Đoạn Tuyệt Quan Hệ - Ta Dựa Vào Trồng Trọt Mà Phát Tài - Chương 114: ---
Cập nhật lúc: 2025-11-19 09:22:55
Lượt xem: 32
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
https://s.shopee.vn/1BEc3XL2AM
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Mặc bảo của Huyện lệnh
Thẩm lão thái thái truyền lời bảo nàng huyện thành một chuyến, đó là chuyện . Khương Phù đoán mười phần thì tám chín là đang về chuyện của tiệm Lỗ vị.
Bởi vì đó nàng với Thẩm lão thái thái cùng những khác, tiệm sẽ khai trương tháng Tư hoặc tháng Năm.
Khương Phù thêm hai con gà Lỗ cùng món gà da giòn mật ong, nhà họ Thẩm một phần, chỗ Chu đại phu cũng thể quên.
Nhà họ Thẩm dù cũng là cổ đông, là từng nếm qua nhiều món ngon, nàng vặn để bọn họ nếm thử, xem gì cần cải thiện .
Tiện thể xin về một khối biển hiệu, nàng quả thật là một kẻ lanh lợi...
Khương Phù nghĩ như , lâu đến cửa hông Huyện nha. Tiểu tư thấy đến là Khương Phù, gương mặt nhỏ nhắn lập tức nở nụ .
Khương Phù xem là khách quen của Huyện nha, nhà họ Thẩm chăm sóc và yêu mến. Thêm đó, mỗi Khương Phù đến đều cho những tiểu tư gác cổng một ít quà bánh, bởi thế, bọn họ đối với Khương Phù vô cùng nhiệt tình.
Tiểu tư dẫn Khương Phù cửa, thẳng đến Chính sảnh. Thẩm lão thái thái sớm lệnh, chỉ cần là Khương Phù đến thì cần thông báo.
Khương Phù cửa cảm thấy khí ở Nội viện điều bất thường, tiểu tư và nha đều hớn hở mặt mày, bận rộn ngược xuôi, náo nhiệt hơn hẳn khi.
Chưa mấy bước, Khương Phù đến ngoài cửa Chính sảnh. Thẩm lão thái thái liếc mắt thấy nàng, lập tức chào đón: “Ôi chao, đợi con nửa ngày , cuối cùng cũng đến .”
Khương Phù hô lên một tiếng "Thẩm nãi nãi", hành lễ với Thẩm phu nhân. Nàng sang bên trái, một phụ nhân trẻ tuổi đang mỉm nàng, một bên còn một cô bé chừng ba, năm tuổi.
Người phụ nữ cùng Thẩm phu nhân quả là như đúc từ một khuôn, chỉ là khóe mắt đuôi mày toát lên vẻ khí, giống sự mềm mại dịu dàng của Thẩm phu nhân. Chắc hẳn đây chính là "tỷ tỷ" mà Thẩm phu nhân từng nhắc đến, nàng từng gặp mặt.
Khương Phù tiến lên một bước định hành lễ, phụ nữ dậy tới, : “Đây chính là Khương Phù , quả nhiên trăm bằng một thấy. Không chỉ tay nghề , cũng thanh thoát, càng càng thấy yêu thích! Ta tên là Thẩm Tư Dư, năm nay hai mươi bảy tuổi, lớn hơn hai tuổi, cứ gọi là Tư Dư tỷ tỷ .”
là một sảng khoái, lời chân thành khiến như tắm trong gió xuân. Khương Phù thầm cảm thán trong lòng, thuận theo lễ nghi mà hành lễ: “Gặp qua Tư Dư tỷ tỷ.”
Thẩm Tư Dư đáp lời một tiếng, đầu bảo đứa trẻ gọi . Tiểu cô nương tên Tần Diệu, dung mạo kiều tiếu khả nhân.
Giọng non nớt gọi một tiếng "Dì", Khương Phù chuẩn lễ vật gặp mặt, cảm thấy vô cùng khó xử, chỉ thể sẽ bù đắp.
Không còn cách nào khác, hiện tại trong tay nàng chỉ vài lượng bạc vụn, thể đem lễ vật gặp mặt cho đứa trẻ, như chẳng để chê ?
may mắn là nàng còn mang theo một con gà Lỗ, cũng đến nỗi quá khó coi.
Thẩm Tư Dư : “Lễ vật gặp mặt gì chứ, đó đều là hư danh. Ta chỉ nghĩ đến tay nghề của , gói giấy dầu là món ngon gì , ngửi thấy thơm lừng !”
Thẩm phu nhân nhẹ nhàng ho một tiếng : “Nhìn cái dáng vẻ tham ăn của tỷ, đừng để chê. Tỷ nhắc đến nha đầu Phù lâu, cảm ơn nó một phen , còn mau mang lễ tạ ơn của tỷ đây.”
Bị Thẩm phu nhân như , mắt Thẩm Tư Dư mới rời khỏi giỏ gà Lỗ, vô cùng ngượng ngùng một tiếng, bảo nha lấy lễ vật tạ ơn.
Khương Phù cảm thấy Thẩm Tư Dư là một chân thật, nàng đặt cái giỏ xuống bên cạnh bàn, mở giấy dầu .
Nàng : “Đây là món gà Lỗ cùng gà da giòn mật ong do tự tay . Chẳng tiệm Lỗ vị sắp khai trương , mang đến cho nếm thử mùi vị, nếu điều gì , tiện thể cải thiện một chút.”
