Tưởng Đạc bình tĩnh nói: “Mà con của bà, cũng sắp vì tất cả những gì bà làm, mà phải trả giá thật đắt rồi.”
Vỏ táo trên tay nối dài thành dải, không hề đứt đoạn.
Trái tim Tưởng phu nhân cũng giống như lớp vỏ táo kia, tùy ý anh gây khó dễ.
“Mày... mày muốn làm gì bọn nó!”
Trái tim Tưởng phu nhân thắt chặt lại: “Tao không cho phép mày đụng vào bọn nó, thằng điên này!”
Tưởng Đạc đi tới trước mặt bà ta, đưa trái táo đã gọt xong cho bà ta, bà ta kích động vung tay ra, trái táo lăn xuống đất.
Bà ta nghiến răng nghiến lợi, tức tối nói: “Đáng lẽ, tao không nên giữ lại mạng cho con sói như mày! Đáng lẽ tao phải quyết đoán, phải đưa mày đi!”
Tưởng Đạc không thèm để ý chút nào, nhặt trái táo lên, thuận tiện ném vào trong thùng rác.
“Sao bà lại nỡ đưa tôi đi được chứ.” Anh cười lạnh: “Bà còn muốn giữ lại tôi để tận mắt nhìn thấy tôi đi vào con đường trụy lạc, tận mắt nhìn thấy tôi bị hủy diệt. Chỉ như vậy thì trong lòng bà mới có thể bình phục lại. Nhưng đáng tiếc, tôi lại liên tiếp khiến bà thất vọng rồi.”
“Chẳng qua chỉ bàn tán một chút thôi mà.” Bà ta nhìn Tưởng Đạc, thở không ra hơi, hung ác nói: “Con tao chỉ phạm phải sai lầm mà đàn ông trên thế giới này đều phạm phải. Qua một thời gian nữa thì dư luận và xã hội cũng sẽ tha thứ cho nó thôi. Mày nghĩ dựa vào cái đó mà muốn đoạt lại quyền hành sao, thế thì mày tính sai rồi.”
“Sai lầm mà đàn ông trên thế giới này đều phạm phải.” Tưởng Đạc như nghe được chuyện cười, anh lắc đầu, nhìn Tưởng phu nhân: “Chồng của bà cũng phạm phải sai lầm mà đàn ông trên thế giới này đều phạm phải. Bà tha thứ được cho bọn họ, nhưng lại ngược đãi tôi?”
Tay Tưởng phu nhân siết chặt lại, một câu cũng không nói được.
Tưởng Đạc lấy trong túi ra một phần tài liệu, đặt trên giường bệnh Tưởng phu nhân, nhè nhẹ vỗ vỗ: “Đương nhiên, bàn tán một chút thôi mà, chẳng thay đổi được gì, dư luận chẳng mấy chốc sẽ quên chuyện này thôi, nhưng mà...”
Anh đổi giọng: “Nếu như là phạm tội, vậy thì đừng bàn tới những chuyện khác nữa.”
Nói xong, anh để lại phần tài liệu kia, xoay người ra khỏi phòng bệnh.
Bàn tay run lẩy bẩy của Tưởng phu nhân cầm tập tài liệu kia lên, bên trên là một ít báo cáo tài vụ và sổ sách xuất nhập.
Xem xong tập tài liệu kia, sắc mặt bà ta lại càng trắng hơn, cả người dường như đã già đi mười tuổi.
Đây là một phần bằng chứng rửa tiền của công ty giải trí dưới danh nghĩa con bà ta.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi/chuong-150-doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi.html.]
Bằng chứng thép, nặng tựa núi, có thể lập tức khiến nửa đời sau của Tưởng Hằng ngồi trong tù đếm sao.
Huyết áp của Tưởng phu nhân lập tức tăng cao. Đến bây giờ bà ta mới phát hiện đứa con hoang mà ta luôn coi thường này đáng sợ như thế nào.
Bà ta không biết rốt cuộc Tưởng Đạc nắm trong tay bao nhiêu thứ, ngoại trừ Tưởng Hằng thì còn có những người khác hay không...
Tưởng Đạc là chuyên gia trẻ tuổi nhất trong tổ trọng án, trong vài năm ngắn ngủi đã giải quyết vô số vụ án treo, sẽ không có chuyện gì mà nó không biết.
Nếu nó thật sự muốn điều tra, những đời sau không nên thân, nát từ gốc đến ngọn của nhà họ Tưởng sợ rằng sẽ không ai có thể tránh được.
Tưởng phu nhân cứ tưởng rằng đã nắm được tử huyệt của Tưởng Đạc, bà ta cho rằng Tưởng Đạc vẫn giống như hồi bé, gầy yếu, không có sức phản kháng.
Nhưng sự thật chứng minh, anh không chỉ biến thành ác long, mà trên tay ác long còn nắm lấy cây bảo kiếm sắc bén của dũng sĩ g.i.ế.c rồng.
Một tuần sau, Tưởng phu nhân bởi vì cao huyết áp dẫn tới xuất huyết não mà qua đời trong đêm khuya.
Khoảng thời gian đó, tập đoàn Tưởng thị như bị sao quả tạ chiếu, cứ một thời gian lại lên hot search một lần, từng quản lý cấp cao hoặc thành viên hội đồng quản trị họ Tưởng nào đó bị phanh phui đủ loại bê bối kỳ lạ.
[Nhóm chat thiếu nữ cá mặn 502]
Thẩm Tư Tư muốn phất nhanh: “Tập đoàn Tưởng thị lần lượt lên hot search. Ngoại trừ hai chị em Tưởng Tư Địch và Tưởng Đạc, sợ rằng cả nhà họ Tưởng chẳng có ai trong sạch cả.”
Tiểu Nhị Đóa: “Chuẩn đấy, nếu không phải có Tưởng Tư Địch chống đỡ thì có khi cả tập đoàn đã sụp đổ rồi, rất nhiều tư bản nhìn chằm chằm vào miếng thịt béo này đấy.”
Thẩm Tư Tư muốn phất nhanh: “@U U Lộc Minh, cái này... có phải là do Tưởng Đạc làm ra không?”
U U Lộc Minh: “Sao có thể chứ.”
Thẩm Tư Tư muốn phất nhanh: “Sao lại không chứ? Anh ấy vừa đi nhà họ Tưởng đã xảy ra nhiều chuyện như thế, rất khó khiến người ta không nghĩ nhiều đó.”
U U Lộc Minh: “Tra án mới là việc anh ấy thích làm. Anh ấy cũng chẳng ham gì nhà họ Tưởng đâu, rời đi ngược lại còn sạch sẽ hơn.”
Thẩm Tư Tư muốn phất nhanh: “Đối với đàn ông mà nói, quyền lực và tiền tài có sức hấp dẫn trí mạng. Kể cả có là Tưởng Đạc cũng không ngoại lệ. Hơn nữa bằng khả năng điều tra và quan sát của anh ấy, tuyệt đối có khả năng khuấy đục vũng nước này đấy.”