Độ Phù Dung - Chương 30: Ta không ngủ được, liệu có thể...
Cập nhật lúc: 2025-12-21 07:22:10
Lượt xem: 2
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/6faOPXua5A
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Khi trời gần tối, đoàn cuối cùng cũng đến Lưu Huỳnh Cốc. Trong hàng ngũ, ngoài Tác Giang chặn đường, còn Kinh Mặc và Phục Linh cùng đoàn theo .
Lưu Huỳnh Cốc chân núi Bích Lạc, ba mặt giáp núi, tạo thành một hàng rào tự nhiên, ngăn cách gió núi lạnh lẽo bên ngoài. Khí hậu trong cốc ôn hòa, quanh năm thoang thoảng hương thơm của cỏ cây, thích hợp để dưỡng bệnh.
Mỗi khi đêm hè xuân về, hàng vạn đom đóm trong cốc bay lượn như dải ngân hà đổ xuống, thu hút vô tài t.ử giai nhân đến thăm. Hiện tại đang là cuối thu, sương giá ngày càng nặng, du khách thưa thớt.
Trong cốc rải rác vài trang viên cổ kính, phần lớn là biệt viện của các quyền quý Nam Châu. Ngày thường, những phủ thường đóng cửa im ỉm, chỉ khi chủ nhân rảnh rỗi mới đến đây ở tạm.
Biệt viện của Tống Chiêu xây dựng dựa núi, ẩn giữa rừng cây xanh tươi, mái ngói xanh đen, mái hiên cong vút, toát lên vẻ thanh nhã.
Sở Sở nhận tin từ sớm, ở cửa đón tiếp. Các bên chào hỏi xong, liền về phòng nghỉ ngơi.
Cửu Minh đương nhiên sắp xếp một tiểu viện riêng với Tác Giang, bên cạnh là Kinh Mặc và một nhóm hộ vệ, danh nghĩa là hộ vệ, nhưng thực chất là để giám sát.
Tác Giang bất bình , "Công tử, bọn họ lấy cớ chăm sóc, nhưng thực chất đề phòng khắp nơi. Phủ cũng vẻ kỳ lạ, đây ở hẻm Phù Dung, thuộc hạ điều tra Đông viện, hiện tại nhiều hộ vệ trong nhà đều là của Đông viện."
"Là nhóm rút ngày lễ Nguyệt Ảnh?" Cửu Minh hỏi.
" , thuộc hạ từng Đông viện một , phát hiện bên trong chỉ một Sở cô nương ở, vì canh giữ nghiêm ngặt như ."
Tác Giang dừng một chút, thêm:
"Trong Đông viện một lò thuốc, mùi t.h.u.ố.c nồng, còn một căn phòng liền kề cũng canh giữ, ngày đêm nghỉ."
"Trước đây thuộc hạ tưởng là phòng t.h.u.ố.c của bọn họ, nhưng khi Sở cô nương khỏi phủ, thấy vận chuyển d.ư.ợ.c liệu..."
Cửu Minh cẩn thận nhớ , hôm đó đến Đông viện, quả thật ngửi thấy mùi thuốc, nhưng hộ vệ bên trong...
Hôm đó cố ý xông Đông viện, ngoài việc trả vàng, quả thật ý dò la. Những chiêu trò "câu cá" của Thất tiểu thư đều thấu, để tâm. đó, phát hiện Tống thế t.ử bên cạnh cũng liên quan, thể yên.
Diệp thất nương quen thói nũng, Tống thế t.ử còn trẻ con, khó tránh khỏi vẻ ngoài của nàng mê hoặc.
Một thương gia như nhà họ Diệp xứng với Trung Dũng Hầu? Hắn tức giận, chỉ là cơn giận là vì Diệp thất nương cố ý bám víu Tống thế tử, vì Tống thế t.ử nên tìm một thê t.ử hơn.
Năm đó trong cung, bọn họ đài cao tâm đầu ý hợp, ngờ bây giờ thích cùng một nữ tử...
Cửu Minh đột nhiên sững sờ, thích Diệp thất nương ? Ngoài việc coi nàng là t.h.u.ố.c giải, còn thích nàng ?
Nhận thức khiến nhất thời hoảng loạn.
Bữa tối do một bà t.ử chuyên trách mang đến viện riêng, thấy bóng dáng Thất tiểu thư. Cửu Minh khẩu vị, ăn vài miếng liền thưởng cho Tác Giang.
Cửu Minh lẽ về kinh từ sớm, Kính Lăng Vương bỏ trốn, Trung Dũng Hầu nghi ngờ bao che, Ngũ hoàng t.ử Tiêu Dực Quân đang rình rập. Hắn suy nghĩ kỹ lưỡng quyết định về kinh, nhưng ngày tấm lụa đỏ gỡ xuống, mất bình tĩnh.
Ngày đó, vốn kết thúc với Diệp thất nương, ôm trăm lượng vàng xông viện của nàng, nhưng khoảnh khắc thấy nàng, đột nhiên quên hết kế hoạch.
