8.
 
Đêm đầu tiên A tỷ  cung,  khi dùng bữa tối xong, Tiêu Sở Hà đích  đưa nàng về phòng.
Không  qua bao lâu,   bên cửa sổ đến tê cả chân,  mới trở về.
 
Tiêu Sở Hà nắm tay   xuống bên giường: “Ngày mai,    ngoài cung một chuyến.”
“Lúc  mà xuất cung, chẳng  quá nguy hiểm ?”
“Ta sẽ cẩn thận. Nếu nàng  việc,  thể tìm mẫu hậu.”
 
Biết   trách nhiệm riêng,    thêm, chỉ đáp: “Nếu  việc thần  giúp , xin điện hạ cứ phân phó.”
Hắn đưa tay vuốt mái tóc rối nơi trán , dịu dàng chỉnh . “Vì  nàng  bảo vệ ?”
Ta ngượng ngùng,  dám  là vì mến , chỉ đáp: “Là để báo ân cứu mạng của điện hạ.”
Tiêu Sở Hà  ranh mãnh, khẽ nhéo má : “Đợi  chuyện xong xuôi,  tính sổ .”
 
Sáng hôm , Tiêu Sở Hà bồi A tỷ dùng bữa, dặn dò mấy câu,  mới rời cung.
Ta mang vài cuốn sách  chép xong, rủ A tỷ  thỉnh an hoàng hậu. A tỷ  đêm qua  nghỉ ngơi , chờ   thì nàng cũng lặng lẽ xuất cung.
 
Lục Y báo , A tỷ  gặp Lục quý phi.
Ta  Tiêu Sở Hà lo lắng, nhưng chỉ  thể sốt ruột trong lòng.
 
Tối đến, A tỷ tìm , lời lẽ bóng gió đều là thăm dò xem vì  Tiêu Sở Hà  ngoài, thường ngày ai   Thái tử phủ.
Ta thầm lắc đầu, rõ ràng lúc rời cung, Tiêu Sở Hà  dặn dò hết, ngay cả chiếc chìa khóa quan trọng cũng  nàng  .
 giờ,  chỉ  thể vờ ngốc, từng việc từng việc lắc đầu: “A tỷ,  chỉ là kẻ  thế gả .”
 
A tỷ thở dài,   ở nhà    sủng,  cung  càng   để ý, nên cũng   khó  nữa.
Ta nghĩ ngợi,  khó xử : “Mấy  điện hạ từ Diệp phủ say rượu trở về, từng lẩm bẩm: binh quyền  trong tay ai, còn  chắc .”
 
A tỷ  , con ngươi bỗng chấn động: “Hắn thật sự  ?”
Ta nghiêm túc gật đầu.
 
A tỷ mang tâm sự nặng nề trở về phòng. Nửa đêm, một hắc y nhân lẻn  phòng nàng, mãi lâu  mới rời .
 
Sáng hôm , trời còn  sáng, bên ngoài điện  đèn đuốc sáng trưng, thi thoảng vọng  tiếng tuần tra dồn dập.
Lục Y hốt hoảng chạy : “Tiểu thư, dường như cấm vệ quân trong cung    đổi .”
Ta sai nàng  ngoài dò hỏi, chẳng ngờ    vội  : “Tiểu thư, chúng   cấm túc .”
 
Lúc , A tỷ cùng nha   đến, gương mặt điềm tĩnh: “Muội  đừng sợ.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/doi-ben-nghi-ngo/chuong-8.html.]
Ta , họ đang nhân lúc Tiêu Sở Hà vắng mặt đoạt lấy binh quyền trong hoàng thành.
 
A tỷ , nàng sẽ xin phụ  và Tề tướng quân tha cho  một mạng. Dứt lời, nàng ung dung cầm chìa khóa, thẳng tiến  thư phòng của Tiêu Sở Hà.
 
Suốt ba ngày liền, Tiêu Sở Hà vẫn   về.
 
Đến giờ dùng cơm trưa, Tề Bá Viễn oai phong lẫm liệt dẫn theo một đoàn  xông , vây kín cung Thái tử , ngay cả tổ kiến cũng  bỏ sót, lục soát khắp nơi.
 
Ánh mắt A tỷ u tối  chằm chằm : “A Thiều,   giấu chúng  chuyện gì ?”
 
Ta khó hiểu: “A tỷ, ý tỷ là gì?”
 
Chưa kịp để nàng mở miệng, Tề Bá Viễn  sải bước đến, tức giận bóp chặt cổ : “Hắn thật sự từng  binh quyền  trong tay ai còn  chắc ư?”
 
Ta đưa mắt  về phía A tỷ. A tỷ khuyên nhủ:
Fl Bống Ngọc trên facebook/ tiktok để ủng hộ nhà dịch nha.
Cảm ơn mọi người rất nhiều ạ.❤️❤️❤️
“A Thiều,  là con gái nhà họ Diệp, di mẫu  cũng còn ở trong phủ,   nghĩ cho rõ ràng.”
 
Nói , nàng khẽ  hiệu cho Tề Bá Viễn buông tay.
 
Được tự do,  hít lấy từng ngụm  khí, nhớ đến lời Tiêu Sở Hà  dặn, liền quả quyết: “Hắn  . Hơn nữa, còn  một nửa quân đội là  của .”
 
A tỷ kinh ngạc: “Sao    sớm?”
 
Tề Bá Viễn   thì tức giận, giơ chân đá lật bàn ghế bên cạnh. Sau đó,  hạ lệnh cho thuộc hạ tăng cường giám sát hoàng hậu và những  khác.
 
Đợi Tề Bá Viễn  thu  gì rút lui, A tỷ mới  với : “Trong quân bây giờ lòng  rối ren.”
 
Nàng   bình thản, nhưng  hiểu, khi kẻ cầm quyền để lộ nghi ngờ, thì khó tránh khỏi g.i.ế.c nhầm, phán đoán sai. Giữa thời điểm then chốt  nảy sinh biến cố, tất nhiên sẽ lay động lòng quân.
 
Tề Bá Viễn giận dữ đến , chắc hẳn là vì Tiêu Sở Hà  nhân lúc quân ngũ hỗn loạn mà ngấm ngầm thu phục   ít .
 
“A Thiều, giúp Thái tử thì  lợi gì cho ?”
 
“Hắn , sẽ bảo  tính mạng cho  và di mẫu .”
 
A tỷ  khổ: “Lời ,  cũng tin ?”
 
“Ban đầu thì . … năm đó, nếu  nhờ ,   c.h.ế.t .”
 
Nghe , đôi môi đỏ của A tỷ khẽ mấp máy,  lâu  mới : “Muội bảo trọng.”
 
Đêm xuống,  cùng Lục Y men theo địa đạo lén  cung hoàng hậu. So với điện Thái tử , nơi   phá hoại bừa bộn hỗn loạn hơn nhiều.
 
Thấy  đến, hoàng hậu căng thẳng hỏi: “Thành công ?”
 
Ta  chút chột , bèn đem những lời Tiêu Sở Hà dặn cùng phản ứng của Tề Bá Viễn thuật  tỉ mỉ.
 
Hoàng hậu thở phào: “Vậy hẳn là  thành công.”
 
Nghe ,  cũng  do dự nữa. Dẫu  cùng lắm là cái chết:
“Việc  nên chậm trễ, nương nương hãy cùng thần  ẩn  địa đạo, chờ điện hạ nhập cung.”