Diễm Quỷ - Chương 1
Cập nhật lúc: 2025-11-19 02:38:54
Lượt xem: 231
1
còn kịp xác nhận hoa mắt thì Vương Cường - bạn cùng bàn, đạp một cước ngã xuống đất, đổ cả bàn .
Vương Cường mắng cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga, tự bản như thế nào mà dám lén phụ nữ.
“Bọn tao gọi mày đến đây là để canh cửa chứ để chia phần .” Vương Cường béo ú, sức lực cũng lớn, tay to như tay gấu, tát cuồng hoa mắt chóng mặt: “Mày cũng là cái hạng gì mà xứng đáng dùng chung phụ nữ với bọn tao?”
lắc đầu, dám. Vương Cường xách cổ áo , ném cửa phòng riêng, bảo canh cửa cho kỹ.
xổm ở cửa phòng riêng, thấy bên trong truyền tiếng hát, tiếng uống rượu, tiếng của học sinh chuyển trường. Thế nhưng, nhanh đó, tiếng của cô dần biến thành tiếng thét kinh hoàng: “Các gì?”
Bọn chúng bắt đầu .
nhớ những gì hoa khôi lớp trải qua trong đó, đau đớn bịt chặt tai.
Thế nhưng, tiếng thét của học sinh chuyển trường vẫn luồn lách não , như một sợi dây thừng, siết chặt lấy trái tim .
Dường như thể thấy cảnh cô lột sạch quần áo, ấn mạnh xuống ghế sofa, giật tóc cô , đổ rượu lên cô , để dấu răng cơ thể cô …
Giống hệt những gì hoa khôi lớp từng gặp .
lúc đang đau đớn, cánh cửa mở .
tưởng Vương Cường và đồng bọn xong việc , vội vàng dậy, nhưng bước là học sinh chuyển trường.
Cô trần truồng, khắp đầy những vết bầm tím xanh xanh tím tím, nhưng mặt hề vẻ đau khổ, ngược còn tươi , bảo đưa bộ đồng phục học sinh của cho cô .
“ thể cứ thế mà đường .”
ngây đưa bộ đồng phục cho cô , hỏi: “Mấy Vương Cường ?”
“Bọn họ chơi mệt quá , ngủ .”
Học sinh chuyển trường tùy tiện khoác chiếc áo khoác lên , mỉm với : “ tên Thư Dao, tên gì?”
“Trần Mặc.”
liếc trong phòng riêng, xác nhận ai , nên nhỏ giọng nhắc nhở Thư Dao: “Nhà mấy đó tiền, còn quen trong giang hồ, cẩn thận một chút…”
Học sinh chuyển trường khẽ một tiếng, đưa cho một mặt dây chuyền.
“ lấy áo của , cái cho cầm chơi .”
Cô chớp chớp mắt: “Cậu nhất định mang theo bên , cho dù xảy chuyện gì cũng đừng tháo xuống nhé, ?”
đồng ý.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/diem-quy/chuong-1.html.]
2
Ngày hôm đến trường, Vương Cường thấy mặt dây chuyền cổ giật phăng xuống.
“Xì, tao còn tưởng là thứ lành gì chứ.”
Vương Cường quăng cái mặt dây chuyền cho đàn em Triệu Đông của : “Thứ từ đá ngọc vụn thế , vứt đường cũng chẳng ai nhặt!”
Triệu Đông nhét mặt dây chuyền túi, : “Con Vượng Tài nhà tao thiếu một thẻ chó, tao thấy cái hợp.”
Vượng Tài là ch.ó ngao Tây Tạng mà Triệu Đông nuôi, lớn hung dữ.
Trước đây khi Vương Cường và đồng bọn bắt nạt hoa khôi lớp, bọn chúng bắt con Vượng Tài cưỡi lên hoa khôi lớp, chụp ảnh cô .
Lần , Triệu Đông lấy mặt dây chuyền mà Thư Dao tặng thẻ ch.ó cho con Vượng Tài, dù trong lòng một trăm phần trăm , nhưng vẫn dám lên tiếng.
Kết quả là, tối hôm đó, Triệu Đông c.h.ế.t.
Lúc đang ngủ trong phòng buổi tối, con Vượng Tài thoát khỏi xích chó, lẻn phòng đ.â.m thủng trực tràng của .
Điều kỳ lạ nhất là bố Triệu Đông ở ngay phòng bên cạnh , thế nhưng họ hề thấy bất kỳ động tĩnh nào, cứ như trong suốt quá trình Triệu Đông hề giãy giụa, cứ thế yên lặng ruột gan của chảy lênh láng khắp sàn, cuối cùng con ch.ó ăn sạch từng chút một.
Khi tin tức truyền đến trường, theo bản năng đầu Thư Dao.
Cô trong lòng Vương Cường ăn kem, kem trắng tan chảy đầu lưỡi cô , nhỏ xuống váy, biến thành màu đỏ như máu.
dường như cả lớp chỉ thấy cảnh tượng quỷ dị , các nam sinh khác , chỉ cảm thấy Thư Dao đang quyến rũ .
“Con đĩ thối, ăn kem thôi mà cũng ăn kiểu lẳng lơ như …”
Miệng bọn chúng lẩm bẩm c.h.ử.i rủa, nhưng cơ thể thành thật, từng đứa một vây quanh Thư Dao, chảy dãi như chó.
Trước đây bọn chúng cũng những kẻ ngốc từng thấy gái , cho dù Thư Dao xinh hơn những cô gái bình thường cũng đến mức khiến bọn chúng nhiệt tình đến mức .
đè nén cảm giác bất thường trong lòng, thu dọn cặp sách về nhà.
3
Trên đường về nhà, một kẻ ăn mày chặn .
“Bạn học , âm khí nặng như , còn dám đường đêm, sợ Ngưu Đầu Mã Diện câu hồn xuống địa phủ ?”
Trong đầu chợt lóe lên khuôn mặt như diễm quỷ của Thư Dao, sắc mặt trắng bệch: “Đại sư, ý ông là quỷ hại ?”
Kẻ ăn mày , những con quỷ mới c.h.ế.t oán khí tiêu, xuống địa phủ, sẽ tặng vật tùy của cho sống, để sống âm sai câu hồn.