20
 
Chắc chắn Tiểu Ngọc  trong xe  thấy hết cảnh Kỳ Dụ cưỡng hôn .
 
Trên đường về, thằng bé đưa  khăn ướt khử trùng, :
 
“Mẹ lau sạch miệng .”
 
 là con trai , hiểu chuyện vô cùng.
 
Trước khi  nhà,  cúi đầu dặn nhỏ:
 
“Chuyện hôm nay, đừng kể với ba con nhé,  ?”
 
Tiểu Ngọc ngoan ngoãn gật đầu:
 
“Mẹ yên tâm .”
 
Buổi tối  khi ngủ, Chu Chỉ như thường lệ kể chuyện cho Tiểu Ngọc. Kể xong,  định về phòng  ngủ.
 
 Tiểu Ngọc đột nhiên kéo áo , giọng nhỏ nhẹ:
 
“Ba ơi, bạn gái con , cô  ngủ cùng bố  trong một phòng. Sao ba  ngủ cùng con và ?”
 
“……”
 
Chu Chỉ theo phản xạ  , cả hai đều sững ,  bối rối tránh ánh mắt .
 
 cảm thấy chuyện  cần  chuyện  nên rón rén kéo   khỏi phòng.
 
Túy Nguyệt Các - 醉月阁
“Chúng   nên  sự thật cho nó ?”
 
Chu Chỉ lắc đầu:
 
“Nếu để thằng bé  chúng    tình cảm, nó sẽ  buồn.”
 
“Vậy  nghĩ nên  ?”
 
Chu Chỉ xoa trán, ngập ngừng:
 
“Tối mai  chuyển sang ngủ bên phòng đó. Đợi nó ngủ ,  trải đệm ngủ  đất.”
 
“Ừ, chắc đành  thôi.”
 
Tối hôm , kể xong chuyện, Chu Chỉ rời khỏi phòng như thường lệ.
 
 tưởng  quên chuyện tối qua  bàn, định tắt đèn  ngủ.
 
Không ngờ  đầy năm phút   ôm gối và chăn bước  phòng, khiến  sững .
 
Tiểu Ngọc  nhắm mắt  bật dậy như lò xo, mắt sáng rực:
 
“Ba ơi, ba ngủ cùng  con con hả?”
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/doi-cha-khac-cho-con/chuong-13.html.]
Chu Chỉ tháo kính, liếc    phía bên  giường, khẽ “ừ” một tiếng.
 
Anh nhẹ nhàng dỗ Tiểu Ngọc  xuống,  cũng lên giường.
 
Cách  bởi một đứa bé,  vẫn cảm nhận rõ luồng khí của đàn ông lạ lẫm bên cạnh, cảm thấy   tự nhiên.
 
Tiểu Ngọc chợt ngẩng đầu khỏi lòng :
 
“Mẹ ơi, tim  đập nhanh quá.”
 
: “……”
 
Dưới ánh đèn ngủ vàng nhạt,  vô tình ngẩng đầu, chạm  ánh mắt Chu Chỉ.
 
 lập tức  mặt , lúng túng đắp  chăn cho Tiểu Ngọc:
 
“Ngủ nhanh .”
 
Tiểu Ngọc bịt miệng  trộm. Mặt  nóng ran, ngượng ngùng xoay ,  lưng  với hai cha con.
 
Cậu nhóc vốn  nghiêm túc hôm nay  đặc biệt lanh lợi. Nó lăn qua ôm lấy Chu Chỉ, thì thầm gì đó bên tai .
 
Chu Chỉ kiên nhẫn trả lời, hai cha con  chuyện bằng giọng  nhỏ.
 
Giọng nam trầm thấp dịu dàng như ru ngủ, khiến  nhanh chóng  ,  hề   con trai cưng  “bán ” .
 
“Ba ơi, ba     khi ngủ đều hôn  đó, ba   hôn  ?”
 
Chu Chỉ im lặng một lát, khẽ đáp:
 
“Mẹ con  cho ba hôn.”
 
“Ủa,   ạ?”
 
“Cô   thích.”
 
Tiểu Ngọc buồn bã ồ lên một tiếng:
 
“ hôm qua  chú hôn  mà.”
 
Chu Chỉ giọng lạnh hơn vài phần:
 
“Chú nào?”
 
“Là chú  đưa con và  về nhà .”
 
“……”
 
Lần , Chu Chỉ im lặng  lâu,   thêm lời nào.
 
Phát hiện ba  gì đó  vui, Tiểu Ngọc vội chui   chăn, ngoan ngoãn nhắm mắt ngủ.