Điền Thất Thăng Chức Ký - Chương 98
Cập nhật lúc: 2024-04-18 16:41:53
Lượt xem: 1,447
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6fTjxREp2d
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Tống Hải mang tới tin tức mà Kỷ Hành đến nhất:
“Hoàng thượng, theo vi thần tra , năm đó quả thật một tổ chức sát thủ khả năng tham gia vụ án Quý Thanh Vân, đó tổ chức liền mai danh ẩn tích giang hồ. Mấy ngày đây vi thần trùng hợp bắt một thủ hạ cũ của tổ chức , trải qua một trận khảo tra, cung khai.”
“Khai cái gì?” Thần sắc của Kỷ Hành trấn định, đôi tay tự giác nắm chặt.
“Hắn , năm đó bọn quả thật từng ám sát Quý Thanh Vân. Lai lịch của khách hàng lớn, giá tiền cao, bọn xong đơn hàng liền kiếm đủ tiền xài cả đời, thế nên tất cả đều chậu vàng rửa tay mạnh ai nấy sống. Nên tổ chức sát thủ cũng theo đó mà giải tán, từ đó biến mất giang hồ.”
“Lai lịch lớn cỡ nào?”
“Có khả năng là… Tiên đế.”
Kỷ Hành hít sâu một , ngữ khí chuyển lãnh: “Cái gì gọi là ‘Khả năng’? Có bao nhiêu khả năng?”
Tống Hải lấy từ trong lòng một tờ giấy gấp, trình lên cho Kỷ Hành: “Hoàng thượng, đây là họa sư căn cứ theo sự miêu tả của vẽ lên, đây chính là chấp nối với bọn sát thủ năm đó.”
Kỷ Hành cầm tới tay, mở xong, thì cả trái tim vẫn luôn lơ lửng giống như là đập nặng nề một cái, cuối cùng trở về vị trí cũ. Người trong tranh , tuy vẽ giống lắm nhưng từ mặt mày và râu mép, cũng như nốt ruồi mặt, thì thể nhận đó là ông của , cũng chính là ruột của Tiên đế. Năm đó tuy ông quý vì là quốc cữu nhưng quan chẳng hề lớn, chỉ là một hoàng nhàn tản. Người giờ trộn phân tranh trữ vị, cũng cho Trần Vô Dung mặt mũi, bởi vì là trưởng bối của Tiên đế nên vẫn qua với Tiên đế, vì Trần Vô Dung cũng dám gì ông . Nếu như Tiên đế giấu Trần Vô Dung để gì đó, thì chính là tâm phúc nhất.
“Ngoài còn …” Tống Hải tiếp tục : “Vi thần tra tình hình xuất nhập vàng bạc trong kho riêng của Tiên đế, phát hiện cùng khi Quý Thanh Vân hại, hai khoản vàng bạc lớn xuất , chẳng .”
Có thể khiến cho tổ chức sát thủ kiếm đến mức rửa tay giải nghệ, thiên hạ thể mấy bút tích lớn như ? Như thế xem , chân tướng của chuyện cũng mười phần chắn chắn. Bàn tay đen phía màn quả nhiên là Tiên đế. Ông gi. ết Quý Thanh Vân, thể để Trần Vô Dung , vì phái thị vệ trong cung, mà hao tốn nhiều tiền và bao nhiêu trắc trở mời một đám sát thủ bên ngoài. Chuyện thật là cho còn sức lực nào để đánh giá, một gã Hoàng đế, một tên thái giám kiềm chế đến mức đó, chuyện gì còn lén lén lút lút, thực là ai mới là Hoàng đế.
mà Kỷ Hành cảm thấy chuyện vô cùng hoang đường. Vì phụ hoàng của gi. ết Quý ? Hơn nữa còn là nhất định giấu Trần Vô Dung, còn đuổi đến Trần Vô Dung mà tay? Hơn phân nửa là do mục đích của Trần Vô Dung.
Cũng là , phụ hoàng của trù hoạch chuyện đoạt cung, ít nhất là hoài nghi.
cái gì phụ hoàng cũng , ông vẫn giả vờ . Không chỉ như thế, ông còn sức giúp che dấu chuyện , vì chuyện mà tiếc hao hết tâm tư mua sát thủ diệt khẩu.
Kỷ Hành đột nhiên cảm thấy bản chút xa lạ với phụ hoàng nổi tiếng ngu đần .
