Thế là   còn lòng  nào mà yêu đương nữa,  sức tập trung chiến đấu với Giang Duật.
 
Anh  giơ tay quẹt ngón cái lau khóe miệng.
 
Trông   rõ gợi đòn.
 
"Huhu,  chỉ hôn vợ thôi mà,  vợ  cắn ? Một nụ hôn thôi cũng   ?"
 
Hay lắm,  mã mà  gì.
 
Giang Duật vẫn là Giang Duật thôi, vẫn là tên mất trí nhớ chỉ  đến yêu đương.
 
"Văn phòng mà,   thể  chuyện như  ?"
 
"Vậy ý vợ là… ở nơi khác thì  hả?"
 
Đáng ghét,   cố ý bới  trong câu  của .
 
   tiếp tục tranh luận về vấn đề ,  dậy khỏi đùi    đó cầm hợp đồng lên và  kỹ.
 
“Vậy hôm nay chúng  ký hợp đồng nhé, đến cũng  đến ,  thấy ?”
 
 dứt khoát ký tên đầy tự tin  đưa hợp đồng cho Giang Duật.
 
  hiệu cho   ký.
 
Anh  nhận lấy, mỉm  và ký tên.
 
Thấy tận mắt   ký xong,   khỏi thở phào mãn nguyện.
 
Đây là   tự nguyện nhường  cho ,   ép buộc gì hết.
 
“Được ,  về  , em cần  việc tiếp.”
 
Mục tiêu  đạt ,   trở thành sếp Cố nghiêm túc.
 
Giang Duật  tức giận,   chỉ ôm  từ đằng  và hôn nhẹ lên má .
 
“Vậy… vợ ơi về sớm nhé. Anh ở nhà nấu cơm chờ em.”
 
Tim   khỏi loạn vài nhịp.
 
Đáng ghét,       thành  thế .
 
11.
 
 huých khuỷu tay đẩy   một cái để thoát khỏi cái ôm quá chặt.
 
"Thôi  mau  , lát nữa em còn  cuộc họp."
 
 bây giờ  vẻ như trai đểu chơi xong  vứt bỏ  .
 
"Ừ, chào vợ."
 
Lạ , khi  còn đối đầu gay gắt Giang Duật  dễ chịu hẳn. Và điều  khiến  thấy khá thoải mái.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/doi-thu-mot-mat-mot-con-cua-toi-mat-tri-nho-roi/6.html.]
 
 loạn trí .
 
Anh  mở cửa văn phòng. Ngay lập tức một đám  mất chỗ dựa đổ ập  phòng.
 
Nhìn đám nhân viên hóng hớt,  nghiến chặt răng.
 
"Các  chị rảnh quá nhỉ? Chuẩn   họp ngay!"
 
Thấy  nổi cơn tam bành, họ vội vàng tản  nhưng  quên liếc ánh mắt đầy ẩn ý về phía khóe miệng rướm m.á.u của Giang Duật.
 
Không hiểu  Giang Duật  vẻ vẫn  vui.
 
"Anh  nhé, tạm biệt vợ yêu."
 
Cửa đóng ,  thở phào nhẹ nhõm.
 
Thế giới  điên .
 
Trợ lý của  bước .
Hãy để lại bình luận cho team Gia Môn Bất Hạnh hoặc nhấn yêu thích nếu bạn hài lòng với truyện nha, mãi yêu ❤
 
"Chị   chứ, tổng giám đốc Cố?"
 
Còn dám hỏi? Nếu   vì câu lộ miệng của cô ,  cũng  cần lao lực dỗ dành   như thế?
 
 trừng mắt với cô trợ lý.
 
Đối phương    dè dặt : "Chị Cố, chị  ... chỉnh trang   khi  họp ?"
 
 vội lấy gương  soi.
 
Tóc  rối, mặt đỏ bừng, đôi môi lem son.
 
!!!
 
Tên khốn Giang Duật    nhắc  một câu thế?
 
Anh  sợ  khác    và     gì trong phòng chắc?!
 
Không thể tin nổi, ở công ty   bao giờ thấy mất mặt như .
 
 gượng gạo hắng giọng: "Biết , cô  ngoài ."
 
Trợ lý rời phòng,  thở dài tự giễu  sửa soạn  bản   khi đến giờ họp.
 
12.
 
Buổi tối  vẫn đến nhà Giang Duật.
 
Bởi vì     sẽ nấu cơm chờ  về mà.
 
Nói thật, ngón nghề bếp núc của Giang Duật quả thực   gì để chê.
 
Trước  cũng  đến ăn đồ   nấu nhưng sướng miệng xong là lặng lẽ rời  như ngày hôm qua.
 
Mấy ngày liền  quen dần với việc    tối đến nhà   ăn cơm.