Đoạn Tuyệt Quan Hệ - Ta Dựa Vào Trồng Trọt Mà Phát Tài - Chương 113: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-19 09:22:54
Lượt xem: 35
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/2B7rpnd9F6
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Điều chế Lỗ liệu
Đinh Tiểu Bạch cũng đôi mắt sáng rỡ, Khương Phù : “Ta đang chuẩn mở một tiệm Lỗ vị, hiện tại còn thiếu một tiểu hỏa kế, thấy dáng vẻ hiền lành đáng yêu của Tiểu Bạch vô cùng thích hợp.
Nếu Đinh bá đành lòng, Tiểu Bạch đến tiệm để rèn luyện một chút, tiền công thì sẽ quá nhiều, mỗi tháng hết là hai trăm văn, đợi quen việc , tiền công thể tăng thêm.”
Khương Phù nghĩ Đinh Tiểu Bạch cũng chỉ mới mười một, mười hai tuổi, trạc tuổi Khương Thành, vốn là độ tuổi nên học, nhưng với điều kiện gia đình hiện tại, việc đến học đường e rằng là bất khả thi.
Tuổi còn nhỏ như thế mà việc trong tiệm cũng đủ vất vả , bởi nàng cần hỏi ý của Đinh lão gia t.ử cùng Đinh Tiểu Bạch.
Đinh Tiểu Bạch khó nén sự kích động, nhảy dựng lên : “Khương Phù cô cô, nguyện ý!”
Đinh lão gia t.ử giật bởi Đinh Tiểu Bạch, thuận tay đ.á.n.h nhẹ một cái, với Khương Phù: “Nha đầu, cô thể chỉ cho nó một lối như , lão già đây vô cùng cảm kích. thằng bé còn nhỏ, đến đó cũng chỉ là một học đồ, chẳng giúp việc lớn gì, chừng còn khiến các hao tâm tổn trí! Tuyệt đối thể nhận tiền công.”
Hai trăm văn một tháng đó là chuyện đùa , một đứa trẻ con, chẳng gì, mà đáng giá nhiều tiền như ?
Khương Phù lắc đầu : “Đinh bá, chính vì Tiểu Bạch tuổi còn nhỏ, mới trả tiền công. Nó đến tiệm là để , cũng cùng việc, thể bắt nạt một đứa trẻ con.”
Khương Phù như , Đinh lão gia t.ử cũng thêm gì nữa, Đinh Tiểu Bạch vô cùng hiểu chuyện, bèn quỳ xuống dập một cái đầu.
Khương Phù vội vàng kéo Đinh Tiểu Bạch dậy, lập tức cảm thấy đau đầu. Hai ngày nay nàng luôn khác dập đầu, thường xuyên ảo giác sắp đưa .
Chưởng quỹ và tiểu hỏa kế đều đủ, Khương Phù liền vội vàng về nhà điều chế Lỗ liệu. Nàng mua nhiều hương liệu từ chỗ Chu đại phu.
Có quế bì, hương diệp, bát giác cùng đinh hương, trong nhà cũng thảo quả, hoa tiêu cùng ớt khô, thêm hành gừng, xào một chút màu đường là đủ dùng.
Dù gà nuôi thả rông mùi vị vốn vô cùng tươi ngon, ngay cả khi dùng những hương liệu , mùi vị cũng khá tuyệt vời .
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Khương Phù phối hợp các hương liệu xong thì cho tất cả túi vải, đây chính là túi gia vị khô, dùng lên sẽ tiện lợi hơn ít.
Sau khi phối hợp Lỗ liệu xong thì thêm nước thành nước Lỗ, Khương Phù bảo Chu Bách lên núi bắt về một con gà. Hương vị của Lỗ liệu , vẫn tự thử nghiệm, nàng tạm thời Lỗ một con gà để nếm thử mùi vị.
Ngoại trừ các món thịt như Lỗ gà vịt, lòng heo, đầu heo cùng Lỗ trứng gà, còn thể Lỗ các món chay, ví dụ như đậu đũa, măng tươi, củ sen, củ cải, ớt, lạc, đậu nành và phù trúc.
Nàng còn tính toán bảo xưởng Phấn điều thêm chút Khoan phấn (miến dẹt) , Lỗ Khoan phấn chính là món mà nàng yêu thích nhất. Những loại rau khác thì niên đại , ví dụ như súp lơ, tảo bẹ kết.
Chu Bách nhanh bắt gà về. Sau khi Lan Hoa sạch sẽ, Khương Phù vì gà dễ ngấm vị hơn, hết là xẻ nguyên con gà thành các phần, đó chần qua nước sôi vớt bọt m.á.u mới bắt đầu Lỗ.
Bởi vì đều là gà non ba tháng tuổi, thời gian Lỗ quá lâu, hai khắc đồng hồ là thích hợp nhất.
Bốn tỷ Khương Kỳ cùng sáu Khương Tuấn, đều Khương Phù đang món ngon, bọn trẻ vô cùng ăn ý mà canh giữ ở cửa nhà bếp. Chủ yếu là bởi mùi thơm cứ từng đợt từng đợt bay ngoài, khiến bọn chúng còn tâm trí việc gì khác.
Tội nghiệp cho Khương Thành và Khương Hồn đang ở học đường, món gà da giòn mật ong chỉ thấy xương gà. Lần Khương Phù quyết định lén lút để cho hai hai khối thịt, nếu thì quả thật là t.h.ả.m thương.
Gà Lỗ rút lửa, vẫn còn ủ trong nồi, Khương Phù ném trứng gà luộc sẵn đó, nếu thì thịt ít sói nhiều, chỉ một con gà đủ cho ăn.
