20.
 
Sáng hôm ,    đưa   hẹn hò.
 
Đi ngang qua căn phòng cũ,  cố tình   một cái đầy ẩn ý.
 
Anh rùng , như chợt hiểu  gì đó, ngạc nhiên hỏi:
 
“Mẹ cho em   ?”
 
 bật , nhảy lên lưng ,  vội đỡ lấy :
 
“Chứ , nếu   nhờ , thì với cái kiểu miệng cứng lòng mềm của , bao giờ mới chịu  thật với em chứ?”
 
Anh giận dỗi véo nhẹ :
 
“Em thích  là động lực lớn nhất để  dám tỏ tình, nhưng hồi cấp ba em coi  là  em  mà.”
 
 bĩu môi:
 
“Nói tới chuyện đó là em  tức! Không  là tên khốn nào  mách với giáo viên là em  vấn đề, khiến giáo viên canh em suốt cả năm! Em chỉ cần  chuyện với bạn nam là   lôi lên văn phòng  giảng đạo lí!”
 
“Em   gì , ai mà thất đức thế  , tức c.h.ế.t  !”
 
Anh khựng : “…” (Dù  cũng   là  .)
 
Anh ho nhẹ hai tiếng, giả vờ lơ đãng hỏi:
 
“Thế còn Ôn Bạch Dụ thì ?”
 
 ngạc nhiên  gáy ,  tựa đầu lên vai :
 
“Sao  cứ nhắc đến chuyện em với Ôn Bạch Dụ thế?”
 
 sực nhớ :
 
“ , hồi đó tên khốn c.h.ế.t tiệt  còn tung tin là em với Ôn Bạch Dụ yêu  nữa!”
 
Anh cúi đầu tránh ánh mắt ,  giúp   giày   cứng:
 
“Anh chỉ hỏi thôi mà.”
 
 bật , bóp nhẹ khuôn mặt nghiêm túc của :
 
“Em  từng yêu ai khác. Chỉ  , và mãi mãi là  thôi.”
 
Anh ngẩng đầu, trong đôi mắt sâu như  trời ánh lên nụ  dịu dàng.
 
 vuốt mái tóc mượt của , ghé sát tai thì thầm:
 
“Thấy , duyên phận vẫn cho chúng  gặp   mà.”
Túy Nguyệt Các - 醉月阁
 
Anh  sững , nghiêng đầu  , ánh mắt chứa chan tình yêu:
 
“Tất cả những  gặp gỡ của chúng , đều là kế hoạch mà   sắp đặt từ lâu.”
 
Anh khẽ , giọng dịu :
 
“Nếu ông trời  cho  cơ hội, thì  sẽ tự tạo  nó.”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/doc-tam-khong-ngo-ong-chong-tong-tai-lai-la-mot-nguoi-cuong-vo/chuong-7.html.]
 vòng tay ôm lấy , nhưng cuối cùng vẫn  hỏi thêm gì.
 
21.
 
Địa điểm đầu tiên trong buổi hẹn hò của chúng , dĩ nhiên là rạp chiếu phim.
 
 chọn một bộ phim đang hot, kể về mối tình đơn phương thời học sinh. Nam nữ chính gặp    khi  nghiệp đại học, nhưng cô gái  kết hôn.
 
 xem mà mắt đỏ hoe, thỉnh thoảng còn sụt sịt.
 
Rạp tối quá,  tựa đầu  vai ,  tưởng  thấy phim nhạt nên ngủ .
 
Phim kết thúc, nhân viên vệ sinh bật đèn sáng lên.
 
 nghiêng đầu  ,  bắt gặp ánh mắt của một cô gái  cách  một ghế. Đôi mắt cô cũng đỏ hoe, rõ ràng  cảm động bởi bộ phim.
 
Cô  chỉ tay về phía chồng .  cúi xuống, nhẹ nhàng gỡ tay  đang che mặt, thì phát hiện, đôi mắt  cũng đỏ lên, khóe mắt còn đọng vài giọt nước mắt  kịp khô.
 
Anh hừ nhẹ mũi, tỏ vẻ  vui,  vùi đầu  cổ .
 
: “???”
 
Từ một  kiêu ngạo,   biến thành kẻ đa cảm thế ?
 
  với cô gái .
 
Cô mỉm  buồn bã, giọng khàn khàn:
 
“Chồng chị yêu chị lắm đấy. Vừa  nh  vẫn lặng lẽ . Chúc hai  mãi hạnh phúc bên  nhé.”
 
 cúi mắt, mỉm  đáp, giọng nghẹn ngào:
 
“Cảm ơn nhé. Chúng  sẽ như .”
 
Cả rạp chiếu phim lúc  chỉ còn  chúng  và cô lao công đang dọn dẹp ở hàng ghế .
 
 nâng khuôn mặt ấm áp của  lên, nhẹ nhàng hôn lên khóe môi , đôi mắt long lanh ánh .
 
 :
 
“Dụ Trình, em yêu .”
 
Ánh mắt  mờ , như phủ một làn sương mỏng.
 
Giọng  khàn khàn, trầm ấm, chứa đựng tất cả dịu dàng và kiềm nén:
 
“Tống Gia Hân,  yêu em, yêu  nhiều. Cảm ơn em,   yêu nhất.”
 
Không khí quanh chúng  như tràn ngập hương vị của tình yêu.
 
Cô lao công cố   vẻ  thấy, nhưng vẫn  nhịn  nở nụ  dì tám.
 
Cuối cùng, cô  đồng hồ, ngập ngừng :
 
“Ờ… hai bạn ơi, suất chiếu kế tiếp sắp bắt đầu .”
 
 và    bật .
 
Phải , cảnh tiếp theo của chúng , chính là cuộc đời hạnh phúc sắp bắt đầu.