Điển Thiếp - Chương 60: Chàng muốn giữ nàng ta lại phải không? (2)

Cập nhật lúc: 2025-09-17 11:50:13
Lượt xem: 94

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1B8nPQWmqZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Bụng của Phùng Mẫn tám tháng, Lý phu nhân tiến cử hai bà đỡ với Tưởng phu nhân, là nổi tiếng ở thành Vân Dương.

Tưởng phu nhân tự sai điều tra, quả nhiên là bản lĩnh, mỗi qua tay đều đỡ đẻ cho cả nghìn đứa bé, đó gọi đến hỏi, chuyện của nữ nhân đấy, thậm chí còn giải quyết một bệnh vặt về phụ khoa cho Tưởng phu nhân, khi xem bụng của Phùng Mẫn, cả hai đều đồng thanh là nhi tử, dỗ khiến Tưởng phu nhân vui mừng khôn xiết, lập tức trả tiền đặt cọc.

Trên đường trở về, Xuân Mai đỡ Phùng Mẫn, bụng ngày càng to, nặng nề khó chịu, chỉ thẳng lưng mới cảm thấy dễ chịu hơn một chút.

Lá cây bắt đầu rụng, gió thu thổi dễ chịu, nàng bên bờ ao một lát, những con cá bơi lội sống động trong nước, nghỉ ngơi gần đủ, liền giơ tay bảo Xuân Mai kéo nàng dậy, một đôi tay vững chãi và khỏe hơn tay Xuân Mai dễ dàng đỡ nàng lên, kèm theo đó là lời trách móc trầm thấp từ đến, "Ngồi đá lạnh lắm, ít nhất cũng bảo về lấy một cái đệm, hơn nữa gần nước thế , cẩn thận trượt chân thì ?”

Người càng ngày càng dong dài, nàng cứ mỗi ngoài mang theo một đám như lời , đánh , hơn nữa cái ao cũng chỉ đến đầu gối, trượt chân xuống thì trèo lên là . Liếc Xuân Mai đang khúc khích ở một bên, Phùng Mẫn quyết định coi như gió thoảng bên tai, "Lại từ ngoài thành trở về đấy ?”

Mấy hôm ngoài thành bố trí mấy trạm cạnh gác, những nơi xa Vân Dương thì vẫn về mỗi ngày, càng về phía Tây càng xa. Lần ngoài bốn ngày, "Ừ, thể ở nhà nghỉ hai ngày, đợi qua giai đoạn xong, những ngày nàng sinh, sẽ ở nhà, ở bên nàng.”

Trong lòng Phùng Mẫn mềm nhũn, lúc mới phủ, thực thì nàng dựa dẫm Tưởng phu nhân công bằng chính trực nhiều hơn, chuyện gì cũng nghĩ đến Thượng viện, từ lúc nào, sự tấn công dồn dập của Thái Giới, hình ảnh của trong lòng nàng trở nên đáng tin cậy và cao lớn hơn nhiều. Nàng cảm thấy an tâm vì sự chu đáo của , một nỗi ưu sầu khó .

Xuân Mai khéo léo chen lời, "Như thì quá , hôm nay hai bà đỡ giàu kinh nghiệm đến, đều di nương mang thai nhi tử, phu nhân đặc biệt vui mừng.”

Thái Giới lạnh nhạt : "Thật ?”

Mỗi bước mỗi xa

Giọng điệu và biểu cảm đó, cảm thấy vui? Xuân Mai gãi gãi đầu, chắc nịnh hót sai chỗ , lè lưỡi theo hai phía đang xa.

Thong thả dạo từ vườn hoa , ngang qua cửa Đông viện, Xuân Diên mở cửa , ngẩng đầu : "Đại gia về ? Sáng nay nãi nãi vẫn còn nhắc đến ngài, mấy ngày nay nãi nãi bệnh, tâm trạng , thấy đại gia, chắc sẽ vui hơn nhiều.”

Thái Giới gì, Phùng Mẫn chủ động buông tay , "Chàng , về đây.”

Thái Giới cũng do dự, nắm tay nàng kịp rút , "Tối nay sẽ sang, đợi ăn cơm.”

Nhìn Phùng Mẫn Xuân Mai đỡ rời , đầu liếc Đông viện, khẽ nhíu mày, trốn tránh là cách, nâng bước lên.

Xuân Diên thở phào nhẹ nhõm, , gọi Phương pha , đích lấy áo choàng, Thái Giới giơ tay ngăn , "Không cần , lát nữa còn ngoài.” Bên ngoài còn vài chuyện dặn dò, thể trì hoãn.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/dien-thiep/chuong-60-chang-muon-giu-nang-ta-lai-phai-khong-2.html.]

