Đoạn Tuyệt Quan Hệ - Ta Dựa Vào Trồng Trọt Mà Phát Tài - Chương 103: Heo rừng không biết thưởng thức cám ngon ---

Cập nhật lúc: 2025-11-19 09:22:43
Lượt xem: 32

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tối đó Khương Phù về đến nhà, mệt đến mức nhúc nhích. Nàng dậy sớm Sa T.ử Lĩnh, đồng nhặt khoai lang, sự mệt mỏi về thể xác đáng kể, ngủ một đêm là thể hồi phục.

Cái mệt mỏi về tinh thần mới là thực sự mệt, dạo đầu óc nàng cứ cuồng ngừng, lúc nào cũng chuyện sớm tối cần lo toan.

Việc trồng trọt và chăn nuôi dạo gần đây cuối cùng cũng thể tạm thời kết thúc. Nàng nhanh chóng thực hiện việc tìm nữ phu t.ử cho các cô nữ nhi.

Nếu , đợi vài tháng nữa gà vịt xuất chuồng, nàng bận tâm lo lắng chuyện buôn bán ở cửa tiệm, e rằng càng còn thời gian nữa.

Bất quá, chuyện nữ phu t.ử , ngoài việc thể hỏi thăm Thẩm Tri Tiết và những khác, tạm thời nàng nghĩ ai thể giúp đỡ.

Sáng sớm hôm , Khương Phù quyết định một chuyến đến huyện nha. Vừa vặn, đôi mắt của Lý thị từ Tết cũng bắt đầu điều trị, Chu đại phu quy định ngày châm cứu là năm ngày một .

Thường ngày đều là lúc Khương Xuyên và họ giao hàng, Lý thị nhân tiện xe bò cùng.

Khương Phù nha môn, liền đỡ Lý thị lên xe ngựa. Đã xe ngựa , Khương Phù đương nhiên nỡ để Lý thị xe bò.

Hôm nay, cùng Lý thị huyện thành là Diệp Thanh Thanh. Bởi vì xưởng bốn ngày nghỉ mỗi tháng, nên nhà Khương Nhị thúc cũng dễ dàng phiên đưa Lý thị .

Diệp Thanh Thanh và Lý thị lên xe ngựa, bên trong cảm thấy thoải mái: "Tiểu , vẫn nên xe bò thôi, cái... xe ngựa thật quen ."

Chiếc xe ngựa tuy ấm áp và trông cũng khí phái, nhưng nó che kín mít, thoải mái bằng xe bò hóng gió, xe bò còn thể ngắm cảnh nữa chứ.

Lý thị thấy, cũng xe ngựa trông như thế nào, chỉ cảm thấy thoải mái hơn nhiều, Diệp Thanh Thanh liền bật .

Bà trêu chọc: "Ngươi đúng là heo rừng thưởng thức cám ngon."

Khương Phù bật "phụt" một tiếng: "Nhị thẩm, Tẩu như thế."

Mặt Diệp Thanh Thanh đỏ bừng lên, nàng Bà bà cố ý đùa giỡn, nên chỉ thấy ngại ngùng, cũng nhắc đến chuyện xe bò nữa.

"Thôi thôi nữa, mấy đứa tiểu oa nhi các ngươi da mặt mỏng, vạn nhất giận đến rơi lệ, đây e là tội lớn ."

Từ khi Lý thị Chu đại phu rằng đôi mắt bà còn hy vọng thấy ánh sáng, bà càng ngày càng hơn.

"Nương..." Diệp Thanh Thanh cúi đầu nũng nịu một tiếng.

Khương Phù cũng theo đó trêu đùa vài câu, khúc khích. Nàng dáng vẻ của Lý thị, trong lòng thật sự vui mừng.

Bản Lý thị là một yêu , nếu vì đôi mắt vấn đề, bà cũng sẽ chịu cảnh bao nhiêu năm khỏi nhà, buồn bã ở lì trong phòng.

Mấy , nhanh đến huyện thành. Khương Phù đưa Lý thị và Diệp Thanh Thanh đến chỗ Chu đại phu , mới tới huyện nha.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Thẩm Tri Tiết đang bận công vụ, Thẩm phu nhân tin Khương Phù đến, vội bảo nha cận mời . Thẩm lão thái thái nhanh nhẹn tự đón.

Thẩm phu nhân cảm thấy Bà bà quả thực yêu quý Khương Phù, nào cũng tự nghênh đón, ngược vẻ nhiệt tình cho lắm. Sau đó, bà bỏ công việc đang , cũng vội vã dậy bước .

Hai nhi t.ử và nữ nhi của bà rằng, mấy món bánh ngọt Khương Phù quả thực vô cùng tuyệt vời, chúng mang tặng lễ cũng nở mày nở mặt.

Đặc biệt là nữ nhi bà, nhờ đĩa bánh ngọt của Khương Phù mà thể diện mặt công công bà bà, nên nhất định cảm tạ Khương Phù thật t.ử tế.

"Thẩm nãi nãi!" Khương Phù bước cửa thấy Thẩm lão thái thái tươi như hoa, phía còn Thẩm phu nhân đang vội vã tới, nàng cất tiếng gọi "Dương thẩm thẩm".

Thẩm phu nhân tên là Dương Tuệ Di, nếu gọi bà là Thẩm thẩm thì thật kỳ quặc, nên Thẩm phu nhân bảo nàng gọi là Dương thẩm thẩm.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/doan-tuyet-quan-he-ta-dua-vao-trong-trot-ma-phat-tai/chuong-103-heo-rung-khong-biet-thuong-thuc-cam-ngon.html.]

