Đoạn Tuyệt Quan Hệ - Ta Dựa Vào Trồng Trọt Mà Phát Tài - Chương 96: Tác dụng của Đại Ngỗng ---
Cập nhật lúc: 2025-11-19 01:35:48
Lượt xem: 33
Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới
mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!
MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!
Câu khiến nhịn lớn. Một phụ nhân bên cạnh Ngũ thẩm tử, giả vờ vỗ vỗ tay Ngũ thẩm tử.
Cố ý : “Ngũ tẩu tử, ngươi xem lời ngươi kìa. Nhà ngươi Cương T.ử kiếm ngân lượng, lo ăn mặc, chẳng qua năm mới, việc ? Năm nay sợ là kiếm ít bạc nhỉ!”
Ngũ thẩm t.ử đáp: “ , đây cũng là nhờ Phù nha đầu chịu khó nghĩ đến chúng . Chẳng chồng ngươi cũng nhờ bắt cá mà kiếm ít bạc , ngươi xem bộ quần áo mới , tấm vải hoa lớn hẳn là rẻ !”
Hai ngươi một câu một câu, thêm đó là sự phụ họa của những dân xung quanh, Vương Đại Loa một bên lắng , tức đến bốc khói bảy khiếu, chỉ mũi “Ngươi ngươi ngươi” nửa ngày, nhưng thốt nên lời nào.
Cuối cùng, giữa tiếng vang của , nàng đành bỏ chạy mất dạng.
Cái khúc nhạc đệm nhỏ Khương Phù đương nhiên là . Nàng về đến nhà, tiên là sắp xếp thỏa cho ba chị em Hà Miêu, lấy mấy tấm vải còn thừa, bảo mỗi may lấy hai bộ quần áo.
Hà Miêu cũng từng mặc qua những loại vải , nhưng cầm lấy tấm vải gai thô ráp trong tay, nàng nhịn nước mắt lưng tròng, kéo hai cô em gái quỳ xuống dập đầu tạ ơn Khương Phù.
Nàng bước sân , Khương Phù là một nông hộ đơn giản, dù thì nông hộ bình thường nào thể xây căn nhà như . Việc Khương Phù mua như , rõ ràng là cố ý.
Hà Miêu vô cùng may mắn, cuối cùng nàng cũng tìm một chủ nhà , cho dù nhập nô tịch, cũng là mất hi vọng.
Huống hồ nàng quan sát đường , Từ thị và Chu Bách cũng là những chính trực, cho dù nàng gả , cũng sẽ sống quá tệ.
Khương Phù đỡ các nàng dậy, : “Nhà nhiều quy tắc đến , cần nô tỳ dài nô tỳ ngắn, cũng cần quỳ lạy dập đầu. Mau lên , chuyện gì hiểu ngươi cứ hỏi Từ thẩm tử. Trước tiên theo đưa Hà Diệp, Hà Hoa gặp mấy cô nương trong nhà.”
Hôm nay Khương Phù huyện thành việc, nên dẫn theo Khương Kì, cô bé tự chạy đến xưởng miến phụ giúp . Bởi , trong nhà chỉ ba chị em Khương Dao, Khương Nguyệt, Khương Lộ đang học thêu thùa cùng Trịnh Thu Nguyệt.
Khương Dao lớn tuổi hơn một chút, hiện tại việc thêu thùa dáng vẻ, thậm chí thể thêu một bông hoa chỉnh. Khương Phù từng xem qua, màu sắc phối hợp , thể thấy là thiên phú.
Tay nghề thêu thùa của Trịnh Thu Nguyệt coi như là tệ, nhưng so với chuyên nghiệp thì vẫn còn kém một đoạn lớn.
Nàng tự rõ trong lòng, cho nên từng với Khương Phù rằng Khương Dao thiên phú, nếu thể tìm một vị sư phụ thêu thùa tinh xảo đến dạy, tiền đồ nhất định là vô hạn.
Khương Dao dù cũng còn là một đứa trẻ, Khương Phù đành lòng đưa nàng bé đến bên ngoài để học, nàng nghĩ tìm một vị sư phụ đến nhà là nhất.
Hai chị em Khương Nguyệt, Khương Lộ tuổi còn nhỏ, vẫn điều gì, nhưng Trịnh Thu Nguyệt , hai đứa bé chịu yên, cũng coi như hiếm .
Ba chị em đang chuyên tâm thêu thùa, Khương Phù cảm thấy nên quấy rầy, liền dẫn Hà Miêu và hai em khỏi phòng , nghĩ rằng giới thiệu bữa tối cũng như thôi.
Hiện tại việc gì, Từ thị liền vội vàng đến nhà ăn cơm. Khương Phù bảo mấy chị em Hà Miêu thu dọn vệ sinh , cần chạy theo . Nàng nhà bếp ngâm đậu xanh đậu đỏ.
Sáng sớm ngày hôm , Khương Phù thức dậy bắt đầu bánh trứng hấp và bánh đậu xanh, Hà Miêu bên cạnh phụ giúp.
Hà Hoa, Hà Diệp tối qua quen với bốn chị em gái nhà Khương, mấy cô bé khá hợp tính , chỉ trong một đêm thiết.