Liễu Yên lời đó, u oán lạnh, "Giờ ngay cả gặp cũng lười luôn ?"

"Bà vu y giới thiệu thuốc sinh con cho nàng đây, dùng thuốc dưỡng nhan cho tiểu của một phú hào ở phía tây thành, hỏng mặt , đang kiện ở nha môn đấy.”

Ý nàng mắt tròng, dễ dàng lừa gạt ? Liễu Yên chút khó xử, buột miệng , "Chàng bản lĩnh đến , xử lý ai mà chẳng chỉ bằng một lời , đừng mặt chuyện quái gở nữa.”

Sắc mặt Thái Giới trầm xuống, thấy nàng ốm yếu, chỉ là tiện thêm gì. Xuân Diên suýt nữa thì sợ c.h.ế.t khiếp, nãi nãi đang bậy gì ?

Huyện lệnh đại nhân xử án ở nha môn chính là phụ của nãi nãi, thể tùy tiện những lời hãm hại đại gia như ? Tuy là lời suy nghĩ, nhưng vẫn chút vô lý, liền tự ý chen lời, "Nói thì, chỉ còn hơn nửa tháng nữa là đến ngày sinh nhật của nãi nãi , năm ngoái ở trang viên ăn mừng thật thú vị, vì chuyện mà nãi nãi cũng nên dưỡng bệnh cho . Mấy hôm phu nhân còn trong phủ lâu chuyện gì vui, nên tìm một chuyện để vui chơi một chút."

Thái Giới thuận miệng , "Nếu ở nhà ăn mừng, hãy sai đến lầu Như Ý đặt vài bàn tiệc, tiền cứ ghi sổ ở thư phòng tiền viện.”

Xuân Diên : "Đại gia lẽ chỉ tặng vài bàn tiệc để qua loa với nãi nãi ? Mấy năm đều là các loại trang sức, năm nay bằng để nãi nãi tự chọn một món, sẽ thú vị hơn.”

Bầu khí cuối cùng cũng bớt căng thẳng, Xuân Diên cũng nhận đại gia hề chuyện vui, chỉ mong nãi nãi thuận theo mà bước xuống bậc thang.

Thái Giới cũng về phía Liễu Yên, ngoài trái tim , từng keo kiệt bất cứ thứ gì với nàng , Liễu Yên ho khan hai tiếng, lấy bình tĩnh, "Ta tuân thủ lời hứa, khi đứa trẻ sinh thì đuổi nàng . Đây là mong ước sinh nhật của ."

Sự trầm lặng, trầm lặng kéo dài, Xuân Diên chỉ thở dài, Thái Giới dậy, dặn dò Xuân Diên chăm sóc nãi nãi thật , gì cứ đến nhận, đừng tiếc đồ đạc.

Thấy định , Liễu Yên chút kích động, nước mắt trào dâng, "Chàng đồng ý, tại đồng ý chứ? Chúng rõ ràng , sinh con xong thì đuổi nàng , hối hận ? Có quyết định giữ nàng ?”

"Phải."

Đang lóc kể lể phát tiết sự bất mãn, Liễu Yên nhận một chữ "" khí phách chắc nịch, nàng như đóng băng, nước mắt nóng hổi lăn dài, gì đó, mấp máy môi nuốt , thẳng cho đến khi bóng lưng quen thuộc đó xa, càng lúc càng mờ ảo dường như sắp rời khỏi cuộc đời nàng , nàng mới lấy tinh thần, ánh mắt oán hận dần trở nên lạnh lùng.

Thực nàng mơ hồ hiểu ý của mẫu khi đó sẽ giúp nàng giải quyết là gì, nàng thông minh, cũng ngu ngốc đến thế, hồi nhỏ trong nhà nhiều di nương, đều lặng lẽ biến mất dấu vết, chỉ mẫu nàng vững vàng ở đài cao.

Nàng lờ mờ mẫu đóng vai trò gì trong đó, đây nàng hiểu, giờ mẫu dùng cùng một thủ đoạn để giúp nàng dọn sạch hậu viện, nàng thể , nhưng cũng chút sợ hãi, nàng hy vọng Thái Giới thể tự miệng với nàng , rằng nàng nghĩ quá nhiều, như nàng sẽ để bàn tay dính m.á.u tươi.

cứ thế thừa nhận, cam tâm tình nguyện, kiên định phát từ tận đáy lòng, một khi như , nàng còn do dự gì nữa? Chính với nàng .

Loading...