Ta  ngừng nghỉ c/hửi r/ủa Giang Thính Tuyết gần trăm năm.
Hắn vẫn là vị Kiếm Tôn lạnh lùng, cao cao tại thượng,  vướng bụi trần.
 
Còn biệt danh của  "Sớm Muộn Gì Cũng Phế Giang Thính Tuyết", thì  trở thành kẻ l/ăng m/ạ và theo đuôi Kiếm Tôn nổi tiếng khắp Tam giới.
 
Tam giới đều đồn rằng:
"Người phụ nữ đó chắc chắn yêu Kiếm Tôn sâu đậm lắm, dù  thì h/ận càng sâu, yêu càng đậm."
Ta: "..."
 
Hỗn xược,  phụ nữ nào cơ?!
Còn về chuyện   theo lăng mạ một tu sĩ Nhân tộc.
Các trưởng lão đều , nhưng đều ngầm lựa chọn mắt nhắm mắt mở cho qua.
 
Dù   cũng dùng biệt danh, sẽ  ai  "Sớm Muộn Gì Cũng Phế Giang Thính Tuyết" chính là Ma Tôn, thể diện của Ma giới sẽ   tổn hại.
 
Và so với việc để   ngoài chạy loạn, thì việc ru rú trong Ma cung  vài bài hịch văn thực sự quá an .
 
Họ chỉ mong  cứ tiếp tục  như  cho đến khi bước  kỳ trưởng thành.
 
 thế sự khó lường.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/doa-hoa-tren-nui-cao-lay-than-nuoi-nu-ma-ton/chuong-2.html.]
Ngay khi họ lơ là cảnh giác, tưởng rằng cái bia sống Giang Thính Tuyết   thể sừng sững mãi mãi.
Thì Giang Thính Tuyết  gặp chuyện.
 
3.
 
Ngay khi  tin, một kẻ luôn xem thường và đối đầu với  như ,   ngay lập tức.
Tình hình cụ thể thì Tiên môn giấu kín lắm, chỉ  Giang Thính Tuyết  trọng thương, tu vi mất hết, trở thành một phế nhân còn chẳng bằng  thường.
Cùng lúc đó, khi tường sụp thì   xô đẩy.
 
Những kẻ năm xưa ghen ghét,   trừng phạt đều nhao nhao thêm đá xuống giếng.
Vô  tội danh  cố ý thổi phồng, tất cả đều đổ lên đầu Giang Thính Tuyết.
Ta c/âm nín nhận , trong đó   ít "tội á/c" chỉ là lời bậy bạ mà    trong hịch văn.
Rốt cuộc là kẻ nào tin  cái chuyện "Kiếm Tôn c/ướp hồ lô của trẻ con vô tội" thế !
...Vậy mà tất cả đều tin.
Bọn họ  Giang Thính Tuyết ỷ mạnh h/iếp yếu, giờ gặp nạn là do trời  dung.
 
Bọn họ  Giang Thính Tuyết xưa  chẳng coi ai  gì, nay gặp quả báo, đáng đời  chịu.
Thế là, vị thiên tài ngày xưa  Tiên môn vắt kiệt  giá trị, từng sống từng phút vì tông môn, cứ thế mà trở thành chó cùng đường, chó c/hết. editor: bemeobosua. Bản mệnh kiếm của   tông môn thu hồi, pháp khí  chia chác hết sạch.
 
Chỉ còn  một  tàn tạ, khoác chiếc áo choàng trắng r/ách n/át dính m/áu,  vứt  ngoài sơn môn chờ c/hết.
Lại  những kẻ thù đầy á/c ý kéo , ném  l/ầu x/ chốn nhân gian để  n/hục.
 
Những kẻ đó  việc  công khai, chẳng hề che giấu, cứ như thể hành động của  là  trời hành đạo .
"Hắn chẳng  khinh thường những kẻ vô danh như chúng  ? Sau   mới là thứ t/iện n/hân ai cũng !"