Điển Thiếp - Chương 59: Chàng muốn giữ nàng ta lại phải không? (1)
Cập nhật lúc: 2025-09-17 11:50:11
Lượt xem: 88
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Dạo Lý phu nhân sai đưa đồ đến cho Liễu Yên, về còn tinh thần của cô nương tồi, mới mấy ngày mà bệnh, giọng của Xuân Diên dường như còn ẩn ý vài điều khác, vì thế bà yên lòng, hôm nay Lý phu nhân giao phó việc nhà cho nhi tức, kiệu đến thăm khuê nữ.
Trước tiên, bà đến thăm Thượng viện, chuyện phiếm với Tưởng phu nhân một lúc, Lý phu nhân đến thăm nữ nhi, Tưởng phu nhân giữ lâu, sai Lưu ma ma cùng, xem tình hình của Liễu Yên về bẩm báo cho bà.
Hai vị thông gia đối đãi với nữ nhi chê , trong lòng Lý phu nhân an tâm, khi gặp mặt khuê nữ, thấy nàng mặt vàng như nghệ, vẻ mặt mệt mỏi tựa giường, khi tiễn Lưu ma ma , trong phòng còn ngoài, bà mới dễ chuyện, "Mấy hôm sai mang đến cho con nhân sâm dưỡng vinh ăn ? Đó là nhờ từ hiệu thuốc Hồi Xuân ở kinh thành kê đơn đấy. Thể chất của con kém, châm rãi bồi bổ là nhất.”
Liễu Yên chống đầu, mềm nhũn úp gối, "Ăn gì quan trọng? Cứ bệnh tật thế cũng chẳng ý nghĩa gì.”
Thế cũng quá tiêu cực, Lý phu nhân sợ thể nữ nhi mà sinh những suy nghĩ , "Nói gì ? Cao đường vẫn còn, tỷ yêu quý con, bà mẫu con cũng thương con, những ngày lành còn dài mà? Con nghĩ cho khác, cũng nghĩ cho đại gia, giờ sắp con , đừng nghĩ ngợi lung tung nữa, còn mong con dẫn đứa nhỏ về thăm nhiều hơn đây.”
Không nhắc đến Thái Giới và đứa trẻ thì thôi, nhắc đến, sự buồn bã và tức giận của Liễu Yên thể kiềm chế , nước mắt tuôn rơi, vô cùng thảm thiết, Lý phu nhân thấy , "Có cô gia con tủi ?"
Liễu Yên chỉ mà gì. Xuân Diên bên cạnh dâng , Lý phu nhân sốt ruột, nghiêm mặt : "Xuân Diên, rốt cuộc là chuyện gì?”
Xuân Diên bèn kể chuyện Tây viện từ chối uống thuốc sinh con, Thái Giới cũng che chở bên đó, còn cho nãi nãi quản chuyện bên đó nữa.
Chuyện gì nghiêm trọng chứ, loại thuốc sinh con đó, tin thì cũng tin, đời thứ ba của Thái gia, là báu vật cũng sai, nha đầu ở Tây viện cẩn thận cũng sai, chẳng đáng để giận dỗi vì chút chuyện nhỏ . Về phần nữ tế, coi trọng con nối dòng, dẫu giận khuê nữ thì cũng sẽ mau lành mà thôi, đây cũng từng mâu thuẫn.
Thái độ bình thường của hai cận khiến Liễu Yên phản ứng dữ dội, nàng nức nở đầy đau khổ, "Hai đều gì cả, nãi nãi như đây sắp đẩy khỏi cửa . Nếu là loại thuốc sinh con , vẫn còn gì cả...”
Liễu Yên lóc đau lòng chết, tuyệt giống một chỉ cãi vã với trượng phu, Lý phu nhân khỏi coi trọng, sai Xuân Diên ngoài, tự lau nước mắt cho khuê nữ, "Rốt cuộc là thế nào? Chẳng lẽ đại gia của các con sủng diệt thê?”
Liễu Yên nức nở thành tiếng, "Mẫu , con sống nổi nữa , đấy thôi, từ khi Tây viện, đại gia từng chạm con nữa...”
"Cái gì?” Lý phu nhân kinh hãi.
Liễu Yên hổ tức giận, lúc đầu nàng cũng để ý chuyện , dù chuyện phòng the của nàng và đại gia vẫn luôn ít, khi mấy tháng gần gũi cũng là chuyện thường.
Chỉ là đó nàng núi Ngọa Phật, rõ ràng là lâu ngày gặp, nàng tràn đầy mong đợi sẽ ở , nhưng cuối cùng phòng chiếc bóng, khi đó vốn nghĩ nhiều, ngày đầu tiên về phủ, buổi tối ở chỗ nàng , nàng chủ động, nhưng nàng thể , từ chối hoan ái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dien-thiep/chuong-59-chang-muon-giu-nang-ta-lai-phai-khong-1.html.]
