Tiểu Xuân “ồ” lên một tiếng,  :
 
“Vậy thì như cũ,  giả bệnh thôi.”
 
9
 
Tết nguyên đán sắp đến, theo lệ thường, nữ quyến trong nhà các vương công quý tộc   cung dự tiệc, cùng Thái hậu chúc mừng năm mới.
 
Tuy phụ     vương công quý tộc, nhưng ông là khai quốc công thần triều .
 
Nên các năm , tiệc năm mới  và mẫu  đều tham dự.
 
 năm nay, chỉ cần nghĩ đến Thánh thượng là    né tránh.
 
Tưởng rằng giả bệnh là  thể tránh .
 
Không ngờ ngay  hôm yến tiệc, phủ Tướng quân  nhận  thánh chỉ.
 
Thái hậu và Thánh thượng đích danh chỉ định mẫu   đưa   cung dự tiệc.
 
Hết cách,  đành   cung.
 
Tại yến tiệc, một cung nữ bên cạnh Thái hậu bỗng đến tìm , gọi  đến bên.
 
Thái hậu  mặt bá quan văn võ nắm tay , để   giữa bà và Thánh thượng.
 
Còn khen cây trâm hôm nay của   độc đáo, như đóa cúc chân cua trong vườn hậu cung.
 
Ta   là , bà  đang mỉa mai  là một đóa “kỳ hoa dị thảo” đây mà.
 
Ta ung dung vuốt nhẹ cây trâm:
 
“Vẫn là ánh mắt của Thái hậu tinh tường,  giống nha  đốt lửa nhà  mắt kém,  bảo cây trâm của  chẳng giống chim cũng chẳng giống hoa.”
 
Nụ  của Thái hậu cứng đờ, trừng mắt    tin nổi.
 
Ta tự nhiên cầm một quả quýt mật lên, bóc vỏ ăn.
 
Lúc ăn luôn cảm thấy  ánh mắt dán chặt  , bèn trừng  một cái.
 
Bên cạnh, Thánh thượng   trừng mà giật b.ắ.n .
 
Ta bỏ một múi quýt  miệng, :
 
“Ta  hôm nay Thái hậu trang nghiêm quý phái, lời  thơm ngát.  Thánh thượng cũng  cần cứ  chằm chằm  Thái hậu thế chứ? Làm  thật ngượng, còn tưởng Thánh thượng đang   cơ.”
 
“Không, trẫm đúng là đang  nàng đấy. Lan Tắc,  lâu  gặp, nàng…”
 
Thánh thượng hình như   chữ “tiều tụy”, nhưng   một lượt   ngập ngừng.
 
Toàn   rạng rỡ,    còn vẻ ốm yếu  .
 
“Lan Tắc, hôm nay nàng thật …”
 
Thánh thượng còn định  gì đó, nhưng Thái hậu đột ngột ho một tiếng.
 
Hắn bèn im miệng.
 
“ là nhi tử ngoan của mẫu .” 
 
Ta lẩm bẩm.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/do-ty-ty-vui-ve/10.html.]
Lúc , tiếng  hầu vang lên.
 
Một mỹ nhân  vây quanh  lên sân khấu chính.
 
Nàng  mặc váy đỏ, che mạng.
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
Trời lạnh thế  mà để lộ cả phần eo, theo tiếng nhạc uốn éo trong tuyết, múa say sưa mê mẩn.
 
Tứ chi nàng  thon dài, bụng   nhô, trông  đầy đặn.
 
Kết hợp với điệu múa bụng dị vực,   phong vị riêng biệt.
 
Ánh mắt nam nhân  trường gần như dính hết lên  nàng .
 
Mãi đến khi vũ cơ vén khăn che mặt,   nhận  nàng, mới hoảng hốt cúi đầu.
 
Thái hậu  thấy thì tức đến mức  vỡ cả chén .
 
“Cơ quý phi?! Ngươi… ngươi ăn mặc thế , còn  thể thống gì nữa?!”
 
“Cơ Nhu?” 
 
Thánh thượng gọi khẽ   dậy.
 
Ta đầy hứng thú  nữ tử đó.
 
Nàng  cũng đang  , môi đỏ nhếch lên, lộ vẻ khiêu khích.
 
Cơ quý phi  thẳng đến  mặt :
 
“Nghe  ngươi bệnh lâu lắm , mỗi năm  mùa  đều    đông c.h.ế.t. Ngươi yếu ớt thế , nên   giường nghỉ ngơi mới .”
 
Ta  lên,  thẳng nàng:
 
“May là  đến,  thì bỏ lỡ điệu múa   thật đáng tiếc. Bình thường   xem, bà chủ thanh lâu còn ngăn  cho một nữ tử như   nữa kìa.”
 
“Ngươi… ngươi dám mỉa mai bổn cung là… là…”
 
Nàng  tức đến mức chỉ  trợn mắt.
 
Ta lạnh nhạt liếc qua bụng nàng:
 
“Ngươi đang mang thai, đừng nổi giận suốt như thế. Không  cho ngươi và đứa bé của Thánh thượng .”
 
“Quân Lan Tắc, ngươi tưởng ngươi vẫn là hoàng hậu ! Thánh thượng  hứa với , đợi  sinh hoàng tử thì sẽ phế bỏ ngươi!”
 
Ta tặc lưỡi:
 
“Chẳng ai quan tâm.”
 
“Quý phi,   vô lễ! Mau trở về Kim Loan điện  xiêm y. Nếu hoàng tử trong bụng  gì sơ suất, trẫm tuyệt đối  tha cho ngươi!” 
 
Thánh thượng .
 
“Thần  dâng vũ, chỉ  khiến Thánh thượng và Thái hậu vui lòng. Thánh thượng, phu quân~ thần  lòng  đều hướng về …”
 
Cơ quý phi bất chấp ánh mắt  , ôm chặt lấy Thánh thượng, dán   n.g.ự.c .
 
Thánh thượng  dám dùng sức đẩy nàng  , trách mấy câu  cởi áo khoác của  choàng lên  nàng .
 
“Đừng để lạnh, bây giờ nàng  chỉ là một .”