Khương Phù vui mừng khi thấy . Trẻ con luôn cần bạn bè để chơi đùa. Ngay cả Hà Hoa và Hà Diệp cũng hoạt bát hơn nhiều, còn dáng vẻ buồn bã như ngày hôm qua nữa.
Hà Miêu thấy hai cô em gái như , trong lòng vô cùng ơn Khương Phù.
Hai chủ tớ cùng điểm tâm, trò chuyện. Tâm trạng Khương Phù cũng vui vẻ hơn ít. Trẻ con cần bạn, nàng cũng cần bầu bạn trò chuyện.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/doan-tuyet-quan-he-ta-dua-vao-trong-trot-ma-phat-tai/chuong-96-tac-dung-cua-dai-ngong.html.]
Hà Miêu tuy mới mười sáu tuổi, nhưng lẽ do trải qua nhiều chuyện nên ăn việc đều trưởng thành, Khương Phù chuyện với nàng hợp.
Làm xong điểm tâm thì lúc đến buổi trưa. Sau bữa trưa, Khương Phù bảo Chu Bách đ.á.n.h xe ngựa chở đến nha huyện.
Còn về bao bì đóng gói thì nàng . Đã là vật phẩm gửi đến tận Kinh thành thì bao bì thông thường chắc chắn thể mang .
Nàng cũng là kẻ khờ dại, việc đóng gói nàng mới thèm bận tâm.
Vừa tiễn Chu Bách , Khương Phù còn kịp sân, thấy Chu thị cùng Triệu lão đầu mỗi đeo một cái gùi lớn, còn cùng khiêng một cái lồng tre tới.
“Đông gia!”
Khương Phù vội vàng gọi Chu Bách cùng qua đỡ lấy.
“Triệu bá, Chu bá nương, hai mua nhiều như ?” Khương Phù giúp tháo cái gùi xuống, liếc cái lồng tre, ước chừng hơn trăm con. Gà con, vịt con nặng lắm, nhưng cái lồng tre lớn thật sự nhẹ.
“Đông gia, là trùng hợp, vài nhà cộng đủ hai trăm con, liền mua hết luôn, đỡ chạy chạy nhiều . Chúng xe bò , mệt .”
Chu thị chất phác . Bà thấy vẻ mặt của Khương Phù liền , nàng rõ ràng là sợ bà mệt, trong lòng nhất thời ấm áp.
“ ân nhân, cùng lão bà tử, chút cân nặng mệt .” Họ đều là dân ruộng, cái gì mà từng vác, thứ gì nặng hơn cái lồng gà . Họ luyện tập quen .
“Vậy thì vẫn cẩn thận một chút mới , tiên sân uống miếng nước .” Khương Phù họ xe bò cũng yên tâm hơn phần nào. Đây là trả tiền công cho một , hai việc, nhưng đó là do lão Triệu thương vợ, nàng cũng tiện gì.
Để Chu Bách giúp đỡ xách lồng gà, Khương Phù gọi hai sân. Chu Bách trực tiếp đưa cái lồng đến chuồng gà.
Vị trí chuồng gà để sẵn khi xây nhà, sát tường ngoài sân, rào bằng hàng rào tre, diện tích hơn hai mươi mét vuông.
Mấy họ xổm xuống thả gà vịt con trong. Khương Phù liếc mắt một cái liền thấy một con giống với những con còn trong tay Chu thị, nàng cầm lấy kỹ mấy , suýt nữa phân biệt .
“Chu bá nương, đây là ngỗng con ?”
Chu thị vỗ đùi: “Ai da, suýt nữa quên mất chuyện . Đông gia, con ngỗng con là cố ý mua đó. Đại ngỗng là loài giỏi trông nhà giữ cửa nhất, chúng nuôi mấy chục con, đừng quản kẻ trộm chuột bọ gì, đều thể phòng .”
Khương Phù chợt nhớ đến kiếp , một bạn cùng phòng đại học từng về việc nhà nuôi ngỗng, nhớ thôi rùng , vì đại ngỗng mổ đến mức ám ảnh tâm lý.
Lúc đó Khương Phù còn nàng , ngay cả ngỗng cũng sợ, bây giờ Chu thị như , xem ngỗng thật sự dễ chọc. Bây giờ nàng chỉ cầu nguyện con đại ngỗng chút lương tâm, ngàn vạn đừng mổ .
Chu thị lấy từng con ngỗng con , rằng trứng ngỗng ấp nở nhiều, chỉ mua hai mươi ba con. Đợi mua thêm hai ba mươi con nữa là đủ.
Mấy thả gà, vịt, ngỗng xong, Chu thị với Khương Phù về giá mua, đưa tiền còn cho nàng xem qua.
Bà quen với mấy nhà ấp nở gà vịt ngỗng đó, cho nên giá cả giảm ít. Gà con, vịt con đều là một văn tiền một con, ngỗng con thì đắt hơn một chút, là ba văn tiền một con.
Dùng nghi ngờ, nghi ngờ dùng . Khương Phù chỉ liếc qua, cũng kỹ. Chu thị đưa tiền cho nàng xem, đương nhiên là vấn đề gì.
Ếch Ngồi Đáy Nồi
Triệu lão đầu và Chu thị trong lòng cảm động, cất tiền xong liền trở về nhà, rằng vài ngày nữa sẽ mua đợt tiếp theo.