Lục U vỗ  gáy : “Em  đây,  tự ngâm .”
Tưởng Đạc giơ tay nắm lấy cổ tay cô: “Cưng, hôn  một cái.”
“Nói  mà,  đừng  gọi em buồn nôn thế.”
“Hôn  một cái.” Anh bướng bỉnh.
Lục U vén lọn tóc   tai, cúi  hôn như chuồn chuồn lướt nước lên mắt .
“Xong .”
“Chưa xong.” Tưởng Đạc đè gáy cô xuống,  đó hôn lên môi cô.
Trong màn sương trắng dày đặc, mặt Lục U từ hồng hồng chuyển thành đỏ bừng, cô mở to hai mắt,  gương mặt  trai của  đàn ông đang gần trong gang tấc.
Anh từ từ nhắm hai mắt ,  hàng mi dài treo vài giọt nước,   nghiêm túc, cũng  chăm chú, giống như đang  một việc cần tập trung  bộ tinh thần.
"Đừng  đông  tây nữa.”
Lúc hai bờ môi tách ,  đàn ông mở mắt   cô,  trách cứ: “Hôn mà em cũng thất thần  .”
Trái tim Lục U đập loạn nhịp, khi phục hồi  tinh thần, vẫn cảm thấy  chút  thỏa mãn với hương vị  mới cảm nhận .
“Em  thất thần nữa.” Cô  , dịu dàng : “Tam gia.”
Tưởng Đạc   nữa hôn cô thật sâu.
Lục U nhắm hai mắt , lúc  cả thế giới của cô đều   xâm chiếm, cho dù là  thở,  là xúc cảm,  là tâm trí... tất cả đều là .
Hơi thở cô gấp gáp, giữa lúc gần gũi đan xen, cô nhẹ giọng hỏi: “Ca ca,   thích em,  ?”
“Rất thích,  thích,  thích.” Anh hôn lên tai cô, nét mặt kiên định và dịu dàng  ba  “ thích”.
Lục U  buông tha, tham lam hỏi: “Thích nhiều thế nào?”
“Thích đến nỗi...  nghĩ gì  nấy với em, nhưng  biến thành kẻ nhát gan.”
Lồng n.g.ự.c Lục U phập phồng, nâng mặt  lên, ghé sát  lỗ tai , dùng  thở êm ái thì thầm: “Anh nghỉ ngơi cho khỏe , em sẽ để ...  nghĩ gì  nấy với em.”
Nói xong, cô đỏ mặt,  dậy  khỏi phòng tắm.
Lúc  đến cửa, Tưởng Đạc khắc chế nhịp tim đang đập điên cuồng, hỏi một câu: “Anh  thể tin em ?”
Những lời   đầu  đuổi, nhưng Lục U  trả lời  chút do dự: “Đương nhiên .”
--
[Nhóm chat thiếu nữ cá muối 502]
U U Lộc Minh: “Cứu mạng đê, Tưởng Đạc đang ở trong bồn tắm nhà !!!  nên  gì bây giờ! Hồi hộp ghê á!”
Tiểu Nhị Đóa: “Wow! Chúc hạnh phúc ha!”
Thẩm Tư Tư  phất nhanh: “Bình tĩnh, nhà  bao cao su ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi/chuong-145-doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi.html.]
U U Lộc Minh: “Làm gì mà !”
Thẩm Tư Tư  phất nhanh: “Còn   mua nhanh !”
U U Lộc Minh: “Thế  cũng kì quái quá !! Vốn dĩ   gì, nhưng nếu   mua thì  như  gì đó.”
Thẩm Tư Tư  phất nhanh: “Người    lừa  trong bồn tắm ,  còn    gì ?”
U U Lộc Minh “Không   lừa mà, là   tự dâng đến cửa đó QAQ.”
U U Lộc Minh: “Chờ ,  thể phong thư tỏ tình của ...”
Tiểu Nhị Đóa: “Cậu còn  thư tình cho   á?”
U U Lộc Minh: “Bởi vì   gặp bạn gái cũ của   , bạn gái cũ của    với  là     chào đón,  chỉ nghĩ... nếu thực sự thích thì  cố gắng theo đuổi thôi QAQ.”
Tiểu Nhị Đóa: “Cậu thực sự  từng   là nữ thần của   ?”
U U Lộc Minh: “Thật á?”
Thẩm Tư Tư  phất nhanh: “Đừng  nhảm nữa! Nhanh  mua bao !”
U U Lộc Minh: “Bên ngoài còn đang mưa mà.”
Thẩm Tư Tư  phất nhanh: “Không thì,  đặt hàng  giao đến nhà?”
U U Lộc Minh: “=.=”
Thẩm Tư Tư  phất nhanh: “Bảo vệ bản  thật  nào.”
--
Lục U thoát khỏi giao diện trò chuyện,  đó quả nhiên lên app giao hàng, mở một siêu thị .
Mặc dù cảm thấy  là lạ, nhưng Thẩm Tư Tư  đúng, bảo vệ bản  thật , lo  tránh họa.
Cô cũng  cho rằng Tưởng Đạc đến tìm cô  giờ ,  còn đội mưa ướt sũng sẽ  “trang  đầy đủ”.
Vào lúc Lục U đang chọn đồ,  màn hình điện thoại bỗng nhiên nhảy  tên Tưởng Tư Địch.
Tưởng Tư Địch gọi điện thoại cho cô .
Lục U như một đứa trẻ  chuyện    lớn bắt tại trận, trong lòng thấp thỏm mà nhận điện thoại: “Chị,  chị  gọi  lúc  thế?”
“Lục U, Tưởng Đạc   ở chỗ em ?”
“Không  ạ.” Lục U cực kỳ chột , theo bản năng bác bỏ, cô : “Sao    ở chỗ của em , muộn thế  .”
Tưởng Tư Địch dường như   sự giấu giếm trong lời  của Lục U, chị  nhấn mạnh: “Lục U, em  chị , hiện tại    nguy hiểm, nếu như thật sự ở chỗ của em thì em đừng giấu giếm.”
Lục U thấy giọng điệu Tưởng Tư Địch nghiêm túc, cô nhíu mày hỏi: “Chị,  xảy  chuyện gì thế, Tưởng Đạc  ...   nguy hiểm chứ?”
Tưởng Tư Địch  ngắn gọn chuyện  xảy  trong bệnh viện Khang Hoa: “Báo cáo phân tích tâm thần là bạn cùng phòng đại học của   đưa tới,  thể giả . Bệnh của    tái phát , đồng thời còn càng ngày càng nghiêm trọng hơn, thậm chí còn  thể   một  chuyện tương đối nguy hiểm.”