Trong mối nhân duyên bất ngờ , Cửu Minh luôn nghĩ là ở thế thượng phong, lạnh lùng Diệp thất nương vì mà mặt đỏ tim đập, vì mà cam tâm rửa tay canh, vì mà bỏ tiền mua thuốc, vì mà hao tâm tổn trí để ...
tất cả đều là do nàng ban tặng, Cửu Minh từng nghĩ rằng, nàng sẽ đổi ý định, "đàn tỳ bà ôm khác", cho đến khi tin nàng Tống thế t.ử để mắt tới.
Trung Dũng Hầu thế t.ử là một công t.ử bột nổi tiếng ở Nam Châu, thể để mắt tới nàng? Ngày đó nàng từ viện thế t.ử trở về, mặc dù phía gia nhân của thế t.ử theo, mang vẻ mặt kiêu ngạo, ngang qua , vẫn thấy một tia quan tâm và hoảng loạn trong mắt nàng.
Cửu Minh trong lòng nhạo nàng dùng chiêu trò "câu cá" , nhưng khi những chiếc đèn lồng đỏ lớn gỡ xuống hết, trăm lượng vàng đặt mặt , sợ hãi.
Biết rõ đây thể là chiêu trò của nàng, nhưng dám đ.á.n.h cược. Cửu Minh lúc mới hiểu rõ, trong mối nhân duyên gượng ép , luôn là bên động, và chút sức phản kháng nào.
Giống như bữa tối hôm nay, nếu nàng ăn cùng , sẽ tìm nàng. Hắn nàng đang gì, đang nghĩ gì, đối với sự xuất hiện của Tác Giang cũng chỉ hỏi vài câu tùy tiện, đào sâu. Ngược , Kinh Mặc, hộ vệ của Tống thế tử, địch ý mạnh mẽ với .
Tống thế t.ử phái tâm phúc bảo vệ một Diệp thất nương? Chỉ trong vài ngày, đáng để thế t.ử huy động lực lượng lớn như ? Chẳng lẽ Diệp thất nương thứ gì đó quan trọng hơn? Có là Cửu Diệp Linh Chi Thảo ?
Cửu Minh dặn Thường Thanh, đến chính viện mời Thất tiểu thư đến chuyện. Hắn nghĩ tự mời, nàng nhất định sẽ vui vẻ chạy đến thôi.
"Công t.ử đang gì ?" Tác Giang khó hiểu hỏi, chủ t.ử nhà thiết ăn uống, liên tục ngoài cửa, cuối cùng nhịn mở lời.
Tác Giang bỗng từ ảnh vệ chuyển thành tiểu tư của chủ tử, liệu thể trở Tả ảnh vệ ? Hắn ở Tả ảnh vệ quanh năm sống bóng tối, đột nhiên phơi bày ngoài, thích nghi. Là tiểu tư cận nên gì, , liền theo Thường Thanh bắt chước.
Cửu Minh liếc Tác Giang, dặn dò:
"Ngươi gặp Kinh Mặc, nhất là dẫn , thăm dò thực lực của hộ vệ trong nhà."
"Vâng," Tác Giang đáp lời liền , giỏi gây sự.
Trên đường sớm thấy Kinh Mặc mắt, gì cũng đề phòng như đề phòng kẻ trộm. Ngày mưa hôm đó, ẩn cây, chính tên phát hiện chỗ ẩn nấp của , suýt nữa thì lừa.
Chẳng mấy chốc, tiếng đ.á.n.h truyền đến từ sân bên cạnh.
Thường Thanh lúc trở về, nhưng phía bóng dáng Thất tiểu thư.
"Bẩm cô gia, tiểu nhân đến chính viện đợi lâu mới nhận hồi âm, Thất tiểu thư đường mệt mỏi, mời cô gia cứ tự nhiên."
Trong lòng Cửu Minh thắt , "Ngươi gặp Thất tiểu thư ? Chính viện cũng ?"
Thường Thanh ngẩn một chút, :
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/do-phu-dung/chuong-30-ta-khong-ngu-duoc-lieu-co-the.html.]
"Viện của Thất tiểu thư, từ đến nay cho phép tùy tiện , khi trời tối thể nhận hồi âm là đặc ân ."
Cửu Minh nhớ đêm đó ở cửa Đông viện, thấy tiểu nha gõ cửa bẩm báo, , cũng hồi âm.
Thôi , núi đến với , sẽ đến với núi. Mẫu từng , "Thiên hạ ngọn núi nào thể đến."
Cửu Minh chỉnh tay áo, quyết định tự một chuyến. Ai ngờ, khỏi phòng, liền thấy Sở cô nương và một bà lão hiền lành, phúc hậu, xách hộp t.h.u.ố.c viện.
Hắn từng gặp bà lão ở Tây viện, bà bắt mạch cho , cũng là sư phụ của Sở cô nương.
Cửu Minh , cúi đầu thật sâu chào bà, trịnh trọng :
"Cửu Minh bái kiến đại phu, đây đa tạ đại phu châm cứu cứu chữa cho Cố mỗ, đại phu xưng hô thế nào?"
"Cố công t.ử cần đa lễ, chữa bệnh cứu vốn là bổn phận của y giả." Bà đáp lời, nhưng tên họ.
