Mạc Thiên Liêu nuốt nước bọt.  ,   quên mất điều đó. Ốc Vân Tông  vẻ "tấu hài", nhưng  là một tông môn chính phái lớn nhất, với những cường giả ẩn .
"Và ngươi, Mạc Thiên Liêu." Thanh Đồng  tiếp. "Ngươi  từng là đại sư luyện khí ma đạo. Ngươi sở hữu kiến thức và kinh nghiệm mà  ai  thể sánh bằng. Ngươi sẽ là một thành viên quan trọng của gánh xiếc ."
Mạc Thiên Liêu cảm thấy trong lòng dâng lên một cảm giác ấm áp. Hắn  Thanh Đồng đang cố gắng động viên , giúp  hòa nhập  cuộc sống mới. Hắn  còn là một kẻ cô độc nữa. Hắn  Thanh Đồng,  Ốc Vân Tông,  một gia đình mới.
"Đồ nhi xin hứa sẽ cố gắng hết sức để trở thành một thành viên xứng đáng của Ốc Vân Tông!" Mạc Thiên Liêu , giọng điệu đầy nhiệt huyết.
"Tốt." Thanh Đồng gật đầu. "Bây giờ, hãy cùng  đến gặp sư phụ."
Mạc Thiên Liêu  rùng . Gặp sư phụ của Thanh Đồng! Đó chẳng  là   đầu cái "gánh xiếc"  ? Hắn   vị sư phụ thích trồng rau nuôi gà  sẽ  tính cách như thế nào.
Khi đến nơi ở của sư phụ Thanh Đồng, Mạc Thiên Liêu  khỏi ngạc nhiên. Đó là một ngôi nhà tranh vách đất đơn sơ,  giữa một khu vườn rau xanh mướt. Gà chạy lăng xăng, ch.ó sủa ồn ào. Một ông lão râu tóc bạc phơ, mặc bộ quần áo vá víu, đang tưới rau. Ông lão trông  khác gì một nông dân bình thường.
"Sư phụ." Thanh Đồng khẽ gọi.
Ông lão ngẩng đầu lên,  thấy Thanh Đồng và Mạc Thiên Liêu, lập tức nở một nụ  hiền hậu. "A, Thanh Đồng . Ngươi  mang đồ  mới về hả?"
"Vâng, sư phụ. Đây là Mạc Thiên Liêu,  tử  truyền của con." Thanh Đồng giới thiệu.
Mạc Thiên Liêu vội vàng tiến lên, cung kính hành lễ. "Đồ nhi Mạc Thiên Liêu, bái kiến sư phụ tổ!"
Ông lão khẽ vuốt râu. "Mạc Thiên Liêu ? Cái tên   quen quen… À, chẳng  là Đoán Thiên tôn giả của ma đạo năm xưa ?"
Mạc Thiên Liêu giật . "Sư phụ tổ…   đồ nhi ?"
Ông lão bật  khúc khích. "Đương nhiên là . Ngươi luyện  thần khí,  náo động cả giới tu chân,      ?  mà,   ngươi  c.h.ế.t  mà? Sao bây giờ  sống , còn gia nhập Ốc Vân Tông của  nữa chứ?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/doan-thien-ton-gia-meo-con-cho-nguoi/chuong-9.html.]
Mạc Thiên Liêu ngượng ngùng kể  chuyện   vây g.i.ế.c,  tái sinh thành thần mộc Bất Tẫn, và cuối cùng hóa hình thành . Ông lão lắng  một cách chăm chú, thỉnh thoảng  gật gù.
"Vậy  là Thanh Đồng  dùng thần hồn của nó để cứu ngươi ?" Ông lão , ánh mắt  Thanh Đồng đầy trìu mến. "Con bé , lúc nào cũng . Luôn  những việc khiến   lo lắng."
Thanh Đồng khẽ bĩu môi. "Con   mà, sư phụ. Hơn nữa, con cũng   bàn cào mới chứ."
Ông lão bật  ha hả. "Được ,  . Vậy thì Mạc Thiên Liêu, từ giờ trở , ngươi cứ yên tâm ở  Ốc Vân Tông. Ngươi  là đồ  của Thanh Đồng, cũng coi như là  tử của . Có chuyện gì khó khăn, cứ  với ."
"Cảm ơn sư phụ tổ!" Mạc Thiên Liêu cảm động . Hắn  ngờ vị sư phụ thích trồng rau nuôi gà    dễ tính đến .
"Vậy ngươi   giúp  tưới rau, nhổ cỏ ?" Ông lão hỏi, ánh mắt đầy mong đợi.
Mạc Thiên Liêu: "…"
Thanh Đồng khẽ huých tay Mạc Thiên Liêu. "Đây là bài học đầu tiên của ngươi đấy. Học cách hòa nhập  cuộc sống bình dị."
Mạc Thiên Liêu thở dài. Được , vì mèo con,  sẽ chấp nhận  thử thách!
Từ ngày đó, Mạc Thiên Liêu bắt đầu cuộc sống "hai mặt" tại Ốc Vân Tông. Ban ngày,  là một  tử chăm chỉ, học cách tưới rau, nhổ cỏ, cho gà ăn, thậm chí còn học cách… bắt cá bằng tay  theo sự "chỉ dẫn" của Thanh Đồng. Ban đêm,   lén lút tu luyện, cố gắng khôi phục tu vi nhanh nhất  thể.
Mạc Thiên Liêu cũng dần  quen với các vị sư , sư tỷ của Thanh Đồng. Hắn nhận , Ốc Vân Tông quả thật là một "gánh xiếc" đúng nghĩa.
Có vị sư  tên là Bạch Lân,   vẻ ngoài uy nghiêm, lạnh lùng, nhưng thực chất  là một kẻ cuồng . Hắn  thể dành cả ngày chỉ để pha , uống , và bàn luận về . Khi  thấy Mạc Thiên Liêu,  chỉ khẽ gật đầu,   tiếp tục tập trung  ấm  của .
Vị sư tỷ tên là Họa Nguyệt,  nổi tiếng với tài vẽ tranh tuyệt đỉnh, nhưng   tính cách vô cùng phóng khoáng, đôi khi còn … bốc đồng. Nàng thường xuyên rủ Mạc Thiên Liêu  khám phá các ngọn núi, hang động xung quanh, với lý do là "tìm kiếm cảm hứng sáng tác".