lẽ nàng bình tĩnh một chút.
"Được , tỷ chú ý sức khỏe, đừng nữa, nhé?" Quý Tinh dặn dò, Lâm Nhược Tịch gật đầu một cái, lúc Qúy Tinh mới ngoài, ngay đó Hách Liên Viên và Nam Cung Hi cũng ngoài, chẳng qua cửa đóng trong nháy mắt, trong phòng tiếp tục .
"Đường Tĩnh Thiên c.h.ế.t tiệt, thật sự đánh !" Nghe tiếng bên trong cửa, Hách Liên Viên tức giận nắm chặt bàn tay, Qúy Tinh thở dài, đây nàng vẫn cho là thích Nhược Tịch, xem hẳn là .
"Được , để cho tỷ trút hết .’’ Qúy Tinh cũng liếc về phía cửa, đó lắc đầu một cái rời , Hách Liên Viên vội vàng theo, còn Nam Cung Hi lặng lẽ phía .
"Tinh nhi, đến tìm Đường Tĩnh Thiên hỏi một chút ?’’ Nhìn nàng yên lòng ăn cơm, Hách Liên Viên nhịn mà mở miệng. “Huynh xem việc sai chứ?” Hắn hỏi một đường, nàng trả lời một nơi, Hách Liên Viên nàng cái gì, nhưng Nam Cung Hi ở một bên thì , thì qua lâu như , cách giữa bọn họ kéo xa đến như thế .
"Không, bọn họ nên cảm tạ nàng, trách thì trách Đường Tĩnh Thiên trân trọng, tề nhân chi phúc .*’’ Hắn bận an ủi nàng, còn giờ phút Nam Cung Hi cảm thấy giống như một ngoài cuộc, lặng lẽ lui ngoài.
*tề nhân chi phúc: hạnh phúc đầu đủ, ý vợ nhiều con đông.
Hắn ở ngoài cửa lên trời, nếu như ban đầu khư khư cố chấp, lời của mẫu , như hiện tại sẽ khác ? Trước mắt hiện tình cảnh lúc nữa. Đứa bé,
đứa con của chính g.i.ế.c chết, chảy nhiều m.á.u như , nếu đứa trẻ sẽ vẫn còn sống.
"Muội đừng tự trách nữa, , mau ăn .’’ Hách Liên Viên khuyên nàng, Qúy Tinh gật đầu một cái, Nam Cung Hi ngoài cửa lời bên trong, thở dài bước ngoài.
"Hả? Ngươi là biểu của Hách phu nhân ? Sao ngoài một , mua đồ gì ?’’ Có nhận đường, chẳng qua chỉ lắc đầu một cái, cúi đầu bước nhanh, phố đều hiểu, chẳng lẽ sợ lạ?
Bởi vì cúi đầu, cho tới khi tự ngỏ cụt, khi xoay rời , thì cuộc đối thoại của hai truyền trong tau , mà cũng vì những lời đó mà dừng bước.
"Này, Thủy tiểu thư cho nhiều tiền, chúng g.i.ế.c đại tiểu thư Lâm gia bảo Lâm Nhược Tịch." Một khác trầm tư, "Ừ, tiền ít, ngươi nhận ?’’ Người hỏi , "Nhận, thế nào nhận? Một vạn lượng hoàng kim, ngờ mạng của Lâm Nhược Tịch gì đó đáng tiền thế ." Người nọ tham lam .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dich-vu-tuyen-the/chuong-86.html.]
"Ừ, chỉ vì một nữ nhân mà xuất động cả Hắc Bạch Song Sát chúng thì vẫn quá coi trọng nàng .’’ Một khác gật đầu một cái, Hắc Bạch Song Sát? Nam Cung Hi cau mày, mà lúc hình như hai rời khỏi, chung quanh , ngay đó lắc một cái, đợi hai rời , khi đó mới xuất hiện, hai xa, mới nhận tin, một lúc sâu mạng của nàng , trong lúc liên hệ gì đây?
Nam Cung Hi suy tư trở về, rốt cuộc cho họ chuyện đây? Suy nghĩ hồi lâu cũng nghĩ phương án nào, còn nữa cũng thể xác định chuyện rốt cuộc là thật giả, tới lui, thì một cản , ngẩng đầu lên, thấy mắt thì ngẩn tại đó.
"Hi nhi? Là con ?" Người nọ kích động , tìm lâu như , cuối cùng cũng tìm ."Sư. . . Sư phụ?" Tại ông ở chỗ ?"Thật sự là Hi nhi ?" Nói xong kích động tiến lên ôm , ông sai lầm , sai lớn, bao gồm cả sai lầm năm đó của ông nữa.
"Sư phụ, chỗ ?" Chẳng lẽ còn hại ư? Trong lòng nghĩ như , nhưng ngoài miệng cái gì cũng , ngay cả đến vẻ mặt ông cũng kích động.
"Sư phụ. . . Sư phụ thực sự xin con! Lúc cũng cùng với Tuyết Nhi. . ." Ông thêm gì nữa, Nam Cung Hi nắm chặt quyền, đến bây giờ ông còn hối cải ? Tuyết Nhi? Trữ Tuyết?
"Đã qua coi như xong." Hắn lạnh nhạt câu , Diệp Thiên sững sờ, chẳng lẽ thích Tuyết Nhi ? Cũng đúng, thích vốn là khác, từ chuyện ông liên tục suy nghĩ, ông cũng dám , sợ phá hủy hình tượng của trong lòng .
