Cơ quý phi   quát đến đỏ cả mặt, choàng lấy áo choàng rồng Thánh thượng ban, xông thẳng về phía .
 
"Ngươi dám  bản cung là nữ nhân chanh chua? Bản cung đang mang long thai trong bụng đây, là hoàng tử tương lai thật sự! Còn ngươi chỉ là tông   nhận nuôi, sớm muộn gì cũng  phế thôi!"
 
"Muốn phế  ? Tốt thôi, dù  thì cái ngôi thái tử  đối với  cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa."
 
Thấy nàng  định lao thẳng   , Vương Hành liền siết cổ nàng , ép chặt lên tường.
 
Cơ quý phi  bóp cổ, mặt đỏ bừng vì nghẹt thở:
 
"Ngươi… ngươi điên  ?"
 
"Cơ quý phi,   từng cảnh cáo , đừng động đến Hoàng hậu. Đừng vượt qua giới hạn của …"
 
Ánh mắt  âm u, khóe môi nở nụ  lạnh lẽo.
 
Đốt ngón tay đang siết cổ bà  trắng bệch vì dùng lực quá mạnh.
 
Cung nữ và thị vệ sợ đến mức quỳ rạp xuống đất.
 
Khóe miệng Cơ quý phi rỉ m.á.u, nở nụ  điên loạn:
 
"Giới hạn của Thái tử…  là Hoàng hậu ?"
 
Tay Vương Hành siết chặt hơn, mạch m.á.u nơi cổ bà  gần như  nổ tung.
 
Ta vội bước đến, nắm lấy tay :
 
"Đừng mà! Nàng  đang mang thai hoàng tử."
 
"Nàng  vô lễ với nàng."
 
"Ta  quan tâm sống c.h.ế.t của nàng ,  chỉ lo cho … Nếu  g.i.ế.t nàng ,  cũng sẽ c.h.ế.t đó!"
 
Chính  cũng  nhận , khi mở miệng, giọng   nghẹn ngào như thế.
 
Mí mắt Vương Hành run lên,  buông tay.
 
Cơ quý phi ngã khuỵu xuống đất, đau đớn ho sặc sụa.
 
"Triệu Nguyệt Hành, ngay cả Thánh thượng còn  dám đối xử với  như , ngươi lấy quyền gì mà dám!"
 
"Thánh thượng ngu ngốc nhưng  thì . Hắn cưới một nữ nhân man di của địch quốc  phi,  ả nắm thóp,   tổn thương  thật lòng với ! Một kẻ như ,  xứng  quân vương, càng  xứng  phu quân của nàng!"
 
Lời của Vương Hành như là uất ức dồn nén bấy lâu.
 
N.g.ự.c  phập phồng dữ dội,  thở cũng run lên vì tức giận.
 
"Quân Lan Tắc!"
 
Cơ quý phi mất mặt  bao ,  lóc ôm bình hoa đập thẳng về phía .
 
"Tất cả là tại ngươi! Tại  ai cũng  bảo vệ ngươi!"
 
Ta vội né , Cơ quý phi nhào hụt.
 
Bình hoa rơi xuống đất vỡ toang, vang lên một tiếng lớn.
 
 là đồ điên!
 
Ta  thèm để ý đến cung nhân ngăn cản, xông lên túm lấy tóc nàng   tát một cái.
Truyện  đăng  page Ô Mai Đào Muối
Ai  gần can ngăn,  tát luôn.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/do-ty-ty-vui-ve/12.html.]
Người xuất  từ phủ tướng quân, ai mà chẳng  chút võ vặt?
 
Ta bóp cổ Cơ quý phi, lắc mạnh:
 
"Tỉnh  ? Nhìn rõ  là ai ? Ta   là hoàng hậu  hả ?"
 
Cơ quý phi   hét gần mặt đến choáng váng.
 
Ta nhân cơ hội vung tay tát liên tục  mặt nàng .
 
"Thánh thượng để  giống trong bụng , chứ   để đầy phân trong đầu ! Không  tất cả nữ nhân đều giống , đầu óc  Thánh thượng,   !"
 
Chẳng mấy chốc, Cơ quý phi   chịu nổi, ôm bụng  lóc thảm thiết.
 
Vương Hành vội kéo  :
 
"Nếu nàng  c.h.ế.t ngay  mắt  , nàng khó mà thoát tội."
 
Ta vội lui mấy bước, giận dữ chỉ  mặt nàng :
 
"Đừng giả vờ! Ta    đánh  bụng  ?"
 
Nàng  run lên, cắn môi, trừng mắt  .
 
Cho đến khi Thái hậu và Thánh thượng  tin chạy đến, nàng  mới bắt đầu gào  thảm thiết.
 
Ta bình tĩnh , mới phát hiện mặt nàng   sưng vù như đầu heo.
 
Xong , đánh phi tần,  còn đánh nặng thế …
 
Tối nay e là  khó thoát tội.
 
Để   mang tiếng chiếm thế thượng phong…
 
Ta nghiến răng, đập đầu  cột.
 
"Xí…"
 
Rõ ràng  tính lực ,  ngờ  đau đến .
 
Mắt  tối sầm, suýt   vững.
 
Vương Hành nhanh mắt đỡ lấy :
 
"Người  ? Có  Cơ quý phi  dùng độc gì đó với  ?"
 
Ta ôm trán,  thật:
 
"Chóng mặt…"
 
 lúc , cả   lảo đảo.
 
Thánh thượng túm lấy tay , kéo   lòng.
 
"Lan Tắc, nàng  thế? Lan Tắc, nàng  trẫm …"
 
Ta từ từ ngẩng đầu, thấy một gương mặt quen thuộc.
 
Triệu Diễn Kỳ mặt mày tiều tụy,  mắt thâm quầng, trông tiều tụy  ít.
 
Theo phản xạ,   tránh xa , nhưng   ôm  chặt hơn:
 
"Lan Tắc,   nàng nhớ   ? Vừa  ánh mắt nàng  trẫm… trẫm  nàng nhất định nhớ  … Về  trẫm sẽ  bao giờ để mất nàng nữa."