Từ thời điểm đó, nàng một dự cảm mơ hồ, rằng điều bản sợ xảy , lòng đổi , vì nàng mới tha thiết hy vọng Phùng Mẫn sẽ một sinh một nhi tử, cút khỏi cuộc hôn nhân của nàng .
công sức của nàng chẳng gì, thậm chí còn ở bộ hạ nhân trong phủ mất mặt nàng , mấy ngày nay nếu nàng bệnh thể quản chuyện gì, những hạ nhân sẽ nhạo thế nào nữa.
Mỗi bước mỗi xa
Liễu Yên càng nghĩ càng dữ dội, càng nghĩ càng hiểu rõ ý đồ của Thái Giới, giữ Phùng Mẫn quá rõ ràng, Phương , hôm qua Tây viện thêm hai bà tử đến hầu hạ, là đại gia đích tìm từ tiền viện đến. Hắn sợ nàng hại Phùng Mẫn đến ? Cảm giác ghen tị căm hận gặm nhấm khó chịu, Liễu Yên đầu tiên nếm trải hương vị của việc hận một .
Xuân Diên ở hành lang ngoài xa, thấy tiếng của nãi nãi trong phòng, lúc lớn, lo lắng những phía chuyện kể lể, canh ở bậc thềm đuổi tất cả xa, khi cửa, chợt thấy Lý phu nhân gọi nước , rửa mặt cho nãi nãi.
Nàng pha nước ấm bưng , nãi nãi hiển nhiên là một trận thoải mái, mắt sưng đỏ, nhưng vẻ phu nhân an ủi, thần sắc bình thản, quả nhiên là mẫu cách khuyên giải.
Sau khi ăn trưa, Lý phu nhân định trở về, khi dặn dò Liễu Yên, "Đừng nghĩ nhiều, con cứ lo dưỡng thể, đợi mẫu nghĩ cách cho con, sẽ để con chịu thiệt thòi .”
Lý phu nhân phúc khí như Tưởng phu nhân, gả Lý gia hơn ba mươi năm, những thất trong nhà đến cũng mười mấy , những kẻ sắc sảo thích tranh đấu đều bà âm thầm xử lý hết.
Hiện giờ trong nhà chỉ còn hai , một thật thà bao giờ khỏi phòng, thích gây chuyện nhưng ngu dốt, chỉ sinh một đứa nữ nhi, bà vui vẻ để họ cảnh, còn chiếm chỗ.
Kể từ khi giao việc nhà cho nhi tức quản lý, bà chỉ lo chăm sóc tôn tử, trông nom hai đứa khuê nữ. Khuê nữ đầu đặc biệt là cục cưng trong lòng bà , năm xưa để đối phó với một thất vô cùng ngang ngược trong nhà, bà lợi dụng đứa trẻ trong bụng, hậu quả khiến Liễu Yên sinh non, thể của khuê nữ , bà gần như nâng niu trong lòng bàn tay mà nuôi dưỡng.
Thái Giới là nữ tế mà bà liếc mắt nhắm trúng, gia thế , thông minh, tuổi còn trẻ thể hiện sự tiến thoái vô cùng khôn khéo, còn hơn cả lớn.
Thói quen của trẻ con là dễ hình thành nhất, bà âm thầm bồi dưỡng cho hai đứa trẻ kết , khen ngợi bảo vệ , tình cảm tự nhiên mà gầy dựng.
Gả Liễu Yên phủ Thứ sử, Lý phu nhân vô cùng đắc ý, cả đời của khuê nữ chỗ dựa, Lý gia thêm một mối quan hệ thông gia mạnh mẽ. Bà tất nhiên cũng lo lắng thể của khuê nữ thuận lợi cho việc sinh nở, nhưng chuyện thập thập mỹ rốt cuộc vẫn ít, lúc khi Tưởng phu nhân đề nghị nạp cho nhi tử, bà vô cùng tán thành, thậm chí còn định chọn một dễ sinh nở và dễ nắm trong tay để tiến cử, nhưng khuê nữ sống c.h.ế.t đồng ý, nhất định cố ở bên ngoài.
Bà tâm tư của nữ nhi, nữ nhi của bà là một si tình, bà bảo bọc quá ngây thơ đơn thuần, trong lòng trong mắt chỉ một nữ tế, thể dung nạp nữ nhân khác xen giữa hai . Ngàn sai vạn sai, lúc đó nên lời con bé, giờ hối hận cũng muộn, chỉ thể giúp khuê nữ giải quyết chuyện cho sạch sẽ.
Lý phu nhân nghĩ cách để xử lý thất ở Tây viện phủ Thứ sử, chia rẽ tình cảm của nữ nhi và nữ tế, nhưng từ đầu đến cuối bà từng ý định chuyện với nữ tế.
Nam nhân đều giống , một khi để tâm, đợi đến khi tự chán, thì thể buông tay, trừ phi biến mất, còn suy nghĩ nữa, qua một thời gian, mới, thì dù ngươi quốc sắc thiên hương đến , cũng sẽ vứt đầu.