04
 
Bà lão qua đời,  nhận lấy bộ xương nhỏ của đứa trẻ và tiếp tục lên đường.
 
Núi Vô Hồi bốn mùa thất thường, lúc thì nóng như ba tháng hè, lúc  lạnh giá như ba tháng đông.
 
Những  đồng hành cùng  ngày càng thưa thớt dần.
 
Sau một trận hỏa hoạn bất ngờ và một cơn bão tuyết, chỉ còn   và một đạo sĩ trung niên, chúng  kiên trì đến tận cánh cửa cuối cùng dẫn  tu chân giới — Ảo cảnh.
 
Ảo cảnh , chỉ một trong chúng  mới  thể sống sót   ngoài.
 
Trên đường vượt qua Núi Vô Hồi, đạo sĩ   từng giúp ,  cũng  từng giúp .
 
  , Ảo cảnh bắt chúng   tự đấu với .
 
Đạo sĩ trong chiếc áo đạo  rách nát, khuôn mặt  độc sương ăn mòn thành xanh đen.
 
Hắn cầm kiếm,   mạnh, nhưng  đến lúc cạn kiệt sức lực.
 
Còn  nhờ  m.á.u của Thần Nữ, dù suốt chặng đường  thương  ngừng nhưng vẫn  khỏe mạnh.
 
Hắn  rút kiếm mà chỉ hỏi :
 
"Tiểu cô nương,     tu chân giới?"
 
"Ta  g.i.ế.c thần."
 
Hắn ngẩn  một lát,   là thấy  kiêu ngạo  là thấy  buồn ,   lớn, mệt mỏi  xuống đất.
 
Đạo sĩ kể  rằng, từng  một tiên nữ từ tu chân giới xuống đến quốc gia của  — Quốc Khánh, nàng  con gái của một tướng quân.
 
Nàng  yêu thương, hưởng đủ vinh hoa phú quý mà Quốc Khánh ban tặng, nhưng  yêu hoàng tử của quốc gia đối địch.
 
Để   lòng tình lang, nàng  ngần ngại thông đồng với kẻ thù, khi quân địch tấn công thành, nàng thuyết phục cả gia đình tướng quân phản bội, mở cổng thành đầu hàng, khiến thành trì của Quốc Khánh  lượt thất thủ, cuối cùng dẫn đến diệt vong.
 
 hoàng tử đối địch  chỉ yêu một  khác,  yêu nàng.
 
Để chữa bệnh cho  yêu,   m.ó.c t.i.m nàng, để cho m.á.u nàng cạn kiệt.
 
Nàng c.h.ế.t , hoàng tử mới hối hận, cũng m.ó.c t.i.m , để m.á.u cạn  theo nàng.
 
Khi hoàng tử chết,  mới   cũng là một tiên nhân đến từ tu chân giới, và thực sự  tình cảm với tiên nữ.
 
Hắn   thừa nhận những tội ác   gây  cho nàng, nên  thả dịch bệnh, hủy diệt hai quốc gia, chỉ để xóa bỏ tất cả dấu vết giữa họ.
 
Đạo sĩ chứng kiến đất nước  lớn lên trong cảnh hoang tàn, thấy bao nhiêu  vô tội c.h.ế.t trong đau đớn.
 
Đạo tâm của  d.a.o động.
 
Sao tiên nhân  tàn nhẫn đến , coi phàm nhân như cỏ rác?
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/diet-than-ncom/chuong-3.html.]
Hắn   tu chân giới để đòi  công bằng!
 
Đạo sĩ  khổ, ho  một ngụm m.á.u đen:
 
"Trước khi  Núi Vô Hồi,   bói một quẻ cho .
 
"Quẻ  là đại hung,   mà   về.
 
" Đại Đạo  năm mươi, Trời  bốn chín, chỉ thiếu một,   tin Trời  để  cho  một cơ hội."
 
Hắn ngẩng đầu  , đưa kiếm cho :
 
"Giờ thì   hiểu, ngươi chính là cơ hội trời dành cho .
 
"Tiểu cô nương, ngươi mạnh hơn ,  dù  tu chân giới cũng chỉ dám mong cầu một công đạo,  dám  ý g.i.ế.c thần.
 
"Vậy thì   thể  tiếp, chỉ  ngươi mới  thể vượt qua Núi Vô Hồi.
 
"Giết  , nếu ngươi   khỏi núi , đừng nương tay."
 
Ta nghiêm túc nhận lấy thanh kiếm, nhưng lắc đầu:
 
"Ta  tin, nếu  g.i.ế.c ngươi,   thể  khỏi Núi Vô Hồi."
 
Đạo sĩ chỉ :
 
"Tiểu cô nương, để  gửi ngươi một quẻ."
 
Hắn lấy  năm mươi cọng cỏ, bỏ một cọng,  dùng bốn mươi chín cọng còn  để bói.
 
Khi quẻ  xong,  lắc đầu thở dài:
 
"Đại hung,   mà   về."
 
Ta vác kiếm lên lưng, ngẩng đầu  bầu trời xám xịt:
 
"Ta cũng  tin Trời  để  cho  một cơ hội.
 
"Nếu  ,   chính là cơ hội ."
 
Đạo sĩ vỗ tay  lớn:
 
" ,  !"
 
Hắn cúi đầu nhắm mắt,  xuống đất mà hóa thành tiên.
 
Ảo cảnh lập tức vặn vẹo  vỡ vụn, cánh cửa  ngoài hiện .
 
Cuối cùng   đến  tu chân giới.
 
   tin Thần Nữ  qua đời.