DỐC TÂM SỨC VÌ HỌ, NÀNG ĐƯỢC BÁO ĐÁP BẰNG CỖ QUAN TÀI LẠNH LẼO - 4

Cập nhật lúc: 2025-11-02 15:24:56
Lượt xem: 628

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/1LXXgErWHB

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

 

 

Bỗng nhiên ngoài cửa vang lên tiếng truyền báo, là Viên Diên Lễ dẫn Thẩm Sở Sở tiến .

 

Viên Diên Lễ nuôi nàng cẩn thận, tuy trông vẫn gầy yếu, nhưng còn bộ dạng suy nhược như mấy hôm , ngược còn tăng thêm vài phần phong thái mềm mại yếu đuối.

 

Nàng thấy Hàn Dương liền nhịn mà nép lưng Viên Diên Lễ.

 

Viên Diên Lễ che chở cho nàng , chau mày Hàn Dương.

 

“Ngươi đến đón Sở Sở về nhà ? Không trẫm , cái c.h.ế.t của Chúc Châu thể trút lên đầu nàng .”

 

“Bệ hạ, thần nguyện đem một quân công, cầu xin một ân huệ.”

 

“Gì cơ?”

 

Viên Diên Lễ vô thức hỏi.

 

“Thần hòa ly.”

 

Ta phía mà suýt thì bật thành tiếng.

 

Nam nhân là đó, dù ban đầu quý trọng thế nào, một khi trong tay thì cũng chỉ như vệt m.á.u muỗi.

 

Chúc Châu là , Thẩm Sở Sở cũng là .

 

Vừa còn trốn lưng Viên Diên Lễ, Thẩm Sở Sở thấy lời của Hàn Dương, sắc mặt chỉ tái chốc lát, chứ hề lên tiếng phản đối.

 

Nàng ngu, rằng Hàn gia nay còn chỗ dung , chi bằng nắm chắc cái cây to mắt .

 

Viên Diên Lễ tuy thể lập nàng phi, nhưng so với Hàn Dương thì càng thể bảo vệ nàng hơn.

 

Chỉ một điều nàng ngờ, cái cây Viên Diên Lễ là do chính tay trồng, thì cũng thể chính tay chặt bỏ.

 

Ngôi vị hoàng đế của Viên Diên Lễ, một nửa vốn nên là của .

 

Khi gả cho , bốn phía cường địch vây quanh, là kẻ mất thế lực mẫu tộc, thắng bại mong manh.

 

giúp lôi kéo các đại tướng biên quan, là Chúc Châu thu phục văn thần trong triều cho .

 

Trước khi đăng cơ, đối thủ lớn nhất của bắt , đối phương dốc hết thủ đoạn, ép bôi nhọ Viên Diên Lễ, kéo xuống ngựa.

 

Ta tỉnh táo gã dùng búa nhỏ từng chút một đập gãy xương , mồ hôi lạnh đầm đìa trán, mà vẫn còn khiêu khích.

 

“Chỉ sức thôi ? Đập thêm mấy cái nữa .”

 

Khi Viên Diên Lễ cứu , gần như trở thành một cục thịt mềm.

 

Nhờ linh d.ư.ợ.c cứu mạng của hoàng thất mới giữ một mạng, để tĩnh dưỡng, Viên Diên Lễ đưa đến hành cung Giang Nam, cho phép ai quấy rầy .

 

Ta tin , cũng tin Chúc Châu, mang theo tất cả tâm phúc đến Giang Nam, tiện thể giúp dẹp lũ lụt Giang Nam, hóa giải một trận đại họa.

 

Chuyện Thẩm Sở Sở, lệnh che giấu, Chúc Châu sợ ảnh hưởng nghỉ ngơi cũng gửi thư báo tin.

 

Nếu một phu nhân từ kinh thành buột miệng , ngay cả tin Chúc Châu c.h.ế.t cũng .

 

Ta thúc c.h.ế.t ba con ngựa, trở về kinh, cả đau như vạn con kiến gặm xương, nhưng thứ thấy, chỉ là cỗ quan ngọc chứa xác Chúc Châu.

 

Viên Diên Lễ :

 

“Bỏ , Phù Ngọc.”

 

Bỏ?

 

Ta thể bỏ .

 

Hắn quên , Chúc Châu từng vì chắn chén rượu độc, kịch độc phổi, suýt nữa con cùng c.h.ế.t.