Ánh mắt Cửu Minh liền chuyển sang Sở Sở.
Sở Sở mím môi , giọng điệu nhẹ nhàng:
"Sư phụ chỉ chữa bệnh cứu , quan tâm đến hư danh, cũng quen khác gọi bà là đại phu, công t.ử gọi bà là Vu y là ."
"Vu y?" Cửu Minh lặp một câu với giọng điệu nặng, trong lòng nghi hoặc.
" , sư phụ họ Vu, vu y nuôi cổ như lời đồn, công t.ử đừng sợ." Sở Sở giải thích cho một câu.
Mấy đến nội thất, Sở Sở lấy hộp thuốc, đặt gối thuốc, Cửu Minh ngoan ngoãn đưa cổ tay .
Vu y bắt mạch một lời, lâu , thu tay , hỏi một câu hỏi liên quan đến bệnh tình:
"Công t.ử tên là Cửu Minh? Có là Cửu t.ử bất hối, nhất minh kinh thiên - Cửu Minh?"
Tim Cửu Minh bỗng nhiên đập mạnh.
Khi còn nhỏ, hỏi mẫu vì đặt tên là Cửu Minh, mẫu liền với , khi còn trong bụng mẫu , trải qua cửu t.ử nhất sinh, sinh là để nhất minh kinh thiên.
(Cửu t.ử bất hối, nhất minh kinh thiên: Dẫu chín c.h.ế.t chẳng hối, một tiếng động trời kinh thế - Kiên định đến cùng, dù đối mặt sống c.h.ế.t cũng lùi)
Sau trở về hoàng cung, Khâm Thiên Giám phê mệnh cho rằng: Cửu Diệu lâm thế, minh ngọc khang kim. Là mệnh cách "Cửu Diệu hộ đế tinh".
(Cửu Diệu lâm thế, minh ngọc khang kim: sinh mang thiên tướng, tinh tú chiếu mệnh, phẩm chất sáng như ngọc, khí độ như vàng, tương lai hiển đạt, phú quý)
"Cửu t.ử bất hối, nhất minh kinh thiên" càng giống giọng điệu của mẫu …
Cửu Minh lộ vẻ gì đ.á.n.h giá Vu y một cái, thấy bà thần sắc bình tĩnh, suy nghĩ kỹ lưỡng : "Ta trong nhà xếp thứ chín, nên tên là Cửu Minh."
"Ồ, xếp thứ chín !" Vu y cảm thán một tiếng, gì thêm, nghiêm túc hỏi về bệnh tình của .
"Độc tố còn sót trong cơ thể công t.ử lan rộng, đây khi phát bệnh mắt thể rõ hơn một chút? Đó chỉ là biểu hiện, bây giờ lúc mờ lúc rõ? Đau xương trong cơ thể, hai chân nặng hơn ?"
Cửu Minh liên tục gật đầu, lời giống hệt lời Đường đại phu .
CuuNhu
Vu y khẽ với Sở Sở đang ghi chép bên cạnh: "Con cứ , vài lời cần dặn riêng công tử."
Sở Sở đại khái đoán lời gì, hai má ửng hồng, thu dọn hộp t.h.u.ố.c nhanh chóng ngoài.
Vu y : "Làm chuyện phòng the, giảm bớt cơn đau xương của công t.ử ?"
Cửu Minh lúng túng gật đầu.
"Thất tiểu thư tâm địa lương thiện, mong công t.ử đối xử với nàng , nàng là phúc tinh trong mệnh của công tử."
Vu y xong, ngẩng đầu cẩn thận quan sát Cửu Minh, thấy trịnh trọng gật đầu, mới chậm rãi tiếp:
"Nếu tiểu thư tự đến vách đá Bích Lạc, hy vọng công t.ử cùng , lẽ vách đá thứ công t.ử vẫn tìm."
...
Vu y lâu, Cửu Minh vẫn hồn. Bà là Vu y, hỏi về nguồn gốc tên gọi, về thứ tự trong nhà.
Hắn là đích trưởng t.ử của Tiêu Đế, xếp thứ chín, mà Vu y dường như cũng tin lời , là cố ý thăm dò ? Hay là dẫn dắt đến vách đá Bích Lạc.
Mục đích chuyến của là tìm cố nhân bên cạnh mẫu , tên là A Vu, tính tuổi, cũng tương đương với Vu y.
Đêm khuya thanh vắng, trằn trọc ngủ . Bỗng thấy tiếng bước chân lạo xạo bên ngoài, nhẹ nhàng .
Tác Giang và Thường Thanh đều động tĩnh, chẳng lẽ hạ mê hồn tán?
Cửu Minh dậy, vén màn che, liền thấy Thất tiểu thư ôm gối giường.
Nàng mặc y phục thường ngày, tùy tiện khoác một chiếc áo choàng lớn, đáng thương : "Cửu Minh, ngủ , liệu thể..."
Cửu Minh ngẩn ngơ một chút, trời cao nhất định thấy lời trong lòng , mới đưa hằng mong nhớ đến mắt …