Lục U  Thượng Nhàn Thục mặt mày rạng rỡ, trong lòng  khỏi  chút cảm thán, từ  khi chị  quyết định ly hôn và rời khỏi nhà chồng, cả  cũng  đổi hẳn.
Trước đây chị  sẽ  tham gia  việc quản lý Lộc Phong, tất cả  chuyện đều để Lục U , còn chị  thì  một bà chủ nhàn rỗi.
Mà bây giờ, chị   bắt tay  việc quản lý Lộc Phong. Dựa  thiên phú và năng lực xã giao siêu mạnh của , Thượng Nhàn Thục   bù đắp  chỗ khuyết thiếu của Lục U  phương diện .
“ là vạn sự khởi đầu nan.” Thượng Nhàn Thục cảm khái : “Chúng  chỉ là một thương hiệu mới, đối với năng lực của chúng  bọn họ vẫn còn nghi ngờ, nhưng   cả, nhờ  ba tấc lưỡi của chị, dây dưa cả một buổi chiều cũng nắm  hợp đồng trong tay.”
“Chị Nhàn! Chị đỉnh của chóp!”
“ mà  thật, đơn hàng   thể lấy về tay cũng   bởi vì kiểu dáng thiết kế của em  hấp dẫn bọn họ. Mặc dù bọn họ  đồng phục  lượng lớn cho nhân viên, nhưng  đồng phục cho nhân viên của khu trò chơi thì yêu cầu sự trẻ trung, tràn đầy sức sống, còn  tạo sự khác biệt với những mẫu đồng phục khác, chị gửi cho bọn họ xem một ít thiết kế của em, so với nhà thiết kế bên tập đoàn Vãn Chu  hơn nhiều, bọn họ  qua  chấm .”
“Tối nay em sẽ về thiết kế, tranh thủ  thành trong một tuần.”
--
Lục U  là , mỗi đêm đều tăng ca để vẽ bản thảo.
Bên A là một khu vui chơi khá lớn, khu vực khác  thì phong cách cũng khác , thế nên trang phục của nhân viên cũng cần  thiết kế dựa theo phong cách của khu vực.
Tuy yêu cầu   rườm rà, nhưng đối với Lục U mà , đây chỉ là chuyện nhỏ mà thôi.
Đêm  khuya, trợ lý Tiểu Lưu vẫn đang xử lý xong công việc   thành, cô   qua cửa phòng thiết kế thì trông thấy Lục U vẫn đang   máy tính, mắt  chằm chằm  màn hình, tiếng nhấp chuột vang lên  ngừng.
Ánh sáng màn hình chiếu lên gương mặt nhu thuận của cô,   ủ rũ, nhưng   đến mức khiến   run sợ.
“Chị Lục U, chị vẫn  về ?”
Lục U ngẩng đầu lên : “Còn một ít nữa,  xong chị mới về.”
“Chị Lục U, chị như   thì thành con cá mặn thật đấy.” Trợ lý Tiểu Lưu nhức đầu: “Chị cũng liều mạng quá .”
[1] Cá mặn: chỉ    chí tiến thủ.
“Đừng nha.” Lục U  : “Nên nghỉ ngơi thì  nghỉ ngơi. Chị  xong cái   sẽ về, ngày mai là thứ bảy, chị cũng nghỉ ngơi một chút.”
“Được , em  phiền chị  việc nữa.”
Tiểu Lưu rời khỏi văn phòng.
Khoảng nửa tiếng , cuối cùng Lục U cũng vẽ xong bản phác thảo bộ trang phục cuối cùng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi/chuong-116-doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi.html.]
Cô thở phào nhẹ nhõm, vươn tay lên cao duỗi căng  , ngẩng đầu lên thì  thấy bên ngoài cửa kính  một  đàn ông lưng dựa  tường, mặt  đổi sắc  chằm chằm cô.
Hứa Trầm Chu.
Lục U  dậy  tới bên cửa, kinh ngạc hỏi: “Sao  là ?”
“Không thì còn ai nữa?”
Hai gò má Hứa Trầm Chu ửng đỏ, đáy mắt mang theo vài phần men say,   cũng thoang thoảng mùi rượu.
Lục U nhíu mày, giơ tay lên bịt mũi: “Anh  việc gì ?”
“Anh chia tay .” Hứa Trầm Chu lảo đảo   phòng thiết kế.
Lục U  cản   , chỉ  thể : “Chưa thấy ai  khi chia tay  mượn rượu phát điên chạy tới chỗ bạn gái cũ. Hứa Trầm Chu,  tìm nhầm  .”
Hứa Trầm Chu  đầu, khóe mắt ửng đỏ, kết mạc đầy tơ máu: “Lục U,   phạm một sai lầm.”
“Uống say thì về ngủ ,       gì hết.”
“Nếu như  ,  lẽ  sẽ hối hận cả đời mất.” Hứa Trầm Chu từ phía  ôm chầm lấy cô,  thở ấm áp phả bên tai cô: “Nể tình chúng  yêu  nhiều năm, chúng  bắt đầu   .”
“Quá khứ   bỏ qua hết , mời  buông tay .”
“Sao  quên  chứ, chúng  ở sân vận động ngắm , cùng  xem pháo hoa năm mới, cùng đến thư viện học bài... Chúng   nhiều hồi ức   như ,   tin em thực sự quên .”
“  từng thật lòng thích .  Hứa Trầm Chu,  thì ? Anh ở bên  vì  thật lòng thích  ?”
Lục U cắn răng, trầm giọng : “Anh  lừa .”
“Đó là lúc đầu, nhưng    thực sự thích em ...”
“Thứ tình cảm ngay từ đầu  lừa dối thì cần gì  lưu luyến.” Lục U dùng sức thoát khỏi  : “Cút , nếu   gọi bảo vệ đấy.”
Hứa Trầm Chu nắm chặt tay, nét mặt bi thương dần dần biến mất,   đó là sự âm u lạnh lùng: “Em thích  khác ?”
“  thích  khác   chẳng liên quan gì đến  cả.”
Lục U tiến lên đẩy   một cái,  đẩy tên đàn ông c.h.ế.t tiệt say mèm   khỏi phòng thiết kế. Không ngờ, sức    lớn như thế, trở tay  nắm  cổ tay Lục U, dùng sức ép cô  tường.