Thấy Lục U  đến, Phó Ân cũng  lam man mà vẫy tay bảo cô  gần: “Mấy bộ trang phục cô mang đến  đều thấy , phần thiết kế   vấn đề gì cả, đều  tiềm năng trở thành cơn sốt trong mùa .  chỗ   chính là  phương diện tạo mẫu, phần tạo mẫu và may thực sự  thể khiến so  với thiết kế của nó.”
Đương nhiên Lục U  chỗ thiếu hụt của những bộ trang phục .
Kiểu dáng thiết kế của cô  thì  vẻ đơn giản, nhưng thực tế  yêu cầu  cao đối với nhà tạo mẫu.
Nếu việc tạo mẫu  thể xứng với phong cách thiết kế của trang phục,   thể sẽ kéo giá trị của thiết kế xuống,   một bộ trang phục chính hãng nhưng  chất lượng như hàng giả.
Một nền tảng như ICLO kiểm định chất lượng  nghiêm ngặt, tuyệt đối sẽ  để những món đồ  chất lượng như  xuất hiện  gian hàng nổi bật của .
“Tổng giám đốc Phó,  yên tâm, trở về  nhất định sẽ theo dõi sát  việc sản xuất ở xưởng, sẽ  để trang phục xuất hiện bất cứ vấn đề nào liên quan đến chất lượng.”
Khuỷu tay Phó Ân chống lên bàn  việc,    Lục U, : “Lục U, tất nhiên  tin tưởng năng lực  việc của cô, cũng tuyệt đối  thu hồi lời hứa cho cô một gian hàng, nhưng mà...”
Khi    hai chữ “nhưng mà”, trái tim Lục U  lạnh hơn phân nửa.
“ mà  cảm thấy Lộc Phong cần chậm  một thời gian nữa, hiện tại  vài mặt   vẫn   thiện như là nhân lực, kế hoạch, kinh doanh, v.v… Mọi thứ đều  non nớt,  lo lắng    chịu   lượng đơn đặt hàng  ngày hội mua sắm  tháng , đến lúc đó... đối với uy tín và danh tiếng của Lộc Phong nhất định sẽ  ảnh hưởng.”
“ tổng giám đốc Phó,   chúng   bàn xong  ?”
“ là bàn xong ,  cũng  sẽ  thất hứa, gian hàng của ICLO sẽ luôn giữ  cho  , nhưng   chờ  khi thương hiệu của   đủ lớn thì chúng  mới tiếp tục bàn chuyện hợp tác.”
“ mà...”
“Lục U,  cũng   như , nhưng chúng   thể cứ nghĩ rằng ăn một miếng lớn là  thể trở thành  mập . Phòng thiết kế Lộc Phong của cô chỉ mới thành lập  một thời gian ngắn, nếu đổi  là  đây,  sẽ  bao giờ để một thương hiệu non trẻ như  xuất hiện  ICLO của , là sự cố gắng  du thuyền của cô  lay động ,   tin tưởng cô  thể phát triển mạnh, phát triển   thương hiệu.”
Phó Ân bất đắc dĩ : “ cô  thể chỉ dựa  sự tự tin và quyết tâm của chính , mà  quan tâm đến tất cả những thứ khác như . Cô  chỉ là một nhà thiết kế ưu tú, cô còn là  quyết định của Lộc Phong, vì ,  hy vọng cô  thể  lời  khuyên và đưa  quyết định chính xác.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi/chuong-101-doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi.html.]
--
Huyệt Thái Dương của Lục U  ngừng nảy lên, cô lảo đảo rời khỏi trụ sở chính của ICLO.
Lục U ngẩng đầu lên, bóng đèn neon  mấy chữ cái tiếng Anh của ICLO đang phát sáng, dùng khí thế áp bức xuất hiện  mắt cô, ánh sáng tỏa  khiến mắt cô đau đớn.
Đó là chốn phồn hoa mà hiện tại cô  cách nào với tới.
Tòa nhà của tập đoàn Lục thị  trở thành phế tích,  Đông Sơn tái khởi nào dễ dàng như thế.
Lục U tựa  cây cột lớn của tòa nhà ICLO, đè nén cảm giác  cam lòng và tủi  trong lòng, cầm điện thoại lên, chuẩn   chuyện  cho Thượng Nhàn Thục.
Điện thoại  thể gọi  nhưng đầu dây bên   ai  máy, gọi vài  vẫn như , Lục U cũng nản lòng buông điện thoại xuống, dụi dụi khóe mắt, chuẩn  đến xưởng tâm sự với nhà tạo mẫu, xem  biện pháp nào nâng cao chất lượng .
Kinh nghiệm  du thuyền  cho cô một bài học, đó là kể cả khi  giây cuối cùng cô cho rằng tất cả  kết thúc thì cũng  thể xuất hiện cơ hội xoay chuyển,  nên dễ dàng buông tha.
Lục U  bước  khỏi tòa nhà thì  thấy một bóng dáng quen thuộc,  bên cạnh bảng hiệu sáng choang của ICLO, hình như   chờ từ lâu.
Kiều Tây Oánh ăn mặc đơn giản, áo phông trắng kết hợp với quần jeans, tóc buộc kiểu đuôi ngựa, mặt mộc ngước lên, xuất hiện  mặt Lục U.
Mặc dù cô  là nhà tạo mẫu  tay nghề cao, nhưng ở khía cạnh hình tượng cá nhân, Kiều Tây Oánh   nhiều năm như  nhưng phong cách ăn mặc vẫn giống như những sinh viên   trường.
Cô  thấp thỏm  yên  tới  mặt Lục U, còn  mở miệng mà gương mặt  đỏ.
Trên mặt Lục U nặn  nụ  khổ: “Hello, chuyện chiếc váy  qua cửa thuận lợi ?”
Kiều Tây Oánh siết chặt túi xách, hít sâu một  để khống chế tâm trạng đang lo lắng của : “Lục tiểu thư, ...  từ chức .”