“…”
 
Sau đó, trong Dưỡng Tâm Điện,   tranh cãi qua .
 
“Được .”
 
Không lâu , Tạ Dĩnh liền  thấy tiếng Tiêu Tắc, “Đều đừng cãi nữa.”
 
“Việc   cần nhắc  nữa, thái y  , chứng bệnh của trẫm   thuốc chữa. Trẫm niệm tình Lý đại nhân  đây   chuyện, hôm nay  truy cứu.”
 
Tiêu Tắc ngữ khí lạnh , “Nếu còn  …”
 
Lời Tiêu Tắc   xong, nhưng ý  biểu đạt   rõ ràng.
 
Nếu còn  , chính là  ý đồ khác.
 
Lý đại nhân trong lòng  cam tâm, cũng chỉ  thể im lặng.
 
Tiếng Tiêu Tắc  vang lên, “Nếu  còn việc gì khác, các vị đại nhân xin lui .”
 
Hắn bây giờ  tranh thủ  xem, Tạ Dĩnh  trở về , kẻo nàng  thấy chuyện    hiểu lầm .
 
Tiêu Tắc  bước ,  đối mặt với ánh mắt của Tạ Dĩnh ,  giật  trong lòng, lập tức : “Yên Yên, chuyện  …”
 
Tạ Dĩnh bật , nàng  từng nghi ngờ Tiêu Tắc,   lo lắng như .
 
“Bệ hạ.”
 
Tạ Dĩnh : “Ta tin .”
 
Đàn ông mà.
 
Nếu   ý khác, thì dù dùng mưu kế gì cũng vô dụng.
 
Tạ Dĩnh sẽ cố gắng duy trì tình cảm với Tiêu Tắc, sẽ vì đoạn tình cảm  mà nỗ lực, sẽ  chủ động đẩy Tiêu Tắc  ngoài.
 
 nàng chỉ  thể kiểm soát bản  ,  thể kiểm soát trái tim của Tiêu Tắc.
 
Nghe lời Tạ Dĩnh , Tiêu Tắc  khỏi : “Yên Yên, nàng đối với    quá yên tâm  ?”
 
Chàng  nàng đầy mong đợi, như thể đang hỏi: Không nghi ngờ ? Chẳng lẽ chút nào cũng  nghi ngờ  lo lắng ?
 
Tạ Dĩnh đưa tay nắm lấy tay Tiêu Tắc, “Còn   đều tại Bệ hạ, Bệ hạ cho  quá đủ sự an tâm.”
 
Nghén là phản ứng ốm nghén rõ ràng,    tuyên truyền thành bệnh,   còn hùng hồn    thuốc chữa.
 
Đã  đến mức  , Tạ Dĩnh   thể còn nghi ngờ?
 
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/doi-hon-cho-thai-tu-tuyet-tich-sau-khi-mang-thai-ba-lan/chuong-366-chon-tu.html.]
Nàng : “Hay là, Bệ hạ mong   tranh giành sủng ái, ngày ngày cùng Bệ hạ  ầm ĩ? Nếu Bệ hạ thấy như   hơn,  cũng  thể phối hợp…”
 
Tiêu Tắc suy nghĩ một chút, lập tức : “Vậy thôi .”
 
“Nàng đang mang thai,  giữ tâm trạng vui vẻ.” Tiêu Tắc ôm lấy vai Tạ Dĩnh , để nàng  xuống.
 
Chàng  mới nghĩ đến cảnh Tạ Dĩnh  nũng với ,   thể tưởng tượng nổi. So với việc Tạ Dĩnh cảm xúc kích động mất kiểm soát…
 
Chàng vẫn mong Tạ Dĩnh vui vẻ hơn.
 
“Bệ hạ.”
 
Tạ Dĩnh   ghế, đưa tay vòng lấy eo Tiêu Tắc, ngẩng đầu  , “Bệ hạ chắc chắn là phu quân  nhất  đời .”
 
Tiêu Tắc khóe môi  khỏi cong lên, đắc ý đến  bay lên trời, nhưng vẫn cố gắng nén , : “Yên Yên    là phu quân  nhất?”
 
Tạ Dĩnh trả lời  nghiêm túc, “Ta chỉ quen  một  phu quân là Bệ hạ, Bệ hạ đương nhiên là  nhất.”
 
Tiêu Tắc hỏi: “Yên Yên, là  đây   hơn …”
 
“Bệ hạ.” Tạ Dĩnh lập tức chuyển chủ đề, “Ta   cung  thấy đại nhân Trình ở bên ngoài, đang đợi  ?”
 
Tiêu Tắc lúc  mới nhớ  chuyện , vội : “.”
 
Chàng vội vàng quan tâm đến tâm trạng của Yên Yên,  quên mất Trình Phong Khởi đang ở bên ngoài!
 
Tiêu Tắc  rõ Tạ Dĩnh đang chuyển chủ đề, nhưng vẫn  theo ý nàng, sai đại giám Lý tuyên Trình Phong Khởi  điện.
 
   đại giám Lý : “Bệ hạ, Hầu gia Trình   việc gấp,  rời  .”
 
“Không  là chuyện gì ?” Tiêu Tắc hỏi.
 
Trình Phong Khởi   là    trách nhiệm, hẳn sẽ để  lời nhắn.
 
Đại giám Lý cung kính : “Bẩm Bệ hạ, Hầu gia  là việc riêng.”
 
Tiêu Tắc nhướng mày.
 
“Ta  , lui  .” Chàng gọi Trình Phong Khởi đến, vốn là   chuyện Bắc Cảnh. Nay Trình Phong Khởi   ở đây,  đành xử lý tấu chương .
 
Tuy nhiên,  lâu , Tiêu Tắc và Tạ Dĩnh   chuyện riêng của Trình Phong Khởi là chuyện gì.
 
Trúc Thanh tiến  Dưỡng Tâm Điện bẩm báo.
 
“Bệ hạ, nương nương,  của nô tỳ còn  kịp  tay ngăn cản,     tay .”
 
“Là Hầu gia Trình.”