Lâm Vãn Vãn ngẩng đầu lên thì trông thấy Lục U.
Mặt cô  đổi sắc nắm lấy tay Lâm Vãn Vãn, lạnh lùng : “Không đến mức đánh  chứ.”
Kiều Tây Oánh ôm mặt, ngẩng đầu lên  thấy Lục U thì  bất ngờ,  dám tin tưởng.
Vào thời điểm cô  khó khăn nhất,   từng là chủ cũ  cô  phản bội    giúp đỡ.
Mặc dù Kiều Tây Oánh từng phản bội tập đoàn Lục thị, cũng khiến Lục U nghi ngờ về nhân phẩm của cô , cho rằng cô  vì tiền mà bội tín bội nghĩa.
   khi tự  trải qua  thời gian túng quẫn,   viện cần dùng đến tiền, Lục U cũng dần hiểu  Kiều Tây Oánh.
Nếu    cuộc sống bức bách, ai  nguyện ý  bẩn đạo đức của , để   lên án  cơ chứ.
Cho nên cô cũng  để ý đến chuyện Kiều Tây Oánh nhảy việc nữa, cô  chỉ nỗ lực  việc,   vững ở thành phố lớn mà thôi.
Lâm Vãn Vãn rút tay về, hung dữ trợn mắt lườm Lục U: “Cô tới đây  gì.”
Lục U  Lâm Vãn Vãn, lạnh lùng : “Tay nghề tạo mẫu của Kiều Tây Oánh đến bất cứ công ty thời trang nào cũng  thể trở thành nhà tạo mốt cấp cao, thậm chí là nhà tạo mẫu chính. Một  giỏi giang như  tự  sửa đồ cho cô là vinh dự của cô. Cô  còn   đủ,  đánh thì mắng  ,  thấy Hứa Trầm Chu là  sắc che mờ lí trí ,   lăn lộn trong giới  nữa.”
Lời    , Kiều Tây Oánh lập tức bật .
 , cô   việc ở  nhiều công ty, nhưng chỉ  tập đoàn Lục thị mới là nơi thật sự tôn trọng và trọng dụng cô . Ở những công ty khác, kể cả tập đoàn Vãn Chu, đều bởi vì cô  ít , EQ thấp mà khiến cho  ít lãnh đạo và đồng nghiệp xa lánh.
Trong lòng Kiều Tây Oánh  càng cảm thấy hổ thẹn với Lục U.
“ dạy dỗ  của  liên quan gì đến cô, cô xen  việc của  khác quá đấy.” Lâm Vãn Vãn thấy Kiều Tây Oánh trốn  lưng Lục U, cô  nghiêm giọng uy hiếp: “Cô còn  mặt mũi  đây  , còn mấy bộ khác nữa,  khi  lên sàn  sửa xong cho , nếu  sửa  thì dọn đồ  cút  cho !”
“Cô... cô dựa   bắt  , cô cũng   bà chủ của công ty .” Kiều Tây Oánh  sỉ nhục, lập tức đập nồi dìm thuyền,  thẳng: “Bản  cô  tiểu tam thì thôi , còn cầm lông gà mà tưởng đang cầm lệnh tiễn , chính chủ   còn đang  ở đây !”
Kiều Tây Oánh  xong,  xung quanh  bắt đầu xì xào bàn tán về cuộc tình tay ba của Lục U, Lâm Vãn Vãn và Hứa Trầm Chu.
Lục U bất đắc dĩ đỡ trán. Cho nên chị gái Kiều Tây Oánh , thiên tài thì đúng là thiên tài đấy, nhưng EQ bằng  cũng là sự thật  thể chối cãi ...
Lục U còn đang  đây  giúp cô , cô  thì  , phanh phui luôn chuyện bát quái của cô, vô duyên vô cớ b.ắ.n lên  cô một đống m.á.u tanh.
Lục U  với Kiều Tây Oánh: “Đừng , mau   việc của chị .”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi/chuong-100-doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi.html.]
Nói xong, cô cũng  quan tâm tới chuyện  nữa, chào hỏi những  mẫu  đưa tới, chỉnh  trang phục và phụ kiện cẩn thận  đưa họ đến sàn diễn.
Kiều Tây Oánh trong phòng may sửa  quần áo, Lâm Vãn Vãn   lưng châm chọc, há miệng  là bảo bây giờ cô  chính là bà chủ của tập đoàn Vãn Chu,  một  cút  cùng lắm chỉ bằng một câu mà thôi.
“Đừng tưởng Lục U  như  thì cô  bản lĩnh thật.”
“Tập đoàn Lục thị của cô   đây thế nào,  bây giờ , bây giờ cô    chỉ là con thợ may rách thôi .”
“Chỉ là còn sâu trăm chân, c.h.ế.t cũng  hàng, để  xem xem cô   thể tạo  sóng gió gì.”
“Quần áo  xong , nhanh lên,   lên !”
“Lần  còn   cho cẩn thận thì cô xác định !”
--
Kiều Tây Oánh chậm rãi đặt quần áo và kim chỉ trong tay xuống.
Lâm Vãn Vãn thấy cô đình công thì kinh ngạc  cô: “Không còn thời gian , còn  nhanh lên, dừng   gì!”
Kiều Tây Oánh hít sâu, khống chế  thể đang run rẩy, cô   tới  mặt Lâm Vãn Vãn, cầm quần áo ném  mặt cô .
“Bản   n.g.ự.c mặc   còn trách   sửa , dẹp  !”
Lâm Vãn Vãn há hốc miệng  Kiều Tây Oánh,  ngờ cái bánh bao  đánh  rên  một tiếng  bỗng nhiên nổi loạn.
“Cô... cô    nữa !”
“Không  nữa! Không hầu hạ nữa! Tạm biệt!”
Nói xong, Kiều Tây Oánh rời khỏi phòng may.
Sau khi show diễn thời trang kết thúc, Lục U  tới phòng  việc của Phó Ân.
Phòng  việc của Phó Ân  phong cách tối giản, các bức tranh  màu sắc tương phản cùng với những đồ vật tinh xảo thể hiện  thẩm mỹ thanh lịch,  tầm thường của chủ nhân.