Ta vốn nghĩ, nam nhân c.h.ế.t tiệt   núi  trông núi nọ, cứ để   con chó. . . yêu hồ là ngươi hành hạ đến c.h.ế.t cho xong. Ai ngờ ngươi   trêu chọc , ngày ngày cứ lượn lờ  mặt ,  tức giận  hòa ly, tác thành cho đôi uyên ương trơ tráo các ngươi. Nào ngờ, từ đầu ngươi  nhắm  ?"
Nói đến đây,  mặt Đào di nương  lộ  vẻ kiêu ngạo.
"Đương nhiên , yêu hồ bọn  luôn  ơn tất báo, chỉ tiếc  tu luyện quá chậm,  thể cưới nàng sớm hơn."
Ta búng một cái  trán  .
"Nếu  ngươi là tiểu bạch cẩu. . .  , bạch hồ, thì  còn so đo chuyện  với ngươi  gì? Huống chi,  vốn thích chó từ nhỏ, lông xù xù, đáng yêu  bao!"
Cái đầu lông xù giật khỏi tay , trừng mắt   đầy căm tức:
"Vậy  nàng để  ngủ cạnh chỉ vì xem  như thú cưng?"
19
Ta   nhiều, nắm lấy đầu  , bắt đầu vò xéo đôi tai một phen nữa.
"Chứ còn  nữa? Ta  từng thấy con ch.ó nào to như ngươi!"
Đào di nương tức giận, tự nhốt  trong tiểu viện, suốt hai bữa cơm  thèm để ý đến .
Đêm xuống,  khi  cho Tửu Nhi  ngủ, bên ngoài cửa vang lên tiếng cào cửa cùng giọng  ủ rũ:
📍 Nếu thấy hay đừng ngại cho bọn mình một lượt theo dõi nhé!
📍 Ngoài ra, các bạn có thể theo dõi bọn mình trên FB: Cá Chép Ngắm Mưa • 鯉魚望雨 để không không bỏ lỡ những bộ truyện hấp dẫn!
"Phu nhân, nàng  thể dỗ dành  thêm chút nữa ?"
Ta mở cửa cho   , vỗ vỗ bên giường.
"Chậc chậc, Đào Đào Nhi, mau lên đây."
Hắn  phì một cái thật mạnh về phía ,  đó vẫy đuôi nhảy lên, mặt vẫn hầm hầm  bên cạnh.
"Nếu   Tướng quân dặn dò  bảo vệ nàng thật   khi ,  mới   lời nàng!"
"Biết , đừng vẫy đuôi nữa, gió lùa  đấy!"
20
Những ngày Tướng quân   nhà,  vẫn điều hành tướng quân phủ như thường.
Thỉnh thoảng dẫn Đào di nương về thăm Long phủ, tiện thể đưa Tửu Nhi về cho mẫu .
Từ khi   giọng  của Tửu Nhi to đến thế nào,   dám để nàng  hầu hạ bên cạnh nữa, nếu  chuyện tướng quân phủ  yêu hồ sớm muộn gì cũng lan truyền khắp thiên hạ.
Chiến sự kéo dài  lâu, trong kinh thành lục tục xuất hiện những  tị nạn từ tiền tuyến chạy nạn đến đây.
Long phủ và tướng quân phủ đều dựng trại cháo và lều tạm, giúp triều đình sắp xếp  tị nạn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/doi-ba-chuyen-hai-ke-tu-ngay-phu-quan-nap-thiep/phan-8.html.]
Đào di nương cũng theo  bận rộn suốt ngày đến nỗi chân  chạm đất, thường đến giờ Hợi bọn  mới kéo  xác mệt mỏi về tướng quân phủ.
Hắn  cụp tai xuống, đặt đầu lên đùi , nhét đôi tai lông xù  tay :
"Phu nhân, ngày mai chúng  nghỉ ngơi ở phủ một ngày  ? Ta là yêu hồ mà còn sắp kiệt sức ,   nàng chịu nổi?"
Ta cố gắng mở mắt, vỗ vỗ đầu  .
"Ngủ sớm , sáng mai còn  dậy sớm. Chiến tranh còn  dứt ngày nào, bách tính còn khổ sở thêm ngày ,   thể giúp Tướng quân g.i.ế.c giặc ở tiền tuyến, ít  còn  thể thực hiện đầy đủ tổ huấn Long gia ở hậu phương."
Hắn  nghiêng đầu, ngước mắt  .
"Tổ huấn gì ?"
"Đạt tắc kiêm tế thiên hạ (*)."
(*) Khi thành công thì giúp đỡ thiên hạ
"Vậy còn Cùng tắc độc thiện kỳ  (*) thì ?"
(*) Khi khốn cùng thì tu dưỡng bản 
"Long gia   từng nghèo."
"Ồ."
21
Ngày hôm , Đào di nương tự nhốt  trong tiểu viện,  chịu  cứu tế  tị nạn với , còn     cách riêng để giúp đỡ thiên hạ.
Sau ngày đó, trong phủ đột nhiên xuất hiện nhiều dấu chân nhỏ,   viện của Đào di nương.
Ta lén ,  là dấu chân chó.
Ngày thứ sáu kể từ khi dấu chân chó xuất hiện, Đào di nương bí ẩn kéo   phòng  .
"Phu nhân, nàng   chiến tranh sớm kết thúc ?"
"Đương nhiên !"
"Vậy cái  cho nàng."
Hắn  vén tấm vải phủ ở giữa phòng, lấy  một vật đặt  tay .
Ta  kỹ, pháo?
"Tướng quân còn  khải , ngươi  pháo  tác dụng gì?"