Đoạn Tuyệt Quan Hệ - Ta Dựa Vào Trồng Trọt Mà Phát Tài - Chương 82: Mất Rồi Lại Được ---

Cập nhật lúc: 2025-11-19 01:35:34
Lượt xem: 42

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1qV1R1DB3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đại Lan thẩm t.ử nhận tin, quả thực là “đang bệnh sắp c.h.ế.t bỗng giật dậy”, giày còn kịp xỏ, chân trần xông ngoài.

Khương Tiểu Thiên sững sờ một lát, cầm lấy đôi giày của lão nương, cũng chạy theo ngoài. Hài t.ử mất tích một , thể lão nương còn như , cái mùa đông lạnh lẽo , chạy chân trần một đoạn đường, chỉ sợ bệnh tình thêm nặng.

Chu thị cũng còn thời gian buồn rầu chuyện hòa ly nữa, nhi t.ử thể tìm về là chuyện đại hỷ. Nàng kêu chạy ngoài.

“Nguyên Bảo, cháu ngoan của bà nội!” Đại Lan thẩm t.ử một bước lao đến ôm Nguyên Bảo lòng, từ xuống , thấy hài t.ử vết thương gì, thể bình an trở về, lập tức mừng đến phát .

“Nãi nãi, đừng , con , cũng thương.” Nguyên Bảo hiểu chuyện giúp bà nội lau nước mắt, nhẹ giọng an ủi. Thằng bé bà nội thương nhất, vì nó mà còn đổ bệnh.

“Cha!” Nguyên Bảo ngẩng đầu thấy Khương Tiểu Thiên cũng đang rơm rớm nước mắt, liền gọi một tiếng, liếc Chu thị bên cạnh, Nguyên Bảo mím môi, khẽ gọi: “Nương…”

Nghĩ đến nương và hai , Khương Nguyên Bảo vô cùng chống đối, khuôn mặt nhỏ lập tức sụp xuống.

“Nguyên Bảo, để nương xem, cuối cùng con cũng trở về , nếu con bảo nương sống đây!” Chu thị nước mắt nước mũi tèm lem, xông lên ôm Khương Nguyên Bảo.

Đại Lan thẩm t.ử cũng ngăn cản, mặt nhiều trong thôn như , bà thể để cháu ngoan của mất mặt.

Không ngờ Khương Nguyên Bảo nhẹ nhàng đẩy Chu thị , chỉ nắm tay Đại Lan thẩm tử, cúi đầu lời nào.

Chu thị duỗi cánh tay, hành động của nhi t.ử cho luống cuống gì, chỉ thể lén lút rơi lệ.

Đại Lan thẩm t.ử thèm để ý đến Chu thị, kéo Khương Tiểu Thiên cùng Khương Nguyên Bảo quỳ xuống dập đầu lạy Khương Phù và Khương Mậu, khiến hai hoảng hốt vội vàng ngăn : “Đại Lan thẩm tử, Tiểu Thiên ca, mau lên, là của Nha Môn cứu Nguyên Bảo, còn bắt hết đám bắt cóc đó .”

Đại Lan thẩm t.ử và Khương Tiểu Thiên lúc mới thấy quan sai lưng Khương Phù. Bọn họ dập mấy cái đầu thật mạnh: “Tạ ơn Thanh thiên đại lão gia, tạ ơn Thanh thiên đại lão gia!”

Nghe bắt hết đám bắt cóc, bọn họ mừng rỡ khôn xiết. Hài t.ử nhà ai cũng là bảo bối, mất là chuyện đau lòng c.h.ế.t.

“Không dám, dám!” Hai vị quan sai khó xử dám bước lên kéo hai dậy. Khương Phù và Khương Mậu hiểu ý, liền chia kéo hai lớn và một đứa trẻ lên.

“Chúng thể nhanh chóng bắt đám bắt cóc là nhờ bức họa của Khương cô nương. Các tạ ơn thì hãy tạ ơn Khương cô nương !”

Các quan sai đưa hài t.ử về nhà đều nhớ lời dặn dò của Thẩm Tri Tiết, rằng việc giải cứu hài t.ử là nhờ Khương Phù, để ghi nhớ ân tình của Khương Phù.

Đại Lan thẩm t.ử bọn họ bức họa là gì, nhưng của Nha Môn , chuyện là nhờ Khương Phù, đương nhiên đó chính là công lao của Khương Phù.

“Phù nha đầu ! Thím cảm ơn con, con cứu Nguyên Bảo, chính là cứu cái mạng già của thím. Sau thím nguyện trâu ngựa báo đáp con!”

“Đại Lan thẩm tử, đừng , Nguyên Bảo cũng gọi một tiếng cô cô, đây là điều nên . Nói đến báo đáp, cứ dưỡng bệnh cho , qua Tết việc chăm chỉ là báo đáp !”

Khương Phù chút hổ. Mấy vị quan sai e là nhận lệnh của Thẩm Tri Tiết, như với gia đình của mỗi hài t.ử bắt cóc.

“Được, , ! Thím lời Phù nha đầu!” Đại Lan thẩm t.ử vui vẻ đồng ý. Cháu trai trở về, bà nhất định dưỡng thể cho , tôn nhi lấy vợ sinh con, bà còn chăm sóc nữa!

cúi đầu : “Nguyên Bảo, con nhớ ân tình của cô cô Khương Phù, tuyệt đối chuyện gì thất đức, ?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/doan-tuyet-quan-he-ta-dua-vao-trong-trot-ma-phat-tai/chuong-82-mat-roi-lai-duoc.html.]

