Đánh  xong,    sang tự hành hạ , hết bạt tai  đến bạt tai khác giáng xuống gương mặt, khóe miệng rớm m.á.u cũng chẳng màng, miệng  ngừng lẩm bẩm: "Là mẫu  vô dụng, là mẫu  hèn hạ, là mẫu    với con..."
 
Ta còn bé dại chẳng hiểu sự tình, chỉ  vụng về ôm chặt lấy mẫu  : "Diên Nhi sai , Diên Nhi sai , Diên Nhi nhất định sửa, mẫu   đừng tự   đau nữa..."
 
Hai mẫu tử  ôm   nức nở.
 
Từ đó   bao giờ dám bắt chước những điều đó nữa.
 
Sau , mẫu   thuê một căn nhà nhỏ bên cạnh Xuân Cảnh Lâu, để  dọn đến ở.
 
Hoàng ma ma chẳng hề để ý, chỉ cần mẫu   nộp đủ tiền, mụ  coi như  thấy  .
 
Mẫu     tiếp khách cũng  những giới hạn nhất định, chỉ là từ ngày hôm đó trở , những vị khách mà  đây  nhất quyết  chịu tiếp, giờ đây  đều chấp nhận hết, bất kể tuổi tác, bất kể xuất , bất kể tướng mạo...
 
Chỉ cần bạc trả sòng phẳng, mẫu   đều tiếp đón. Bạc kiếm  ngày càng nhiều, nhưng mẫu    ngày càng gầy mòn.
 
Có một   vô tình  thấy mẫu    y phục, cả tấm lưng  đầy những vết bầm tím xanh đen, trông như dấu chân nam nhân, hẳn là  dùng hết sức lực mới  thể đạp  những vết thương như .
 
Giữa những vết bầm tím lan kín lưng còn rải rác những vết sẹo bỏng rộp do tẩu thuốc gây nên…
 
Cảnh tượng thật đau xót!
 
Ta ôm chặt mẫu  , nước mắt tuôn rơi như mưa,    đứa trẻ ngốc nghếch,  hiểu rõ những vết thương  là gì.
 
Mẫu   ôm ghì lấy , khẽ an ủi: "Mẫu   đau, mẫu    cả, Diên Nhi ngoan ngoãn lớn lên. Đợi mẫu  dành dụm đủ tiền, sẽ chuộc  cho Diên Nhi. Sau  Diên Nhi tìm một  nông dân chất phác, sống một cuộc đời phu thê bình dị..."
 
Năm đó  lên tám,   hiểu  những ý tứ ẩn chứa trong lời  của mẫu  . Ta   phận phụ    hề tầm thường.
 
Có một  mẫu   tâm trạng u uất, một  đối diện ánh trăng uống rượu. Sau khi say khướt,  gục xuống bàn nức nở, miệng lẩm bẩm chửi rủa một ,  lắng  hồi lâu mới  rõ cái tên  đó.
 
Ông  tên là Tống Diên Xương.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dien-nhi-ebok/2.html.]
 
Ta   trong kinh thành  bao nhiêu  tên Tống Diên Xương, nhưng  nổi tiếng nhất, thì cả kinh thành đều  đến.
 
Đó chính là đương kim Thái Phó Tống Diên Xương, nổi tiếng là  thanh liêm cao khiết. Sau đó  lén đến  cổng Tống phủ rình rập suốt nửa ngày, cuối cùng cũng thấy vị Thái Phó đại nhân  bước .
 
Chỉ một ánh ,   khẳng định ông  chính là phụ  . Bởi vì chúng   gương mặt  giống .
 
Chỉ là trong vòng tay ông  đang ôm một cô nương khác.
 
Ta  nàng  tên là Tống Chỉ Hân, là con gái một  danh nghĩa của Tống Diên Xương.
 
Hai phụ tử     vui vẻ, Tống Chỉ Hân  xinh xắn đáng yêu như búp bê tạc từ ngọc, tựa như tiên nữ  đài Quan Âm Bồ Tát.
 
Tống Chỉ Hân   thì thầm điều gì  tai Tống Diên Xương, khiến ông  bật  ha hả, còn đưa tay nhẹ nhàng véo lấy má hồng của nàng.
 
Hai phụ tử cứ thế thản nhiên bước qua bên cạnh , chẳng buồn liếc mắt   lấy một .
 
Lòng   chút hụt hẫng, nhưng chẳng hề đau buồn,  tuy   phụ , nhưng    mẫu   nhất  đời .
 
Ta  mẫu   chịu nhiều khổ sở,  nên  cố gắng học thêu thùa, chăm chỉ thêu khăn tay để đổi lấy chút bạc.
 
Ta thêu thêm mười chiếc khăn tay, mẫu    thể bớt  một  tủi nhục. Ngày đêm miệt mài như , cuối cùng  năm   cập kê, hai mẫu tử    góp đủ  bạc để chuộc .
 
Khi trao  bạc  cho Hoàng ma ma để đổi lấy hai tờ khế ước bán ,  và mẫu   ôm   nức nở.
 
Các tỷ  trong lầu cũng rơm rớm nước mắt, họ  dúi cho chúng  chiếc trâm cài,  trao tặng bộ y phục,    lặng lẽ đặt  tay  chút bạc lẻ.
 
"Ra ngoài  đừng bao giờ ngoảnh đầu , hãy sống thật ."
 
"Đừng tin  lời nam nhân!"
 
"Bảo trọng nhé!"