Tạ Dĩnh bỗng cảm thấy lòng bàn tay ấm lên, thì  là Tiêu Tắc  đưa tay đặt lên mu bàn tay nàng. Bàn tay  ấm áp, rộng lớn,  khéo bao trọn lấy tay nàng.
Tiêu Tắc   gì thêm, chỉ dùng hành động để bày tỏ sự ủng hộ.
Tạ Dĩnh cũng nắm  tay , khẽ nở một nụ  dịu dàng với .
“Bẩm Thái tử điện hạ, Thái tử phi,  phát hiện tung tích nhị tiểu thư.” Vệ binh của phủ Thái tử bẩm báo.
Người phủ Thái tử vốn dĩ  thể tìm thấy gì trong phủ Tống gia, vì Tạ Ngọc Giao căn bản  ở đó.
Tạ Dĩnh vốn chỉ mượn cớ để  tay mà thôi.
“Vậy xem  là bản cung hiểu lầm đại nhân Tống .” Tạ Dĩnh , “Đã , bản cung và điện hạ cũng  quấy rầy nữa, cáo từ.”
Tạ Dĩnh và Tiêu Tắc  bước  khỏi phủ.
Tống Văn Bác  vội vàng tiến đến, mặt mày rạng rỡ: “Không quấy rầy,  quấy rầy gì cả.”
Nếu  nhờ Tạ Dĩnh và Tiêu Tắc đến, e là ông    thể thoát .
Tống Văn Bác vui mừng tiễn  của phủ Thái tử rời , nhưng Tạ Dĩnh  mới về đến phủ, Trúc Thanh  bước nhanh đến đón: “Thái tử phi, Tống Văn Bác  sai  mang đơn thuốc của phủ y  hỏi thăm đại phu bên ngoài.”
Rõ ràng là  tin tưởng đơn thuốc mà phủ y kê.
Tạ Dĩnh ngẩng đầu,  cần nàng căn dặn, Trúc Thanh  : “Nô tỳ  sai   với đại phu bên ngoài rằng đơn thuốc   vấn đề gì.”
“Không cần.”
Tạ Dĩnh : “Cứ để đại phu … trong đơn thuốc  tăng gấp đôi lượng hoàng liên.”
Sự chán ghét của nàng đối với Tống Văn Bác từ  đến nay  bao giờ che giấu, cú phản kích nhẹ nhàng  …  đúng mức.
Tạ Dĩnh  nhanh  nhận  hồi âm.
“Thái tử phi  minh. Nghe đại phu  , Tống Văn Bác quả nhiên tin là thật, lập tức  mua dược liệu, sai  sắc thuốc.”
Tạ Dĩnh : “Thuốc   thể cứu mạng , nhất định  tận mắt   uống hết mới .”
“Vâng!”
Trúc Thanh lập tức nhận lệnh  xoay   sắp xếp.
Tạ Dĩnh và Tiêu Tắc vốn  là những nhân vật phong vân trong kinh thành. Hôm nay oai phong lẫm liệt kéo đến phủ Tống gia, kết quả   Tống Văn Bác kính cẩn tiễn  tận cửa  chuyện  nhanh chóng lan truyền khắp kinh thành.
Mọi  đều nghi ngờ, chẳng lẽ hai bên  đạt  thỏa thuận ngầm nào đó?
Trong đó, dĩ nhiên cũng bao gồm cả Tiêu Ninh.
Phủ công chúa.
“Công chúa điện hạ.” Hồ ly nam (ý chỉ một  đàn ông  vẻ ngoài quyến rũ, mưu mô) quỳ bên chân Tiêu Ninh, cung kính bẩm báo  bộ sự việc trong ngày, cuối cùng : “Kể từ  sinh thần của Thái tử phi  , Tống Văn Bác liên tục gửi thư đến phủ công chúa.”
“Có  vì lâu quá  nhận  hồi âm nên…”
Sau yến tiệc sinh nhật của Tạ Dĩnh , quan hệ giữa Tiêu Ninh và Tống Văn Bác  bại lộ khắp thiên hạ, điều đáng  nhất là cả Hoàng đế cũng  .
Vậy mà Tống Văn Bác  chẳng hề kiêng dè, cứ liên tục truyền tin  công chúa điện hạ    thể hồi âm?
“Hừ.”
Tiêu Ninh  lạnh: “Bản cung chỉ sợ, chỗ đó  dễ bám  như  tưởng.”
Nàng  về “lời tiên tri” của Tạ Ngọc Giao, cũng từng suy đoán về  thế của Tạ Dĩnh .
Theo suy đoán của nàng, Tạ Dĩnh đối với Tống Văn Bác…  đến mức  băm thây, nhưng ít  cũng là hận thấu xương.
