Khi đến Đại Điện chính, Mạc Thiên Liêu cảm thấy một luồng áp lực vô hình bao trùm lấy . Đại điện rộng lớn,  trang trí lộng lẫy, nhưng  mang một vẻ uy nghiêm, trang trọng. Các vị trưởng lão và một   tử cốt cán của Ốc Vân Tông  tập trung đông đủ.
Mạc Thiên Liêu  thấy một  gương mặt quen thuộc. Không  vì   gặp họ, mà vì   từng điều tra về Ốc Vân Tông  khi gia nhập. Một trong  đó là Thiên Cơ trưởng lão,  nổi tiếng với khả năng bói toán và tiên tri. Một  khác là Kiếm Tôn trưởng lão,  sở hữu kiếm pháp vô song. Và đặc biệt,   thấy một nam tử trung niên, dáng  cao lớn, ánh mắt sắc bén như chim ưng. Chắc chắn đó là một trong các vị sư  của Thanh Đồng chân nhân.
"Thanh Đồng, ngươi  đến ." Một vị trưởng lão tóc bạc phơ khẽ . "Đây là đồ  mới của ngươi ?"
"Vâng, đây là Mạc Thiên Liêu,  tử  truyền của ." Thanh Đồng chân nhân giới thiệu, giọng điệu bình thản.
Mạc Thiên Liêu lập tức tiến lên, cung kính hành lễ. "Đồ nhi Mạc Thiên Liêu, bái kiến chư vị trưởng lão, các vị sư , sư tỷ!"
Các vị trưởng lão khẽ gật đầu, nhưng ánh mắt của họ đều tập trung  Thanh Đồng chân nhân, như đang  dò xét điều gì đó. Vị nam tử trung niên  khẽ nhướng mày, ánh mắt sắc bén  chằm chằm  Mạc Thiên Liêu.
"Thanh Đồng, ngươi  thu nhận đồ ?" Vị nam tử trung niên  , giọng điệu  vẻ  vui. "Ngươi  nhớ lời sư phụ dặn dò ?"
Thanh Đồng chân nhân khẽ nhếch mép . "Sư ,   gì thì  tự  chừng mực. Huống hồ, Mạc Thiên Liêu   đồ  bình thường."
"Không  đồ  bình thường?" Vị sư   khẽ hừ lạnh một tiếng. "Ngươi  xem, nó  gì đặc biệt?"
Thanh Đồng chân nhân   gì, y chỉ khẽ vươn tay , xòe móng vuốt. Một ánh sáng trắng mờ ảo bao trùm lấy bàn tay y,  nhanh chóng biến mất. Mạc Thiên Liêu lập tức hiểu ý. Y đang ám chỉ đến việc  là "bàn cào" của y!
Mạc Thiên Liêu đổ mồ hôi hột. Sư tôn ơi,  đừng  ám chỉ  chứ! Các vị sư  mà   là bàn cào của , chắc chắn sẽ  tha cho  !
Vị sư    thấy động tác của Thanh Đồng chân nhân, lập tức hiểu ý. Ánh mắt của   Mạc Thiên Liêu trở nên phức tạp hơn. Có vẻ như   hiểu  điều gì đó, và điều đó khiến   mấy vui vẻ.
"Được , nếu Thanh Đồng   , thì  cũng   nhiều nữa." Vị sư   , giọng điệu  vẻ miễn cưỡng. " nếu nó dám  gì sai trái,  sẽ  bỏ qua ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/doan-thien-ton-gia-meo-con-cho-nguoi/chuong-7.html.]
"Đồ nhi Mạc Thiên Liêu xin hứa sẽ tuân thủ môn quy,   điều gì sai trái, và sẽ cố gắng hết sức để   sư tôn và tông môn thất vọng!" Mạc Thiên Liêu vội vàng cam đoan. Hắn thầm nghĩ,  chỉ  chăm sóc mèo con thật  thôi,  gì  thời gian mà  điều sai trái chứ!
Sau khi buổi  mắt kết thúc, Mạc Thiên Liêu thở phào nhẹ nhõm. Hắn cảm thấy như  trải qua một trận chiến cam go. Được , ít nhất là   sống sót!
Thanh Đồng chân nhân dẫn Mạc Thiên Liêu trở về phòng. Y khẽ liếc  . "Thấy ? Ngươi  vẻ   hoan nghênh đấy."
Mạc Thiên Liêu câm nín. Hoan nghênh cái gì chứ! Rõ ràng là các vị sư  của mèo con đều   bằng ánh mắt "ngươi dám động  bảo bối của bọn  thì c.h.ế.t chắc!"
"Mèo con,  là    là mèo hoang  lạc ?" Mạc Thiên Liêu chợt nhớ  điều .
Thanh Đồng chân nhân lắc đầu. "Ta là Bạch Hổ. Ta là linh thú hộ tông của Ốc Vân Tông.  khi còn nhỏ,  thường chạy  ngoài chơi,   ngươi nhặt ." Y khẽ bĩu môi. "Ngươi   là mèo hoang,  cũng  phản bác . Dù  thì, ngươi cũng  chăm sóc   ."
Mạc Thiên Liêu cảm thấy  thương  buồn . "Vậy là… đồ nhi  ôm nhầm cục vàng cục bạc của tông môn  ?"
Thanh Đồng chân nhân khẽ gật đầu. "Có thể  là .  bây giờ, ngươi  là đồ nhi của . Vậy nên,  vẫn là cục vàng cục bạc của ngươi."
Mạc Thiên Liêu bật  khúc khích. "Dạ! Mèo con là cục vàng cục bạc của đồ nhi! Đồ nhi sẽ bảo vệ mèo con thật !"
Thanh Đồng chân nhân khẽ mỉm . Nụ    còn vẻ lạnh lùng như thường lệ, mà mang theo một chút ấm áp, dịu dàng. Y nhẹ nhàng đưa tay lên, vuốt ve mái tóc của Mạc Thiên Liêu. "Ngươi chỉ cần     lo lắng là  ."
Mạc Thiên Liêu gật đầu lia lịa. "Đồ nhi hứa! Đồ nhi sẽ cố gắng tu luyện,   mèo con  lo lắng!"
Hắn cảm thấy cuộc sống của    một mục đích mới. Không  là báo thù,   là xưng bá thiên hạ, mà là chăm sóc mèo con thật , sủng mèo con đến tận trời, và  một "con sen" trung thành nhất thế gian!