Sau khi Tạ Ngọc Như  viện, thị nữ dẫn đầu  những nữ nhân  vây quanh, vẻ mặt khó xử lóe lên.
 
Những nữ nhân   từng hầu hạ điện hạ, tuyệt đối  thể tùy tiện thả , Như phu nhân   hạ lệnh…
 
Thị nữ khẽ thở dài, : “Kiếp  đầu thai  nhà  .”
 
Sau đó mới phớt lờ tiếng  của đám nữ nhân, phân phó cho thị vệ bên cạnh, “Đưa các nàng  hết .”
 
Tiếng  la cầu xin của đám nữ nhân  nhanh liền quy về im lặng.
 
Tạ Ngọc Như  mới  xuống, tựa  lòng Tiêu Hoằng,  ngoài cửa động tĩnh  dứt hẳn, khóe môi nàng khẽ nhếch lên.
 
Điện hạ… là của riêng nàng!
 
Nàng dụi  lòng Tiêu Hoằng, giọng  thì thầm đầy quyến luyến, “Điện hạ…”
 
Tiêu Hoằng  ngủ , trong mơ  trở ,  đáp  sự  mật của Tạ Ngọc Như, ngược  còn  lưng về phía nàng, chìm  giấc ngủ say nồng…
 
…
 
Thái tử phủ.
 
Vì những lời cuồng ngôn của Tạ Ngọc Như ngày hôm nay, Tạ Dĩnh  cho  để ý thêm đến động tĩnh của Tạ Ngọc Như và Tiêu Hoằng.
 
Không ngờ   để ý  xảy  chuyện, cũng vì  mà Tạ Dĩnhãn cả đêm  ngủ ngon.
 
“Thái tử phi,   cứu hết , may mà tin tức đến kịp, nô tỳ mà đến muộn chút nữa, sợ là những  nương  đều…”
 
Trúc Thanh giọng điệu  chút xót xa, cùng là phận nữ nhi, đều là những  khổ mệnh  tự quyết định .
 
“Đã hỏi kỹ từng  ?”
 
Trúc Thanh gật đầu, “Nô tỳ lập tức sai  đưa họ  tách biệt,  lượt hỏi han, lời  đều khớp với . Là tam tiểu thư hạ lệnh xử lý,  là vì các nàng câu dẫn nhị tang tử Tiêu.
 
Nô tỳ  tra xét, một nửa trong  đó là kỹ nữ ở lầu xanh, một nửa   nhà bán cho đám thị vệ bên cạnh nhị tang tử Tiêu,   đưa đến Tiêu phủ.”
 
“Trong đó  một   tam tiểu thư rạch mặt, hủy dung… hơn nữa…” Trúc Thanh giọng điệu  chút do dự, cẩn thận  biểu cảm của Tạ Dĩnh, : “Nô tỳ  nàng … lớn lên  ba phần giống ngài.”
 
Tạ Dĩnh  đột nhiên cảm thấy ghê tởm, giống như trong miệng  nhét một con ruồi, ghê tởm đến c.h.ế.t  .
 
Không chỉ  hành động cố tình hủy dung của Tạ Ngọc Như, mà còn  cả Tiêu Hoằng,  nuôi một  phụ nữ  nét giống nàng…
 
Nhìn thấy biểu cảm của Tạ Dĩnh, Trúc Thanh lập tức : “Thái tử phi, nếu   thích, nô tỳ lập tức…”
 
“Đợi .” Tạ Dĩnh ngăn Trúc Thanh , “Dung mạo tương tự    của nàng , sai là ở Tiêu Hoằng và Tạ Ngọc Như.”
 
“Tìm  chữa trị vết thương cho nàng , những  nương khác… hỏi ý nguyện của họ, đưa đến cửa tiệm của chị Anh  để kiếm sống.”
 
Nàng dừng một chút,  bổ sung thêm, “Đều đưa về phía Nam, cách xa kinh thành một chút.”
 
“Vâng.” Trúc Thanh lĩnh mệnh, lập tức    sắp xếp.
 
Tạ Dĩnhsắp xếp  chuyện xong xuôi, mới chuẩn   ngủ một giấc.
 
Cung Thành.
 
Cổng cung  khóa, tin tức bên ngoài  thể truyền , thêm  đó tối qua Tiêu Tắc trở về cung với tình trạng  ,  đến sáng nay mới  những chuyện xảy  tiếp theo ở Thái tử phủ.
 
