Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Đối Tượng Liên Hôn Bụng Dạ Đen Tối - Chương 112: Đối Tượng Liên Hôn Bụng Dạ Đen Tối

Cập nhật lúc: 2025-06-14 07:35:27
Lượt xem: 12

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cậu quay đầu lại, khóe mắt dịu dàng nhìn người phụ nữ đang kề sát bên cổ mình: “Một lời đã định.”

...

Sáng sớm, Thẩm Tư Tư lập tức gọi điện thoại cho Lục U: “Bấy bì, toang toang toang rồi!”

Lục U vừa tỉnh ngủ, đầu óc còn mơ mơ màng màng, hỏi: “Làm sao đấy?”

“Em trai cậu, nhất định là nó thích tôi rồi!”

“???”

Lục U bị mấy lời này vả cho tỉnh ngủ: “Đùa gì thế!”

Thẩm Tư Tư nhìn bữa sáng đơn giản đặt trong tủ lạnh, lại liếc căn phòng được dọn dẹp vô cùng ngăn nắp, đứng trước gương, lớp trang điểm trên mặt cô tối qua... đã được tẩy sạch sẽ.

Không thể nào là do cô ấy mộng du đi tẩy trang được!!!

Nhớ lại mấy đoạn ký ức vụn vặt khi Lục Ninh cõng mình về vào tối hôm qua, dịu dàng lại quan tâm tẩy trang cho mình, đút cô ấy uống nước đường giải rượu, sau đó còn dọn dẹp sạch sẽ nhà, thậm chí còn làm cả bữa sáng cho cô ấy nữa.

Một người phụ nữ nhạy cảm như Thẩm Tư Tư, làm sao có thể không nhận ra điều mờ ám chứ!

“Tôi coi nó là em trai, còn nó lại muốn đè tôi?”

Lục U còn hoảng sợ hơn, lập tức đóng cửa phòng lại: “Cậu đừng nói nhảm chứ! Lục Ninh căn bản không hiểu gì cả, sao có thể chứ...”

“Mặc kệ cậu có tin hay không, tên tiểu tử tâm tư không đơn giản đâu.” Thẩm Tư Tư ai oán: “Cái mị lực c.h.ế.t tiệt của tôi.”

“Pi!”

Lục U cúp điện thoại, đi ra khỏi phòng. Lục Ninh đã đổi một cái sơ mi hoa hòe hoa sói, đi giày thể thao chuẩn bị ra quảng trường hát rong với bạn bè, kiếm thêm chút tiền tiêu vặt.

Lục U dựa vào cánh cửa, tỉnh bơ hỏi: “Thẩm Tư Tư nói em thích cậu ấy, chuyện này là thật đấy à?”

Lục Ninh đang mở cửa đi ra ngoài, nghe vậy lòng bàn chân trượt một cái, lảo đảo mấy bước về phía trước, suýt nữa dập mặt.

“Kích động thế này, chắc là thật rồi ha.”

“Em không mù!” Mặt cậu đỏ lên, thẹn quá hóa giận mà quay đầu lại, c.h.é.m đinh chặt sắt nói: “Mù mới thích người phụ nữ đó!”

“Đừng nổi giận chứ, tùy tiện nói tí thôi mà.” Lục U xoay người vào bếp lấy một quả dưa chuột, gặm ăn: “Hôm qua em đưa cậu ấy về nhà, nghe nói còn quan tâm săn sóc người ta, giúp người ta tẩy trang nữa à? Em còn biết tẩy trang cơ đấy.”

“Em... em chỉ tiện tay lau mặt cho chị ấy thôi.”

“Lúc chị ruột em uống say sao không thấy em tẩy trang cho chị?”

“Em...” Lục Ninh hết đường chối cãi, chỉ hận không thể tự vẫn để chứng minh bản thân “trong sạch”.

Chưa nói dứt câu, Lục Vân Hải đeo tạp dề đi ra khỏi phòng bếp: “Ai cơ, Thẩm Tư Tư à? Con bé bạn thân của con à?”

Lục U cười nói: “Vâng ạ, bố còn hay khen cậu ấy nhanh nhẹn đấy.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi/chuong-112-doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi.html.]

“Tuổi hơi lớn tí nhỉ.”

“Không lớn lắm, người ta năm nay mới hai mươi tư thôi.”

“Thằng nhãi ranh này, lớn hơn sáu tuổi luôn đấy, con gái người ta có đồng ý không đấy.”

Mặt Lục Ninh đỏ như sắp nổ tung, cậu oán hận nhìn Lục U: “Người phụ nữ kia, chuyện chị thiếu anh Tưởng Đạc mười triệu, không trả được thì phải kết hôn...”

Chưa dứt câu, Lục U vội vàng nhảy lên người cậu, bịt chặt miệng cậu lại: “Không trả được thì chị mày sẽ tự vẫn tạ tội, nhưng trước đó nhất định sẽ kéo mày theo làm đệm lưng!”

Lục Ninh và Lục U nhìn nhau, cậu dùng ánh mắt nói cho cô biết: “Tới đê, làm tổn thương lẫn nhau đê, ai sợ ai nè.”

...

Buổi tối, Lục U rất đúng giờ xuất hiện trong phòng bệnh của Tưởng Đạc, một phút đồng hồ cũng không chậm trễ, chậm một phút là lãi suất tăng lên 0.5%. Loại người lúc đang nói cười có thể lập tức trở mặt tóm tội phạm ma túy như Tưởng Đạc thì khả năng cao đùa thành thật lắm.

Cô làm một ly nước táo cho Tưởng Đạc, quay đầu nói với anh: “Thẩm Tư Tư lợi hại quá trời, liếc mắt đã nhìn ra thằng nhóc kia mờ ám.”

Tưởng Đạc nhận lấy ly nước táo, uống một ngụm lại đặt xuống: “Khẩu vị của Lục Ninh cũng trưởng thành quá hen.”

“Bạn thân em vốn rất nữ tính mà. Đàn ông đều thích kiểu như cậu ấy, người theo đuổi cậu ấy cũng nhiều lắm.”

Tưởng Đạc không phủ nhận, không nói gì cả.

Lục U đột nhiên hỏi: “Anh cũng thích kiểu như cậu ấy sao?”

Tưởng Đạc ngẩng đầu lên: “Anh nói gì cơ?”

“Tùy tiện nói chuyện thôi.”

Tưởng Đạc cười nhạt, thâm sâu nhìn cô: “Anh không thích kiểu đó.”

“Em biết ngay mà, theo em thấy anh thích kiểu khí chất hơi giống mèo hoang một chút.”

“Khí chất mèo hoang?” Hoa đào trên khóe mắt Tưởng Đạc lại càng nở rộ: “Em cảm thấy như vậy sao?”

“Ừ, hoa khôi cấp ba không phải giống như vậy à?”

“Cái chuyện xa lắc xa lơ như vậy có thể đừng nhắc lại nữa không.”

“Anh đã làm cả rồi còn không cho em nói à.”

“Anh làm cái gì!”

“Anh để cô ấy ngồi sau xe anh, chở cô ấy đi hóng gió.”

Khóe miệng Tưởng Đạc không nhịn được cong lên: “Sao trước đây anh không biết trí nhớ của em lại tốt như vậy nhỉ.”

“Cô ấy không phải là kiểu mèo hoang à.”

“Người anh thích không thể miêu tả bằng lời được.”

Loading...