Mấy đợi ở cửa một lúc lâu, mới Khương Phù chia cho trứng Lỗ, mỗi một quả, thiên vị một ai.
Còn về gà Lỗ, Khương Phù , đợi tối Phụ họ trở về thì sẽ cùng dùng bữa. Không thể để bọn trẻ nuôi dưỡng thói quen là ăn vụng , thói quen bồi dưỡng từ khi còn nhỏ.
Thực , Lỗ vị ăn lúc nguội mới ngon miệng, ăn lúc nóng luôn cảm giác gì đó .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/doan-tuyet-quan-he-ta-dua-vao-trong-trot-ma-phat-tai/chuong-113.html.]
Khương Kỳ và các ăn xong trứng Lỗ, từng lưu luyến rời mà rời khỏi trọng địa nhà bếp, dáng vẻ ba bước đầu một khiến Khương Phù bật ròng rã nửa ngày.
Quả là một đám mèo tham ăn...
Món gà Lỗ của Khương Phù vô cùng thành công, đương nhiên, sự tự tin đến từ thái độ ăn uống của tất cả trong gia đình.
Đặc biệt là Khương Mậu, vẫn còn nhớ bài học ăn món gà da giòn mật ong, tốc độ tay của nhanh tả xiết. Mọi đều ăn trong im lặng một cách ăn ý, dù ăn thịt gà thì dựa tốc độ để cướp lấy, lấy thời gian để chuyện.
Khương Phù lặng lẽ lùi sang một bên, bất đắc dĩ một tiếng.
Nàng ở cạnh bàn chiếm chỗ nữa, kẻo xương gà b.ắ.n mặt nàng.
Sau một trận gió cuốn mây tàn, bàn chỉ còn một đống xương gà, ngay cả trứng cũng còn. Trương thị vẫn thỏa mãn mà : “Nữ nhi, món gà Lỗ mùi vị ngon quá, mở tiệm chắc chắn sẽ bán chạy.”
Mọi l.i.ế.m môi phụ họa theo, Khương Phù trừ, xem là vẫn ăn đủ...
Thực cần , trong lòng Khương Phù cũng rõ. Nàng ăn thấy tuy rằng ngon bằng đồ ăn bán ở hiện đại, nhưng đặt niên đại , tuyệt đối là một hương vị độc nhất vô nhị.
Tối đến khi ngủ, Khương Phù đặc biệt dặn dò tất cả trong nhà, nồi nước Lỗ tuyệt đối đổ .
Mọi tuy rằng hiểu, nhưng đều ghi nhớ trong lòng, chắc hẳn Khương Phù còn mục đích khác.
Đó chính là nước Lỗ cũ, quyết định mùi vị của Lỗ vị nhà . Người nào Lỗ vị mà đổ nước Lỗ cũ chứ, chẳng là đồ thiếu đầu óc ?
Rất nhanh, xưởng Gà Vịt bên cũng công, Khương Phù bắt đầu chiêu mộ nhân công trong thôn.
Chủ yếu là việc g.i.ế.c mổ, xử lý gà vịt cùng việc tẩy rửa lòng heo. Tuy rằng sạch sẽ bằng việc Phấn điều và Viên cá, nhưng trong thôn cũng đua đăng ký, chỉ cần thể xưởng của Khương Phù, còn ai thèm quản việc là gì nữa.
Cho dù là múc phân bón, bọn họ cũng sẽ thêm nửa lời.
Khương Phù tuyển xong thì huấn luyện thêm một cách thức phân giải gà vịt, khi đều còn vấn đề gì thì cứ thế chờ đợi để bắt đầu công việc.
Ở giữa còn xảy một tình tiết nhỏ, chính là Thiết Đản đ.á.n.h cũng dưỡng bệnh phục hồi sức khỏe. Khương Phù vốn sẽ giữ cho một vị trí, đương nhiên thể thất hứa.
Thấy chân Thiết Đản quả thực khỏi , nàng mới sắp xếp Thiết Đản xưởng Phấn điều, nhỡ khỏi hẳn mà vội vàng , để bệnh căn thì quả là phiền phức.
Còn về một lượng bạc nàng cho Thiết Đản để chữa chân, thì cho phép dùng công sức để khấu trừ nợ nần.
Thiết Đản gật đầu lia lịa như giã tỏi, kể từ khi bạc cha nương mang về để chữa bệnh cho là do Khương Phù cho, mỗi ngày đều cảm thấy bất an.
Công việc còn bắt đầu, nhận của vị Đông gia tương lai một lượng bạc, vẫn còn đang lo lắng để trả hết nợ.
Có thể dùng công sức để khấu trừ nợ nần thì thật , một tảng đá trong lòng Thiết Đản dỡ xuống, an tâm bắt đầu công việc.
Sắp xếp xong xuôi những việc , tấm biển hiệu Khương Phù đặt ở trấn cũng đưa tới. Tấm biển lớn năm chữ lớn: "Khương Ký Thực Phẩm Phường".
Lại thêm bốn tấm biển nhỏ, lượt : "Đậu Loại Gia Công Phường", "Bạch Ngọc Viên Gia Công Phường", "Lỗ Vị Gia Công Phường" và "Phấn Điều Gia Công Phường".
Tiệm Lỗ vị cũng cần một tấm biển hiệu, nhưng thể tùy tiện một cái như ở trong thôn, đó chính là thể diện, nhưng chuyện tìm ai đây?
Khương Phù đang bầm thần lo lắng, Thẩm lão thái thái sai đến truyền lời. Khương Phù vỗ mạnh đùi , cái đầu óc của nàng, thể quên mất Thẩm Tri Tiết, vị đối tác ăn chứ?