Nàng ngờ Thẩm Tư Dư cũng đang ở đây, như thật là đúng lúc. Người ở Kinh thành chắc chắn nếm qua nhiều món ngon hơn, ý kiến mà nàng đưa sẽ càng giá trị tham khảo.
Thẩm lão thái thái cúi ghé gần ngửi một hồi, cảm thán: “Sắc màu thật là mắt, tươi sáng, thấy thơm lừng .”
Tiểu nha mắt , nhanh nhẹn bước chân lấy bát đũa tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/doan-tuyet-quan-he-ta-dua-vao-trong-trot-ma-phat-tai/chuong-114.html.]
Thẩm Tư Dư nóng lòng gắp một khối cho miệng, khỏi sáng bừng đôi mắt.
“Mùi vị ... thật sự từng nếm qua, mang theo một chút vị ngọt, thật là mỹ vị. Không , còn đây là món từ thịt gà!”
Thẩm Tư Dư nhai thêm vài cái, cảm thấy hương thơm tràn ngập khoang miệng, quả thật hợp với khẩu vị của nàng. Nàng gắp thêm một khối thịt đưa miệng Tần Diệu, tiểu cô nương dừng một chút, nhanh chóng nhai ngấu nghiến.
Thẩm lão thái thái hai loại mùi vị của thịt gà đều nếm qua một , kịp phát biểu ý kiến, chỉ ngừng gật gù.
Thẩm phu nhân là một điển hình của khuê tú, vốn thấy dáng vẻ nữ nhi và Bà bà đang ăn ngấu nghiến thì chút bất đắc dĩ, nhưng lời cũng thể nhịn , che miệng ăn một miếng nhỏ.
Quả nhiên là mỹ vị.
“Nha đầu Phù, mùi vị của con thật sự chỗ nào để chê, còn ngon miệng hơn cả các đầu bếp tại những tửu lầu lớn. Ta thực sự điều gì cần cải thiện.”
Thẩm phu nhân xong, khẽ l.i.ế.m môi một cái dễ nhận .
Thẩm Tư Dư gật đầu phụ họa: “Chính là như . Tửu lầu ở Kinh thành sợ rằng cũng mùi vị ngon như thế , tiệm Lỗ vị của chắc chắn sẽ ăn phát đạt.”
Tiểu cô nương Tần Diệu cũng dùng giọng non nớt mà : “Dì món ngon quá, ngon y như bánh hấp .”
Phải món bánh Tần Diệu thích ăn nhất bây giờ chính là bánh hấp, mềm xốp ngon miệng, ngon hơn cả trăm so với bánh do phủ . Điều duy nhất là thể ăn mỗi ngày.
Lời của trẻ con là chân thật nhất, Khương Phù xong bèn trêu chọc: “Diệu Diệu thích ăn bánh hấp như , là con theo dì về nhà nhé? Dì sẽ cho con ăn mỗi ngày.”
“Thật ? Dì, con sẽ theo dì về nhà!” Đôi mắt to tròn chớp chớp của Tần Diệu sáng rực lên.
Thẩm lão thái thái bật một tiếng: “Cái con mèo tham ăn , nếu thực sự theo dì Khương Phù về nhà, sợ ăn sạch nhà dì ?”
Tần Diệu liền tháo cái túi nhỏ treo cổ xuống, đập mạnh lên bàn: “Diệu Diệu trả tiền!”
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Lời khiến tất cả trong phòng đều bật .
Tần Diệu bĩu cái môi nhỏ , đang trêu chọc , lập tức cảm thấy vui.
Khương Phù nhận điều đó, liền an ủi nàng , đồng thời tiệm bánh ngọt sắp khai trương, đến lúc đó nàng sẽ mở tiệm đến tận Kinh thành, mỗi ngày đều thể cho Tần Diệu ăn.
Tần Diệu lúc mới vui vẻ, niềm vui của trẻ con quả thực đơn giản.
Không lâu , Thẩm Tri Tiết cũng từ nha môn trở về, khi nếm thử thịt gà, cũng tiếc lời khen ngợi.
Khương Phù nhận lời tán thưởng nhất trí từ gia đình họ Thẩm, trong lòng càng thêm vững .
Thẩm Tri Tiết hỏi thêm vài câu về việc tiệm đồ kho khai trương, Khương Phù thầm nghĩ cuối cùng cũng đến chuyện chính.
Nàng mở lời: “Người công trong tiệm định sẵn, xưởng gà vịt bên cũng chuẩn thỏa, chỉ chờ chọn ngày lành tháng để khai trương, nhưng hiện tại vẫn còn thiếu một thứ…”
Thẩm Tri Tiết nhướng mày: “Ồ? Còn thiếu gì, cứ việc .”
Khương Phù tỏ vẻ khó xử: “Vẫn còn thiếu một tấm biển hiệu, đây là bộ mặt của cửa tiệm, tìm chữ …”
“Muội , tìm đúng đấy, thư pháp của cha đây lợi hại!” Thẩm Tư Dư Khương Phù cố ý xin bút tích của cha , liền vội vàng tiếp lời giúp sức.
Thẩm phu nhân : “A Dư, con đừng nháy mắt với nha đầu Phù nữa, cần con , cha con cũng sẽ đồng ý, nhà còn bỏ bạc chờ tiền lời của nha đầu Phù mà.”