18.
 
Hu hu hu, đau lòng quá  mất!
 
Đồ ngốc!
 
Tại     sớm với  hả!
 
Hồi đó  cũng  chút rung động với  mà!
 
Giờ     đây,   nên kéo  lên giường, đè xuống  hôn cho bỏ tức ?
 
    hít mũi, túm một đống khăn giấy chùi loạn mặt.
 
Cốc cốc cốc,  tiếng gõ cửa. Giọng  chồng vang lên  cánh cửa:
 
“Hân Hân,  xong ?”
 
: “…”
 
Có cần hỏi thẳng   trời…
 
Mắt vẫn đỏ hoe,  cất đồ về chỗ cũ, ôm một đống khăn giấy mở cửa .
 
Mẹ chồng khoác vai , nín  bảo:
 
“Khóc  là ,  xong sẽ nhẹ lòng thôi.”
 
  kìm ,  nhào  lòng bà, bật  nức nở.
 
Bà thở dài, vỗ lưng :
 
“Được   , mắt con đỏ như mắt thỏ  kìa. Đợi lát nữa A Trình về, nó  thương con cho mà xem.”
 
 sụt sịt gật đầu.
 
“Cả hai đứa các con đều cứng đầu,  chuyện gì thì cứ  thẳng , đừng đoán tới đoán lui nữa. Trẻ con thời nay cái gì cũng thích mạnh mẽ cả.”
 
 khẽ hỏi:
 
“Mẹ,   là   thích con từ  ?”
 
Bà chậm rãi kể :
 
“Biết chứ. Lúc đó nó còn nhờ  dạy nấu nước đường đỏ. Mẹ thấy lạ, hỏi kỹ mới  nó thích một cô gái. Chẳng may hồi  nhà  lắm chuyện, nên  mới chuyển hồ sơ cho nó sang trường con học.”
 
Thì  là .
 
Bảo  tên bây giờ của  khác hồi cấp ba.
 
“Sau  nó đưa ảnh con cho  xem,  mới , thì  cô gái mà nó thích hồi đó chính là con.”
 
 trở về phòng mới, vội vàng cầm điện thoại gọi cho Lâm Lâm.
 
“Lâm Lâm, tớ lấy chồng .”
 
Bên  hét lên:
 
“Cái gì cơ?! Khi nào thế?”
 
 ấp úng: “Chuyện  phức tạp. Anh  là  giàu nhất nước, bọn  tổ chức lễ cưới kín tiếng,   lễ, chỉ ăn với họ hàng thôi.”
 
Cô  hừ nhẹ:
 
“Hừ, phụ nữ … thôi tạm tha cho cô đấy.”
 
 bật : “Cậu còn nhớ bạn cùng lớp hồi cấp ba, Hề Dự ? Bạn cùng bàn của tớ .”
 
Lâm Lâm khựng :
 
“Nhớ chứ,  thế?”
 
“Chồng tớ chính là  .”
 
“Thật á? Trời ơi, tuyệt quá! CP tớ đẩy thuyền thành thật   hahaha!”
 
 chỉ khẽ “ừ”.
 
Cô  dường như đoán  điều  định hỏi, bèn lên tiếng :
 
“Anh  từng nhờ tớ đưa nước đường đỏ cho  đấy. Anh  sợ   chịu uống nên bảo tớ  là tớ pha.”
 
 cúp máy, nghẹn ngào bật .
 
Đồ ngốc…
 
19.
 
Sau bữa tối,  mang một chai rượu vang đỏ về phòng.
 
Uống ừng ực vài ngụm,    giường, lặng lẽ chờ cái tên đàn ông c.h.ế.t tiệt  trở về.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/doc-tam-khong-ngo-ong-chong-tong-tai-lai-la-mot-nguoi-cuong-vo/chuong-6.html.]
“Cạch” một tiếng, cửa mở .
 
 lập tức nhảy khỏi giường, túm lấy cổ áo , lắp bắp nũng nịu:
 
“Dụ Trình,   thích em ? Có ? Mau  !”
 