Mà nàng đối với những suy đoán đó,  đến tám phần chắc chắn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/doi-hon-cho-thai-tu-tuyet-tich-sau-khi-mang-thai-ba-lan/chuong-223-muon-kieu-dan-ong-nao-chang-co.html.]
“Điện hạ  chí .” Hồ ly nam lập tức phụ họa, “Bám  một tên đoản mệnh,  sợ tự rút ngắn tuổi thọ .”
Lần  khi  địa long chuyển  (động đất), tin đồn rằng Tiêu Tắc chẳng còn sống  bao lâu  lan truyền khắp nơi.
Bọn họ đều là  theo phe Tiêu Ninh, tuy  rõ thật giả, nhưng đều tin là thật  ít nhất thì cũng là một lời chúc  .
Sắc mặt Tiêu Ninh biến đổi trong chớp mắt, nhưng cuối cùng   gì, chỉ lạnh lùng bảo: “Hắn  tự tìm đường chết,  cần để ý đến nữa.”
“Còn chuyện ở phương Nam, Tiêu Tắc  mất một nhân lực, chắc chắn sẽ  dễ dàng bỏ qua. Ngươi đích   xử lý, chỗ nào cần thu hẹp thì thu hẹp, cần chuyển thì chuyển chỉ để  cho  của  một cái vỏ rỗng.”
Trong mắt Tiêu Ninh đầy ác ý: “Bổn điện  để  tưởng rằng  nắm chắc phần thắng, cuối cùng  chẳng   gì cả!”
“Tuân lệnh!” Hồ ly nam lập tức đáp lời.
“Khoan .” Tiêu Ninh như nghĩ đến điều gì,  gọi  : “Khi sắp rút lui gần xong, hãy đem tin Tiêu Tịch đang điều tra việc … truyền cho một  khác.”
“Rõ.” Hồ ly nam lúc  mới   rời .
Hắn  ,  bức bình phong trong phòng Tiêu Ninh liền chậm rãi bước  một bóng  cao lớn.
Chính là Hô Diên Nguyên.
Ngoài vóc  cao lớn vượt trội, Hô Diên Nguyên gần như  mang đặc điểm nào rõ rệt của  Bắc Cương. Đôi mắt nửa  nửa  của  rơi lên  Tiêu Ninh.
“Công chúa điện hạ quả thật vô tình quá, dù  cũng là vị khách từng  trong sổ sách của điện hạ… Nói trở mặt là trở mặt… Tặc tặc.”
Dù  Hô Diên Nguyên  mỉa mai thẳng mặt, sắc mặt Tiêu Ninh cũng   chút ngượng ngùng nào, trái  còn lạnh nhạt đáp: “Người  còn giá trị lợi dụng, giữ   gì?”
Năm đó nàng chọn trúng Tống Văn Bác, vì thấy  thông minh một chút,   cưới Tạ Dĩnh dễ kiểm soát, dễ lợi dụng.
 về   việc chẳng cái nào thuận lợi.
Không những  cưới   đổi, mà Tống Văn Bác còn từ một   khả năng thi đỗ tú tài, trở thành kẻ gần như  thể nào đỗ đạt.
Nể tình Tống Văn Bác từng hầu hạ nàng  tệ, cộng thêm sự đặc biệt của Tạ Ngọc Giao, nàng  cho Tống Văn Bác thêm một cơ hội, tiến cử   quan.
 chuyện đó  lộ, khiến nàng  phụ hoàng nghi kỵ…
Tống Văn Bác mất  thánh tâm, đối với nàng mà ,  chỉ là kẻ  còn giá trị, mà còn trở thành gánh nặng.
Đã là gánh nặng…
Thì nên vứt bỏ!
Tiêu Ninh xoay ánh mắt,  về phía Hô Diên Nguyên: “Phò mã thấy ?”
Hô Diên Nguyên vỗ vỗ ngực,   vẻ  sợ  mừng, : “May thật may thật,  hiện giờ đối với điện hạ vẫn còn chút giá trị.”
Tiêu Ninh cũng bật , “Phò mã yên tâm, phò mã  giúp bản cung  mặt phụ hoàng, bất kể lúc nào, bản cung cũng sẽ  bỏ rơi phò mã.”
Hô Diên Nguyên  : “Tự nhiên   cùng công chúa đồng cam cộng khổ.”
Nếu chỉ  đối thoại giữa hai , e rằng sẽ tưởng công chúa và phò mã tình thâm ý trọng.
Thực tế thì khi  những lời ,  cách giữa hai …  xa.
Tiêu Ninh chậm rãi nâng chén  nhấp một ngụm. Cho dù Hô Diên Nguyên  cao to lực lưỡng, vóc  mạnh mẽ,  qua   dáng…
Nàng cũng  từng  ý định thử một .
Đồ chơi và cộng sự, nàng luôn phân biệt  rõ ràng.
Tương lai… nàng  kiểu đàn ông nào mà chẳng ?