Mặc dù Tiêu Tắc  nhớ những chuyện  xảy  với Tạ Dĩnhãn, nhưng  Tư Nam kể  chi tiết lời Tạ Ngọc Như , Tiêu Tắc vẫn tức đến tái mặt.
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/doi-hon-cho-thai-tu-tuyet-tich-sau-khi-mang-thai-ba-lan/chuong-269-gap-ly-phi.html.]
“Điện hạ.” Tư Nam vội vàng lên tiếng giải thích: “Thái tử phi    như , nàng…”
 
“Ta .” Tiêu Tắc liếc  Tư Nam, “Tạ Dĩnh  mắt.”
 
Sẽ  mù quáng đến mức để ý Tiêu Hoằng.
 
Chỉ sợ sự thật của chuyện … ngược  mới đúng, là Tiêu Hoằng ôm lòng dòm ngó Tạ Dĩnh!
 
Tư Nam lập tức  nịnh nọt, “Điện hạ  minh!”
 
Tiêu Tắc liếc Tư Nam một cái, “Ngươi  tin tưởng nàng .”
 
Tư Nam  hì hì, theo bản năng đáp lời, “Đây đều là điện hạ dặn dò  đây.”
 
Nói xong, Tư Nam im lặng, lúc   lời …    chút  nên? Nếu kích thích điện hạ…
 
Tiêu Tắc mím môi   gì, mấy ngày nay   từ hành động và lời  thường ngày của Tư Nam nhận ,  đây   từng  để tâm đến Tạ Dĩnh.
 
Tư Nam  dám để Tiêu Tắc suy nghĩ nhiều, lúc  vội vàng lên tiếng, “Điện hạ, hạ cấp   Tiêu phủ bên  vui vẻ lắm, xem biểu hiện của nhị tang tử… dường như cho rằng  sẽ trọng dụng …”
 
Trong mắt Tiêu Tắc lóe lên một tia hàn quang, “Hắn  mơ hão huyền.”
 
Vốn dĩ    thích Tiêu Hoằng,  khi  những lời của Tư Nam  … càng thêm  thích.
 
Tạ Dĩnh  một câu đúng lắm.
 
Đừng  bây giờ  thể   khỏi hẳn, cho dù thật sự sắp chết, cũng sẽ  giao cho Tiêu Hoằng.
 
“Ngươi   với Thái tử phi…” Tiêu Tắc  đến đây thì dừng , “Ngươi quá trưa  Thái tử phủ, mời Thái tử phi  cung.”
 
Đêm qua Thái tử phi   loạn nửa đêm, ngủ muộn, sáng sớm   phiền  .
 
“Vâng!” Tư Nam lập tức lĩnh mệnh đáp lời.
 
Mặc dù điện hạ mất trí nhớ, nhưng đây đều là những  đổi  , chỉ cần chút thời gian, tình cảm của điện hạ và Thái tử phi nhất định sẽ khôi phục như lúc ban đầu!
 
Giọng điệu của Tư Nam khiến Tiêu Tắc cảm thấy  chút khó chịu,  nhanh chóng chuyển chủ đề, “Bên Vị Ương Cung ngươi sắp xếp , hôm nay Thái tử phi sẽ đưa Thiện Thiện  cung,    sơ suất.”
 
Tư Nam lập tức  sắp xếp.
 
Tiêu Tắc mới   buổi sớm.
 
Chàng trở về Dưỡng Tâm Điện, việc đầu tiên là theo lệ đến xem Hoàng đế đang hôn mê,  đó mới xử lý chính vụ.
 
 hôm nay  một lát  chuẩn  rời , Vĩnh Lạc Trưởng Tang chúa  lên tiếng, “Thái tử, xin dừng bước.”
 
Trong lòng Tiêu Tắc thắt , lập tức dừng bước,   hành lễ, “Ta mẫu.”
 
Vĩnh Lạc Trưởng Tang chúa gọi thái y lui , chỉ để  Lý đại giám ở bên cạnh.
 
Nàng mới hỏi, “Bùi Thần .”
 
Tính , hôm nay  là ngày thứ ba, Bùi Thần  khi gặp Thái tử hai ngày  xuất cung, thì  còn tin tức gì nữa.
 
Nàng tự nhiên   lo lắng an nguy của Bùi Thần.
 
Chỉ là Bùi Thần là một đứa con hiếu thuận,   thiết với Thái tử,  thể  đến bái kiến nàng,  đến phụ tá Thái tử xử lý quốc sự.
 
Ba ngày  xuất hiện… Vĩnh Lạc Trưởng Tang chúa   phỏng đoán trong lòng.