"Mau , mau !" Khương Phù Thẩm lão thái thái mật kéo tay , nàng chút ngại ngùng, liền : "Thẩm nãi nãi, Dương thẩm thẩm, hôm nay chuyện nhờ cậy."

Hôm nay nàng ngoài vội vàng, quên cả chuẩn lễ vật, những món bánh ngọt và hoa quả đang cầm tay cũng chỉ là mua ở phố.

Thẩm lão thái thái giả vờ giận dỗi : "Đứa trẻ ngốc, con khách sáo quá , chuyện gì cứ thẳng, còn phí tiền mua thứ gì, chẳng ngon bằng một nửa món con tự !"

Thẩm phu nhân khẽ đưa tay lên trán thở dài, Bà bà của bà rõ ràng là thèm ăn, còn trách tốn kém mua đồ. Nếu đó là do Khương Phù tự tay , e rằng bà vui vẻ nhận lấy .

"Lần kịp , nhất định sẽ bù đắp." Khương Phù hiểu ý tứ ngoài lời của Thẩm lão thái thái, nàng mỉm hứa hẹn.

Quả nhiên, Thẩm lão thái thái càng thêm tươi tắn.

Mấy chính sảnh xuống, Thẩm phu nhân dịu dàng : "Nha đầu Phù, con chuyện gì cứ thẳng. Nhân tiện đến, hai trưởng và tỷ tỷ từng gặp mặt của con còn nhờ chuyển lời cảm ơn con đấy!"

Khương Phù rõ nguyên do, cố ý hỏi một câu. Nàng chỉ hai con của Thẩm phu nhân đều đang ở kinh thành, còn những chuyện khác thì .

Thẩm phu nhân : "Chủ yếu là tỷ tỷ của con. Vốn dĩ nàng gả nhà cao cửa rộng, nhưng rể quý trưởng tử, đôi vợ chồng trẻ vẫn luôn coi trọng lắm. Mới đây, Bà bà tỷ tỷ con khỏi bệnh, nhưng vẫn ăn uống gì.

Cả nhà nghĩ đủ cách, nhưng vẫn tiến triển. Dịp Tết tỷ tỷ con trở về nếm thử bánh ngọt con , khen ngợi ngớt lời, nên mới nghĩ đến việc mang về cho Bà bà thử.

Thử một thì hợp ý ngay, Bà bà nàng thích hương vị đó, ngay cả khẩu vị cũng phục hồi kha khá. Tỷ tỷ con hầu hạ ở bên cạnh cũng thể diện, chẳng là nhờ phúc của con ."

Chuyện... chuyện cũng thể nhầm lẫn mà thành công ư? Khương Phù nghi ngờ hiệu ứng gia tăng vận may vô hình nào đó, nàng đành khiêm tốn đáp vài câu.

Thẩm lão thái thái và Thẩm phu nhân bảo Khương Phù chuyện gì thì cứ thẳng, đều rằng sẽ hết sức giúp đỡ.

Khương Phù bèn về chuyện tìm nữ phu tử, kết quả là hai , cảm thấy thể tin .

Dẫu , thời mấy cô gái học hành? Cho dù thì cũng chỉ là con nhà danh môn vọng tộc, và đó cũng chỉ là để tăng thêm cơ hội gả nhà hào môn mà thôi.

Con cái của các gia đình bình thường, đừng là nữ nhi, ngay cả nhi t.ử cũng chắc tiền để học.

Khương Phù tìm nữ phu t.ử cho nữ nhi , chỉ vì các con chữ hiểu lễ, mở mang tầm mắt, điều thực sự khiến các nàng kinh ngạc khâm phục.

Thẩm phu nhân lập tức đồng ý: "Chuyện sẽ nhờ giúp con hỏi thăm một chút, bất quá thành công thì , dù nữ phu t.ử quả thực dễ tìm ."

Khương Phù đương nhiên hiểu rõ, thời , những thể nữ phu t.ử vốn cực kỳ hiếm, huống hồ nàng còn mời về thôn, điều đó càng khó khăn hơn.

Nói xong chuyện, Khương Phù cảm tạ Thẩm lão thái thái và Thẩm phu nhân một phen, chuẩn rời để đến Hồi Xuân Đường đón Lý thị và Diệp Thanh Thanh.

Trước khi , Thẩm phu nhân cho tiểu tư mang mấy tấm vải vóc và mấy hộp lớn hoa quả khô cùng đồ ăn vặt, là quà tạ lễ.

Khương Phù từ chối , đành nhận lấy, thầm nghĩ vài ngày nữa sẽ thêm ít bánh ngọt để đáp lễ là xong.

Ra khỏi huyện nha, Khương Phù thẳng tới Hồi Xuân Đường. Chu đại phu châm cứu xong, đang căn dặn Lý thị và Diệp Thanh Thanh những điểm cần chú ý.

Khương Phù đưa hai đến huyện nha ngay, kịp thêm câu nào với Chu đại phu, giờ đến nhịn mà trò chuyện vài câu.

Kết quả là, nàng hứa tặng thêm một giỏ bánh ngọt nữa.

Khương Phù lấy lạ, tại nàng luôn kết giao với những "tính tham ăn" như nhỉ? Đương nhiên, nghĩ thì nghĩ thế, nhưng nàng thể .

Dẫu , những "kẻ tham ăn" đều là những chỗ dựa vững chắc mà nàng cần bám mà!

 

Loading...