Vốn dĩ,  như  và Lục Úc lẽ  sẽ chẳng bao giờ  cơ hội bước  thế giới của .
Anh là công tử con nhà danh giá, còn  là sinh viên nghèo,  học   để kiếm tiền đóng học phí.
Dù tình cờ cùng học chung một trường đại học, thì giữa chúng  cũng như hai đường thẳng song song chẳng bao giờ giao  .
Trớ trêu ,  mà Lục Úc luôn công khai theo đuổi, cô thanh mai trúc mã Tô Trăn Trăn  là bạn cùng phòng ký túc với .
Ngay từ khi bước chân  đại học, Lục Úc  bắt đầu theo đuổi Trăn Trăn một cách vô cùng nhiệt tình.
Hoa tươi, đồ ăn vặt, quà tặng cao cấp  bao giờ thiếu cả.
Chúng  là bạn cùng phòng, nên cũng  hưởng ké kha khá vật tư từ  .
Lục Úc thường xuyên mời cả phòng  ăn, còn tặng vài món hàng hiệu, chỉ để chúng    giúp   mặt Trăn Trăn.
Miệng ăn núi lở, nhận ân tình  cũng chẳng thể giả vờ vô ơn.
Lúc đầu,  từng hỏi Trăn Trăn:
“Lục Úc cũng  trai,  còn giàu nữa. Mình thấy   là mẫu bạn trai  lý tưởng đấy. Tại    cứ từ chối  ?”
Khi , Trăn Trăn đang tỉ mỉ sơn móng tay.
Nghe  liền liếc  một cái đầy khinh thường:
“Tầm  hạn hẹp, đầu óc cạn cợt. Trong mắt mấy đứa tụi bây thì Lục Úc là công tử nhà giàu.”
“ trong cái vòng tròn xã giao của bọn tao,   cùng lắm cũng chỉ là loại nhóc con sống bám  gia đình thôi.”
“Tài sản nhà họ Lục sớm muộn gì cũng do  trai   thừa kế. Lục Úc  , loại ăn bám, sống qua ngày. Được húp miếng canh là may lắm .”
 tò mò hỏi :
“Lục Úc   trai ?”
Trăn Trăn thổi nhẹ móng tay mới sơn, thản nhiên đáp:
“Có chứ, là  trai sinh đôi. Tuy giống  như đúc, nhưng khí chất thì khác một trời một vực.”
“Anh Thâm là trời, Lục Úc là đất.”
“Anh Thâm chững chạc, mạnh mẽ, lý trí, đúng chuẩn  chồng đỉnh cấp. Cả đời , nếu  lấy chồng, thì tao chỉ lấy  như ảnh thôi!”
 .
Tô Trăn Trăn từng… thầm yêu Lục Thâm.
  vẻ  chiếm  chút ưu thế nào, nên chẳng bao lâu   từ bỏ.
Tuy , gu của cô  vẫn  đổi luôn là những  đàn ông chững chạc, nắm trong tay quyền lực và tài chính.
Vì thế,  bao lâu  khi  trường, Trăn Trăn  kết hôn với một  đàn ông nước ngoài cao to,  trai, lớn hơn tụi  năm sáu tuổi.
Ngày cưới của cô , tất cả bạn cùng phòng đều  mời đến dự, chứng kiến “giây phút hạnh phúc” .
Ngay  giờ  lễ, Lục Úc chẳng    xông  phòng trang điểm, tha thiết van nài Trăn Trăn  .
 khi , cô  đang ở thời kỳ đỉnh cao của sự kiêu ngạo, mặt mày tràn đầy đắc ý.
Cô   hề nể nang, thẳng thừng ném cho Lục Úc một câu:
“Tỉnh mộng , loại chó con như , cả đời   cũng chẳng thèm liếc.”
Lục Úc thất thểu rời khỏi đó, ánh mắt rỗng  như  mất hồn.
Còn  thì  theo bóng lưng  , trầm ngâm suy nghĩ.
“Trăn Trăn,  thật sự ghét Lục Úc đến  ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/doat-tinh/chuong-4.html.]
  sang  cô .
Trăn Trăn bĩu môi, phẩy tay một cái:
“Loại đàn ông yếu đuối như  , như cái máy lạnh công cộng ai cũng dùng ,  cô gái nào chịu thích   thích .”
Vậy thì…
Tốt quá .
 mỉm :
“Cũng  chắc . Mình thấy   khá  mà.”
“Cậu   thích   thì…  khéo,  sẽ  tán  .”
“Như thế,     sẽ   phiền  nữa.”
“Sao nào?”
Vẻ mặt Tô Trăn Trăn khựng  một chút, nhưng  nhanh   mặt , hờ hững :
“Tùy  thôi. Đã thích ăn rác  khác bỏ  thì  cũng  cản.”
“   , Lục Úc từ nhỏ  thích . Ngoài  ,   tuyệt đối   khả năng rung động với ai khác .”
"Cho dù   hạ  đến mức  theo đuổi, thì   cũng chẳng thèm để mắt tới  như  .”
 vẫn vui vẻ đáp :
“Chuyện đó,   cần bận tâm .”
Theo đuổi đàn ông  khổ đến , cũng  khổ bằng việc   tiền.
Thời điểm đó, studio của  mới  thành lập,mỗi ngày  cày ngày cày đêm,     chạy chương trình tìm kiếm khách hàng.
 vì thiếu quan hệ và kinh nghiệm thực chiến, công ty vẫn   dấu hiệu sinh lời.
Lương trả nhân viên xong,  tiền còn  thậm chí  đủ cho  ăn no.
So với cái cảnh bụng đói meo mỗi ngày, việc  theo đuổi một  ấm ngây thơ nhà giàu thật  chẳng khó là bao.
Mới đầu, đúng là Lục Úc  xa cách với .
 vì  dạy dỗ tử tế, nên kể cả khi từ chối   cũng   lời quá tàn nhẫn.
Thế là   kẽ hở để  tay.
Dù  thì đàn ông đối với cô gái si tình , luôn  vài phần thương hại mềm lòng.
 bèn khéo léo để   thấy những khó khăn mà  đang đối mặt.
Những rắc rối khiến  đau đầu hàng đêm, đối với một phú nhị đại như Lục Úc, chỉ cần  vài câu là  thể giải quyết.
Nhờ các mối quan hệ và tài nguyên mà   cung cấp, studio của  nhanh chóng chuyển lỗ thành lãi, kiếm  khoản tiền đầu tiên.
Hồi đó, Tô Trăn Trăn còn cố tình nhắn tin cho , giọng chua loét:
“Tưởng   là nữ chính độc lập, tự khởi nghiệp. Không ngờ cuối cùng vẫn  dựa  đàn ông  bà vợ nhỏ.”
“Nếu  thì chi bằng   nghiệp xong lo mà kiếm chồng sớm  cho . Ít  lúc đó còn trẻ . Còn giờ  …”
Nữ chính? Vợ nhỏ?
 chẳng quan tâm mấy danh xưng .
Chỉ cần tiền đến tay, bất kể là nam  nữ, già  trẻ, chỉ cần  thể dựa   đều  bám lấy.
Gió thuận thì  mượn sức đẩy thuyền lên mây.
Chuyện  dựa  Lục Úc, chẳng hề   cảm thấy  hổ.