16.
 
Sáng hôm ,  quên bẵng chuyện định hỏi Lâm Lâm.
 
Bởi vì  chồng gọi bảo cả hai  về quê,  ông nội nhớ chúng .
 
Cái tên đàn ông ch.ó má   cuộc họp khẩn, để  một  ỉu xìu  về.
 
Mẹ chồng  thiết khoác tay , giọng dịu dàng hỏi:
 
“Hân Hân ,   A Trình chọc con giận ? Nói  ,  đ.á.n.h nó cho.”
 
Chết tiệt,   thật sự  hỏi   chuyện đó ?
 
Mất mặt c.h.ế.t mất.
 
 cứng miệng: “Không  ạ, con chỉ  mệt thôi.”
 
Bà  hiền lành, nhẹ giọng khuyên:
 
“Hân Hần, A Trình là  đó, ngoài mặt thì lạnh lùng ít ,  cứng đầu, nhưng trong lòng mềm yếu lắm.
 
Có gì nó   , con cứ , dù là hôn nhân thương mại  chăng nữa, nó thích con thật lòng đấy, chắc chắn sẽ  đổi thôi.”
 
Mẹ chồng  với   chân thành, nhưng trong lòng  chỉ thấy mỉa mai.
 
Bà   vẻ  chẳng tin, liền nghiến răng kéo   phòng cũ của  .
 
Trong lòng bà thì thở dài: “Hai đứa … đến bao giờ mới chịu cho  bồng cháu đây trời.”
 
Đây là phòng cũ của   khi cưới.  luôn giữ hình tượng  vợ ngoan hiền, hiểu chuyện, nên chẳng bao giờ chủ động nhắc đến chuyện  đó.
 
Mẹ chồng mở cửa phòng, đẩy  , còn tiện tay ném cho  một bịch khăn giấy.
 
Hình ảnh cuối cùng  thấy là nụ  rạng rỡ của bà, kiểu nụ  mà  ruột  cũng  , cái kiểu sắp  bồng cháu  .
 
Hả?
 
  hiểu nổi.
 
 chỉ  phòng thôi mà,   đẻ  cháu ?
 
Sau , khi  nguyên nhân,  chỉ  thể yếu ớt  một câu:
 
“Hóa … thật sự  thể. Chỉ là   bây giờ thôi.”
 
17.
 
Đây rốt cuộc là mối tình gì mà  đến thế chứ? 
 
Nếu  trong những bức ảnh    là , chắc   u mê mà gào rú .
 
Nếu nhân vật trong cuốn nhật ký thầm yêu    , chắc    toe toét như cô dì xem phim thần tượng.
 
Nếu đống quà bên cạnh  ghi tên ,  chắc chắn   như con ngỗng.
 
 khổ nỗi, tất cả đều là .
 
Vậy      đây?
 
(Đương nhiên là… rap lên thôi!)
 
(Đùa đấy.)
 
  bệt xuống sàn, nước mắt nước mũi lèm nhèm, khi  khi , trông chẳng khác gì  điên.
 
Những tấm ảnh  là chụp hồi cấp ba, chắc là   lén chụp .
 
Có tấm  đang há to miệng ăn cơm,  tấm  ăn vặt  gãi chân,  tấm chống nạnh  hở cả răng,  tấm vò đầu bứt tóc nghĩ bài toán…
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/doc-tam-khong-ngo-ong-chong-tong-tai-lai-la-mot-nguoi-cuong-vo/chuong-5.html.]
Tóm , mỗi tấm đều đủ sức để trở thành lịch sử đen của .
 
Cảm ơn nhé, đồ đáng ghét.
 
Chỉ  một tấm coi như tạm , là tấm chụp chung của hai đứa.
 
Tất nhiên,  ở đây là so với mấy tấm dìm hàng phía  thôi.
 
Anh  thì chụp bản  rõ , mày kiếm mắt sáng, mặt mũi  tuấn.
 
Còn  thì  chụp y như sát thủ  cảm xúc.
 
Tức  chết. Anh   hề chụp   một phần nghìn nhan sắc thật của !
 
Cuốn nhật ký thầm yêu đó  trong một quyển sổ gỗ.
Túy Nguyệt Các - 醉月阁
 
 nhớ mang máng, đó là quà sinh nhật  mua tặng   hồi lớp 10.
 
Anh  đúng là  chơi thật.
 
Trang bìa : Gửi bạn cùng bàn của  - Tống Gia Hân.
 
 tùy tiện lật vài trang:
 
//20.2.2016, âm.
 
Phiền c.h.ế.t mất, thích bạn cùng bàn của   thì   ?//
 
//3.9.2016, nắng.
 
Đã quen Tống Gia Hân tròn 365 ngày, thích cô  200 ngày.   một chiếc bánh nhỏ tặng cô ,  dối là   . Cô  bảo ngon.  mất ngủ cả đêm.//
 
//6.11.2016, mưa.
 
Tống Gia Hân   trông  trai hơn .  vui cả ngày.//
 
//8.12.2016, nắng.
 
Sinh nhật Tống Gia Hân.   tặng quà, cô    thích nhận quà của bạn cùng lớp vì phiền, còn  đáp lễ.  đem quà về nhà.
 
Cô  mời cả lớp ăn bánh,  lén chụp nụ  của cô  suốt buổi.//
 
//31.12.2016, âm.
 
Ngày cuối cùng của năm,  và Tống Gia Hân chụp bức hình đầu tiên. Cô  thật .//
 
//13.6.2017, nắng.
 
  tỏ tình, nhưng trong nhà nhiều chuyện rắc rối quá.//
 
//1.7.2017, nắng.
 
Cô  gọi  là  em, nhưng  chỉ   bạn trai của cô .//
 
//11.11.2017, mưa.
 
Tống Gia Hân, em  thể đợi  ? Đừng yêu ai nhé.//
 
//8.6.2018, nắng.
 
Thi đại học xong .
 
Tống Gia Hân, nếu  thể… em chờ  thêm vài năm nữa nhé.
 
Thôi .
 
Chúc em bình an, vui vẻ, gặp   .//