Anh khẽ run, dừng , kinh ngạc nghiêng đầu  .
 
Chỉ trong giây lát, vẻ mặt   bình tĩnh, ánh mắt lạnh nhạt lướt qua chai rượu  bàn. Sau đó  bế ngang  lên, nhíu mày:
 
“Em uống rượu ?”
 
“Có ?” -  ghé sát môi bên tai , đầu tựa  n.g.ự.c ,  rõ nhịp tim trầm  .  cố lắng ,    đang nghĩ gì, nhưng ngoài tiếng tim đập thình thịch,  chẳng  thấy gì nữa.
 
 cau mày.
 
Hả? Sao tự nhiên     suy nghĩ của  nữa ?
 
 bối rối mất một lúc.
 
Tức c.h.ế.t  mất, cái đồ đàn ông c.h.ế.t tiệt ,  vẫn  chịu  thật lòng  chứ?
 
Anh đặt  xuống giường, liếc  một cái, ánh mắt nhàn nhạt:
 
“Em say .”
 
A a a! Sao  chẳng  thấy gì hết !  lúc quan trọng  rớt mạng, đúng là bó tay!
 
Túy Nguyệt Các - 醉月阁
  thụp xuống giường,   chằm chằm:
 
“Em  say!”
 
Đồ đàn ông miệng cứng lòng mềm,  đang sợ cái gì hả?
 
Phiền c.h.ế.t  !
 
Nghĩ đến đây,  lập tức rơi nước mắt.
 
Anh cuối cùng cũng chịu thở dài, khẽ cúi  xuống, nắm lấy những ngón tay của ,  sâu  đôi mắt , đôi mắt trong veo ánh nước:
 
“Anh thích em, Tống Gia Hân. Từ thời cấp ba,   thích em .”
 
Ánh mắt chúng  chạm ,  thấy rõ trong đáy mắt  là tình cảm sâu đậm đến mức khiến tim  loạn nhịp.
 
 nắm lấy cổ tay , kìm nhịp tim :
 
“Vậy tại     với em?”
 
Anh  trả lời, chỉ khẽ vuốt môi , giọng nhỏ nhẹ:
 
“Tống Gia Hân, em thích  ?”
 
Bị ánh   dán chặt,  run lên, chớp đôi mắt to:
 
“Dụ Trình, em thích . Dù hồi cấp ba em chỉ  chút rung động thôi, nhưng..”
 
“Em  gì cơ?” –  cắt lời, hai tay nâng mặt , giọng mang theo sự căng thẳng hiếm thấy.
 
 đặt tay lên mu bàn tay , cong môi  khẽ, nhẹ giọng đáp:
 
“Em , em thích .”
 
Anh bật  trầm thấp, ánh mắt mềm .
 
Anh cúi xuống hôn nhẹ lên môi , cái hôn  chứa d.ụ.c vọng, chỉ  sự chân thành và dịu dàng.
 
Một lúc lâu ,  vùi mặt  cổ ,  một giọt nước ấm lăn xuống, trượt theo da .
 
 ôm đầu , khẽ hôn lên đuôi mắt ửng đỏ của .
 
Anh siết chặt  trong vòng tay, như sợ  tan biến.
 
  trêu:
 
“Sợ gì chứ, chúng  kết hôn  mà.”
 
Cổ họng  chuyển động:
 
“Không giống . Anh   cùng em trải qua tình yêu,  mới đến kết hôn, sinh con.”
 
 nheo mắt :
 
“Vậy  là chúng  ly hôn  ,  yêu  từ đầu, vài năm   cưới nhé?”
 
Trong thoáng chốc, ánh mắt  trở nên lạnh lùng,  đè hai tay  xuống, cúi  hôn .
 
Mọi thứ xung quanh chìm  tĩnh lặng.
 
Ngoài cửa sổ, trăng và mây cũng thao thức suốt đêm.