 

Hàn Dương quên , Chúc Châu từ bỏ tất cả để gả cho , buông hết thứ trong quá khứ, chọn .

 

Thẩm Sở Sở cũng quên , Chúc Châu kéo nàng từ đống xác c.h.ế.t , cho phận, cho cơ hội sống sót.

 

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/doc-tam-suc-vi-ho-nang-duoc-bao-dap-bang-co-quan-tai-lanh-leo/4.html.]

Bọn họ đều với Chúc Châu, dựa mà bảo buông bỏ?

 

Ta sẽ tính, mà còn tính cho thật rõ ràng.

 

Từng khoản, từng món, đòi hết từ bọn họ!

 

Hàn gia suy bại.

 

Hàn Dương chịu thượng triều, ngày ngày ở nhà đào bới, chỉ mong tìm chút tàn tích mà Chúc Châu để .

 

Đến khi phát hiện thật sự còn vết tích nào, liền khỏi nhà, tìm t.h.i t.h.ể của Chúc Châu.

 

Hắn Chúc Châu từng táng nơi biển cả, bèn men theo sông nước mà xuôi về phương Nam.

 

Hàn Nhất Nặc chịu đến trường, cả ngày gào đòi gặp mẫu , rằng kể chuyện khỉ.

 

Hàn phủ từng một thời khách khứa tấp nập, giờ đây vắng tanh như chùa bà Đanh.

 

Viên Diên Lễ chẳng còn tâm trí để lo Hàn Dương, bởi Giang Nam tạo phản, tình thế vô cùng nguy cấp.

 

Hắn đến cung của , mắt là hai mảng bầm xanh đen rõ rệt.

 

“Phù Ngọc, Giang Nam tạo phản .”

 

Thanh âm của mang theo mỏi mệt tột độ.

 

Cũng , và Chúc Châu tương trợ, thiên hạ liệu thể yên ngôi báu?

 

Hắn cầu vì dân chúng, giúp thêm một nữa.

 

Ta mỉm đáp ứng.

 

“Ta mạng của Thẩm Sở Sở.”

 

“Đừng hồ đồ nữa, nàng chẳng qua chỉ là một cô nhi, thể tổn hại gì đến ngươi? Sao ngươi cứ mãi dung tha nàng?”

 

“Mạng của Thẩm Sở Sở, đổi lấy hổ phù điều động năm vạn đại quân, ý ngươi thế nào?”

 

Chuyện chẳng chỉ là giúp bình định loạn thần, mà là đem năm vạn đại quân giao cho .

 

Viên Diên Lễ trầm ngâm một tuần , biểu hiện vẻ vô cùng do dự.

 

“Nếu thật sự ngươi hận nàng đến , thì... thì cứ theo ý ngươi .”

 

Dứt lời, chăm chăm đầy khát khao.

 

Ta cũng lời, từ nội thất lấy hổ phù.

 

“Hôm nay thấy .”

 

Hắn lập tức gật đầu đồng ý, ánh mắt chỉ dừng ở hổ phù .

 

Ta thu hết thần sắc của mắt, trong lòng chỉ cảm thấy giễu cợt.

 

Tới hôm nay, rốt cuộc thấu con .

 

Sau bữa trưa, sai đưa Thẩm Sở Sở đến, lúc đó là một cái xác.

 

Thẩm Sở Sở xe gỗ, sắc mặt trắng bệch, khóe môi còn dính m.á.u đen, đầu ngón tay trắng như hành của nàng , mỉm đầy ẩn ý.

 

Có năm vạn đại quân của tương trợ, Giang Nam tạo phản chẳng mấy chốc dẹp yên, Viên Diên Lễ càng rạng rỡ, nhưng đối với , chẳng còn như xưa.

 

Từ khi Thẩm Sở Sở “c.h.ế.t”, liền ẩn cư trong cung, ngoài nữa.

 

Nghe bình loạn, nhiều thế gia công, Viên Diên Lễ luận công ban thưởng, quá nửa đều dòm ngó hậu cung của .

 

Hậu cung Viên Diên Lễ chỉ , đây chẳng ai dám khuyên tuyển tú nạp phi.

 

Bởi vì trong tay năm vạn tinh binh, Viên Diên Lễ kiêng dè, triều thần càng xem như cấm kỵ.

 

Nay đại quân rơi tay Viên Diên Lễ, bọn họ cũng lập công, nên chuyện tuyển phi cần e dè nữa.

 

Người, vốn dĩ là loài chẳng bao giờ đủ.

Loading...