Hắn từng cho rằng phụ hoàng chán ghét , một lòng truyền ngôi vị Hoàng đế cho A Chinh. Hắn thậm chí còn vì chuyện oán hận phụ của . Không phân biệt trung gian, phân biệt đích là thứ. Nếu Hoàng đế tận lực dung túng, gian hoạn cùng sủng phi sẽ kiêu ngạo đến nông nỗi đó? đến khi cơ hội để thu dọn bày mặt, thì phụ hoàng cố ý chặt đứt cái cơ hội . Lòng của một Hoàng đế rộng đến mức nào, mới thể coi thường chuyện con trai của từng cố gắng bức vua thoái vị?
Biết rõ rành rành, truy cứu, hơn nữa còn tẫn sức chôn sâu chuyện đất. Bởi vì một khi tội danh mưu đoạt ngôi vị Hoàng đế chứng thực, con trai của ông sẽ rơi kết quả vạn kiếp bất phục.
Trong lòng Kỷ Hành cực kỳ buồn phiền, hốc mắt nóng lên. Phụ hoàng là một hôn quân công nhận, nhiều cách việc của ông khiến cho cảm thấy hoang đường. Nhiều năm như trôi qua, đầu tiên Kỷ Hành phát hiện, phụ hoàng của so với trong tưởng tưởng của càng để ý đứa con trai là đây.
mà Quý thì ? Quý xứng đáng bỏ mạng ?
Không, là như . Quý với mà là sư là phụ, là kính trọng nhất. Hắn thể vì bảo tính mạng của mà đem cả nhà Quý góp ? Chuyện tuy nhưng quả thật là do mà .
Hắn hại ch. ớt Quý . Quả nhiên là hại ch. ớt Quý !
Cái ý thức cho Kỷ Hành thống khổ vô cùng. Hắn đột nhiên phát hiện thế giới thật là hoang đường. Chuyện đau khổ cay đắng truy xét đến tận tám năm dài, cuối cùng tra tất cả oan nghiệt đều trở đầu .
Ha ha, ha ha ha ha! Con nó cái thế giới khốn nạn !!!
“Hoàng thường? Hoàng thượng?”
Tống Hải thấy Hoàng thượng thật lâu chuyện, nên nhịn ngẩng đầu lên , phát hiện Hoàng thượng nhưng nét mặt đầy khổ đau, trong ánh mắt mang theo thê lương và điên cuồng. Hắn tăng thêm can đảm : “Tên sát thủ nên xử lý thế nào, xin Hoàng thượng chỉ rõ.”
Kỷ Hành Tống Hải tỉnh . Hắn Tống Hải một cái, hỏi: “Có từng ép hỏi hài cốt của Quý ở nơi nào ?”
Vân Mộng Hạ Vũ
“Hắn khai, vi thần phái tìm.”
“Trước tìm hài cốt .”
“Vâng.”
Sau khi Tống Hải rời , trong lòng Kỷ Hành phiền muộn yên, định dậy dạo một lúc, ngay lúc lên thì mắt biến thành màu đen, bước chân lảo đảo.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dien-that-thang-chuc-ky/chuong-98.html.]
Định định thần , bưng chén ở bên cạnh lên, cũng cần là nóng lạnh, ừng ực uống hết nửa chén.
Để tách xuống, hai mắt trống rỗng, bước thong thả khỏi thư phòng.
Hiện tại vô cùng tìm A Chiêu hết chuyện, với nàng thế đạo bao nhiêu là buồn , bao nhiêu là đáng hận.
mà thể. Kỷ Hành thình lình dừng bước , thể việc cho A Chiêu. Tâm kết lớn nhất trong cuộc đời của A Chiêu chính là mối thù gi. ết cả nhà, nếu để cho nàng phụ của là kẻ thù gi. ết cha của nàng, tất cả chuyện đều là do mà , như nàng sẽ ?
Nàng nhất định sẽ hận , đó rời khỏi .
Kỷ Hành đột nhiên cảm thấy vô cùng kinh hoảng.
Không, cách nào tiếp thu hậu quả như . Hắn cùng A Chiêu nhất định ân ái bao giờ xa rời, chuẩn cả đời cùng nàng ở cùng . Ai cũng thể tách bọn , ai cũng thể!
mà nên bây giờ? Hắn thể ? Cho dù thuật xoay trời chuyển đất nữa, cũng thể nào đổi chuyện quá khứ.
