Cảnh Kỳ Dự cưỡng hôn  chắc chắn   Tiểu Dụ  trong xe  thấy.
Trên đường về, thằng bé đưa cho  khăn giấy khử trùng, bảo  lau miệng cho sạch.
Thật đúng là con trai ngoan của .
Trước khi  nhà,  khẽ dặn nó: “Chuyện xảy  hôm nay, đừng  với ba con,  ?”
Tiểu Dụ ngoan ngoãn gật đầu: “Mẹ yên tâm.”
Trước khi  ngủ, Chu Chỉ như  ngày kể chuyện cổ tích cho Tiểu Dụ, kể xong thì chuẩn  về phòng .
 Tiểu Dụ bất ngờ kéo áo , cất giọng mềm mại:
“Ba ơi, bạn gái con  là bạn  ngủ cùng ba  trong một phòng. Sao ba  ngủ cùng con và ?”
“…”
Chu Chỉ vô thức  về phía , cả hai  đều sững ,   lúng túng mà tránh ánh mắt của .
Điều khiến  ngạc nhiên là Chu Chỉ  im lặng hiếm thấy.
 chỉ còn cách qua loa lấp liếm, đắp chăn cho Tiểu Dụ.
“Ngủ  con, chuyện  để  hẵng  nhé.”
Sau khi Tiểu Dụ ngủ,    khỏi phòng cùng Chu Chỉ, cảm thấy cần thiết  bàn bạc  xem mai mốt nên trả lời thằng bé thế nào.
“Hay là  thật cho con ?”
Chu Chỉ lắc đầu: “Nếu  ba    tình cảm, chắc chắn thằng bé sẽ buồn.”
“Vậy…  thấy nên  ?”
Chu Chỉ vò đầu, ngừng một chút  đáp: “Tối mai  dọn sang đây ngủ, đợi nó ngủ  thì  trải đệm   đất.”
“Ừ, chắc chỉ  thể như .”
“…”
Tối hôm , kể chuyện cho Tiểu Dụ xong, Chu Chỉ rời khỏi phòng ngủ chính như thường lệ.
Trà Đá Dịch Quán
 cứ tưởng  quên mất chuyện  bàn, nên tắt đèn chuẩn  ngủ.
Không đến năm phút , Chu Chỉ ôm gối và chăn mở cửa bước ,   sững .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/doi-ba-cho-con/chuong-20-3-nguoi-chung-mot-giuong.html.]
Tiểu Dụ  nhắm mắt  bật dậy như cái lò xo, mắt sáng rỡ như .
“Ba ơi, ba ngủ với con và  thật hả?”
Chu Chỉ tháo kính,   đang  phía bên  giường, nhẹ nhàng “Ừ” một tiếng.
Anh dịu dàng dỗ Tiểu Dụ  xuống,  cũng lên giường .
Qua  hình nhỏ bé  giữa,   thể cảm nhận rõ rệt luồng khí tức mạnh mẽ và xa lạ của  đàn ông bên cạnh, khiến   chút bối rối.
Tiểu Dụ đột nhiên ngẩng đầu từ trong lòng : “Mẹ ơi, tim  đập nhanh quá.”
: “…”
Dưới ánh đèn ngủ vàng ấm,  vô tình ngẩng đầu,  bắt gặp ánh mắt Chu Chỉ đang  sang.
 hoảng hốt  mặt , kéo chăn đắp cho Tiểu Dụ, “Ngủ  con.”
Tiểu Dụ che miệng  trộm,  đỏ mặt, lúng túng xoay   lưng  với hai cha con.
Bình thường là một đứa trẻ nghiêm túc, hôm nay Tiểu Dụ  hoạt bát lạ thường, nó rúc  lòng Chu Chỉ, khe khẽ thì thầm điều gì đó.
Chu Chỉ kiên nhẫn trả lời, cả hai  chuyện  khẽ.
Giọng nam trầm thấp dịu dàng như  ma lực ru ngủ, khiến  nhanh chóng chìm  giấc mộng,      “con trai ngoan”  nhanh chóng bán  .
“Ba ơi, ba     khi ngủ đều hôn  đó, ba   hôn  ?”
Chu Chỉ im lặng một lúc, giọng trầm khẽ: “Mẹ con  cho ba hôn.”
Tiểu Dụ chớp mắt ngạc nhiên: “Sao  ạ?”
“Vì  con  thích.”
Tiểu Dụ ỉu xìu “Ồ” một tiếng: “ mà… hôm qua  chú  hôn  đó.”
Giọng Chu Chỉ trầm xuống: “Chú nào?”
“Là chú  đưa con và  về nhà  ạ.”
“…”
Lần  Chu Chỉ rơi  trầm mặc  lâu,   thêm câu nào.
Tiểu Dụ nhận  sắc mặt ba  đúng, vội vàng rụt đầu  trong chăn, ngoan ngoãn nhắm mắt ngủ.