"Sư phụ, Hắc Bạch Song Sát lợi hại ?" Đột nhiên thấy nhắc đến trong võ lâm, "Sao ? Con chọc bọn chúng ?" Ông lo lắng hỏi, Nam Cung Hi lắc đầu một cái, "Ngược hai võ công tầm thường, nhưng xảo trá, lòng cũng độc á, nếu chỉ dùng võ công của con cũng đánh thắng bọn họ, chỉ e cẩn thận bọn họ điều gian trá.’’ Diệp Thiên lời thành tâm nhắc nhở.
"Con ." Hắn gật đầu một cái, nếu như sẽ âm thầm bảo vệ nàng, dù cũng ở cùng một chỗ chỉ cần cẩn thận một chút là . “Hi nhi, sư phụ thoái ẩn giang hồ, con tiếp quản Vô Tình Minh.” Nói xong thì lấy lệnh bài Minh chủ đưa cho .
Nhìn lệnh bài , đưa tay nhận, ông sẽ rút lui khỏi giang hồ? Có âm mưu gì khác đây? Hắn thể nghĩ như , thật thì Diệp Thiên sự thật, khúc mắc năm đó cởi bỏ, mà ông cũng chính một cô con gái.
"Sư phụ, con ở nơi còn việc, tạm thời .’’ Diệp
Thiên nghiêm mặt ngay đó hòa hoãn một chút, “Không cả, con cứ cầm , khi nào xong sự tình ở đây cũng .” Ông bỏ lệnh bài trong tay của , Nam Cung Hi vật trong tay, gì.
"Sư phụ đây, hi vọng về chúng còn thể hẹn ngày gặp ." Giọng điệu của ông kỳ quái thế ? Nam Cung Hi ngẩng đầu lên đang hỏi, thì phát hiện còn bóng dáng của ông , nếu như lệnh bài trong tay, sẽ cho là đang mơ.
Vân Mộng Hạ Vũ
Cất lệnh bài xong, trở về, qua một quầy hàng bán hồ lô thì dừng , hình như quên một chuyện gì đó, “Khách quan, mua hồ lô ư?” Người bán hàng hỏi đang vô thức gật đầu, “Được ! Đây của .” Người bán hàng rong đưa kẹo hồ lô bọc đường cho , lúc Nam Cung Hi mới lấy tinh thần, móc bạc đưa cho .
Cầm kẹo hồ lô, tiếp tục về, Qúy Tinh đang buồn bực, câm ? Sao cũng một tiếng? Mới nàng và Hách Liên Viên trò chuyện về việc của Lâm Nhược Tịch và Đường Tĩnh Thiên, cho nên chú ý đến , chẳng lẻ ? Đang lúc nàng suy nghĩ như thì thấy cầm kẹo hồ lô đến.
"Huynh thích ăn cái ?" Quý Tinh chỉ kẹo hồ lô trong tay mà hỏi, lắc đầu một cái, đưa kẹo hồ lô bọc đường cho nàng, vì , cảm giác nàng nhất định sẽ thích ăn.
"Cho ?" Hắn gật đầu một cái, Qúy Tinh nhận lấy kẹo, những chuyện nghĩ đến chợt ùa về một chút, thì một việc quên là thể quên .
"Loại đồ ăn thiếu dinh dưỡng ít mua ." Hách Liên Viên ngoài thấy một màn , mới sợ Qúy Tinh quá cực khổ, xung phong nhận việc rửa bát, chỉ là rửa chén xong , thì thấy cảnh , nhất là thích thấy Qúy Tinh ngẩn khi kẹo hồ lô, bộ dạng giống như đang nghĩ đến điều gì đó.
Thấy bộ dạng của Hách Liên Viên, Nam Cung Hi hề để tâm, thế nhưng khi thấy dáng vẻ của Qúy Tinh thì đột nhiên phát hiện, cái gì đó vô lý trong lời của Hách Liên Viên? Hắn tiến lên
giành kẹo, phát hiện mắt buông tay, cũng dám dùng nhiều sức.
"Huynh ăn?" Đột nhiên Quý Tinh mỉm , cảm thấy nụ cho phát điên, vội vàng lắc đầu một cái, "Huynh ăn, ăn." Nói xong cầm lấy kẹo hồ lô xoay rời .
"Tiểu tử ngươi! Bị thần kinh mà mua cái !" Hách Liên Viên tiến nhấc vạt áo của lên, lúc Nam Cung Hi phản ứng, xem thật sự chuyện, hơn nữa kẹo hồ lô liên quan đến, chẳng lẽ nàng nghĩ đến đứa trẻ mất? Lời giải thích duy nhất chính là điều .
Hách Liên Viên cũng về chuyện kẹo unghồ lô, nhưng khẳng định Qúy Tinh nhớ tên Nam Cung Hi đó, nếu sẽ đổi kỳ quái như , rốt cuộc hôm là ngày gì, mà Lâm Nhược Tịch chuyện đến cả Qúy Tinh cũng chuyện.
"Ta xem nàng, nếu chuyện gì sẽ bỏ qua cho ngươi!" Hắn đẩy Nam Cung Hi chạy theo lối Qúy Tinh , Nam Cung Hi về phía , cũng chạy theo. .
------oOo------