Sự bất lực mà từ đến nay từng dâng lên.
Cuối cùng Kỷ Hành vẫn là tìm Quý Chiêu.
Quý Chiêu thấy thần sắc hốt hoảng, mặt mày xám tro, phát sinh chuyện lớn gì. Nàng hỏi , chỉ lắc đầu.
Nàng cho rằng là vì chuyện của nàng, nên và Thái hậu nổi lên xung đột, thế là nàng yên tâm vô cùng.
Kỷ Hành tựa bờ vai nàng, cụp mí mắt những cánh hoa mai đỏ như m.á.u lốm đa lốm đốm bay xuống, gì.
Quý Chiêu thật là đau lòng : “Nếu … Ừm, Hoàng hậu cũng mà.” Không tất yếu nháo đến nỗi mẫu tử bất hòa.
Kỷ Hành nhắm mắt , khẽ : “A Chiêu, nếu một vài chuyện cách nào vãn hồi, nàng tha thứ cho ?
“Vậy cũng xem là chuyện gì… Chàng sẽ là sủng hạnh những nữ nhân khác chứ?”
“… Không .”
“Ah, thì . Ta thật cho , là hiền lành gì . Nếu như cùng nữ nhân khác chút xíu chạm thì trăm triệu vui vẻ nổi. Cho nên thể đừng như thế ?”
“Nàng yên tâm, cuộc đời của chỉ yêu một nàng. Ta chỉ hi vọng… Nàng bằng lòng để cho yêu nàng cả một đời.”
Quý Chiêu : “Ta đương nhiên là bằng lòng .”
“Nàng thể đồng ý với , cho dù xảy chuyện gì, cũng vĩnh viễn rời khỏi ?”
“Ừ, đồng ý với .”
Kỷ Hành , trong tươi xuyên thấu một tia cay đắng. Hắn mở mắt , hô hấp của đều đều, giống như là ngủ.
Quý Chiêu ngủ, tay nàng nắm chút đau. Nàng trở tay nắm lấy tay , cùng mười ngón của quấn . Tuy nàng bí mật lớn nhất của nhưng hiện tại giả vờ cái gì cũng . Nàng là thông minh, chút chuyện nên quên thì một con chữ cũng thể nhắc tới, đều ưu đãi với bất kỳ ai. Nàng tới hôm nay cũng hề dễ dàng, dù cho Hoàng đế, thì cũng là thần tiên tiêu dao, mà nhiều thứ khó xử. Mấy ngày gần đây vì nàng là hao hết tâm tư, nàng thật sự thấy cứ khó xử thêm.
“A Hành, nếu thì thôi , chỉ cần một lòng đối với là .” Nàng khuyên nhủ.
A Chiêu của như , hại ch. ớt phụ của nàng. Kỷ Hành thầm nghĩ.
“Nếu lam Hoàng hậu chút xíu nào, thì khẳng định là lời giả dối. mà… Chàng như thực là đau lòng hết sức.” Quý Chiêu hiếm khi nào loại lời ngon tiếng ngọt , mặt nàng chút hồng, lặng lẽ xoay mặt .
Ta là con trai kẻ thù gi. ết cha của nàng. Hắn thầm nghĩ.
Thấy đáp , Quý Chiêu cắn răng một cái, : “Cho dù thế nào nữa, vẫn là thích như cũ, kỳ thật cái gì khác biệt. Ta, cùng tương tương ái cả đời, rời bỏ.” Nói tới đây, mặt nàng nóng lên.
Kỷ Hành vẫn đáp lời nàng. Nàng chút thất lạc, định vơ vét những từ ngữ khác, thình lình cảm thấy mu bàn tay chút nóng, nàng cúi đầu , chỉ thấy nơi đó tóe một mảnh nước đọng bé nhỏ. Nàng chút kinh ngạc, ngẩng đầu .
Hắn vẫn khép kín đôi mắt như cũ nhưng khóe mắt cũng là ẩm ướt. Dưới hàng mi đen đặc cong cong, là hai dòng nước mắt rõ ràng. Một cánh hoa mai bé như cái móng tay gió thổi đưa tới đây, ngừng ở hàng mi, ở nước mắt, đỏ tươi rực rỡ, hệt như lệ m.á.u rơi từ bi thống.