“Nãi nãi, con . Con tuyệt đối sẽ . Cô cô Khương Phù đối xử với con, đường về còn mua đồ ăn đồ chơi chọc con vui nữa!”

Khương Nguyên Bảo vốn là hài t.ử hiểu chuyện, cần Đại Lan thẩm t.ử , thằng bé cũng ai đối với .

Khương Tiểu Thiên cũng vô cùng cảm kích. Chỉ Chu thị ở bên cạnh cúi đầu gì, cái gì mà Khương Phù cứu? Nàng bản lĩnh lớn như ?

điều khiến nàng đau lòng nhất vẫn là thái độ của Nguyên Bảo. Thằng bé còn thiết với Khương Phù hơn cả ruột là nàng . Trong lòng nàng nhịn mà ghen tị.

Càng nghĩ càng cảm thấy Khương Tiểu Thiên và nàng hòa ly là để dọn chỗ cho Khương Phù.

Đại Lan thẩm t.ử liếc Chu thị một cái, lười để ý đến nàng , cùng Khương Phù bọn họ một tràng lời cảm ơn, lúc mới vững tâm trở về nhà.

Quan sai thấy chuyện xong, bọn họ cũng trở về Nha Môn bẩm báo với Thẩm Tri Tiết.

Mọi tản , Khương Phù và Khương Mậu mới kéo xe bò về nhà. Về đến nhà kể cho nhà chuyện đám bắt cóc bắt, và tất cả hài t.ử đều giải cứu.

Mọi lúc mới thở phào nhẹ nhõm. Hài t.ử tìm nhất, như cuối cùng cũng thể ăn một cái Tết vui vẻ .

Đại Lang cùng mấy đứa trẻ khác cầm quà vặt chạy biến . Khương Phù và bọn họ cũng ngăn cản, cần nghĩ cũng , bọn chúng là an ủi Khương Nguyên Bảo .

Đại Lan thẩm t.ử đợi đám hài t.ử , dặn dò Khương Nguyên Bảo một phen, bảo thằng bé ngoài theo lớn, chạy lung tung.

Khương Nguyên Bảo trong lòng cũng uất ức, lúc mới kể với Đại Lan thẩm t.ử rằng hôm đó thằng bé căn bản theo các đến thị trấn, là do nương và hai cứ ép thằng bé .

Ở thị trấn đông, thằng bé sợ lạc, liền nắm chặt quần áo của , nhưng các ghét thằng bé phiền phức, luôn gạt tay nó .

Hai lớn nhanh, căn bản thèm để ý đến nó, vì nó mới bọn bắt cóc bịt miệng cướp . Hai đáng tin thậm chí còn lạc.

Đại Lan thẩm t.ử xong tức đến run rẩy. Hai đứa em mất hết lương tâm của Chu thị, còn dám Khương Nguyên Bảo tự theo sát. Hài t.ử mất, bảo bọn chúng tìm hai ngày còn thoái thác, ngay cả cháu ruột của cũng quan tâm, trong mắt e rằng chỉ tiền thôi!

“Nguyên Bảo, nãi bảo cha con và con hòa ly, con hận nãi ?” Đại Lan thẩm giấu cháu, chuyện cần , tránh để đứa trẻ suy nghĩ nhiều.

“Nãi, trong lòng con chỉ ngoại tổ mẫu và các thôi.” Khương Nguyên Bảo lắp bắp cất tiếng. Thằng bé sớm , lẽ cũng quan tâm nó, nhưng so với ngoại tổ mẫu và các , nó quan trọng.

Mẹ nó luôn miệng : Ngoại tổ mẫu các con sống khổ cực, dễ dàng. Các con từng ăn thứ gì ngon, nên thì nhường cho họ . Thằng bé vẫn luôn hiểu, ngoại tổ mẫu họ sống đáng thương cũng do nó gây , tại bắt nó nhường tất cả những thứ ?

Đại Lan thẩm thấu tâm tư của tôn nhi ngay lập tức, đứa trẻ chịu bao nhiêu uất ức trong lòng. Đã như , cũng chẳng còn quan trọng nữa.

Sáng sớm ngày hôm , Đại Lan thẩm nhờ Hòa ly thư, bảo Chu thị ký tên nhanh chóng cút . Đương nhiên, chuyện sẽ dễ dàng kết thúc êm . Quả nhiên ngoài dự liệu của Đại Lan thẩm, Chu thị về nhà bao lâu thì nhà họ Chu tìm đến tận cửa, bồi thường cho Chu thị một khoản.

Ếch Ngồi Đáy Nồi

Đại Lan thẩm rõ bản tính của nhà đó, nên đưa năm lượng bạc là giải quyết xong chuyện. Người nhà họ Chu hớn hở về.

Càng nghĩ họ càng thấy kiếm lời. Nhìn Chu thị tuy ngoài hai mươi, nhưng chăm sóc ở Khương gia, trông còn trẻ hơn nhiều so với phụ nhân cùng tuổi, gả nữa thể đổi lấy chút tiền sính lễ. Chu thị đương nhiên tính toán của nhà ngoại gia. Trong lòng nàng, cha nương và là những thương yêu nàng nhất, thể tính kế nàng ?

 

Loading...