JD: “Ở mãi nhà em cũng   kế lâu dài, hơn nữa chuyện    truyền  mạng ,  chuyển về căn nhà bên Long Thành Dữ Hồ cũng an  hơn.”
Lục U tưởng rằng Tưởng Đạc sợ tin  của   liên lụy đến cô, thế là cô vội vàng chạy về nhà.
Đến cửa nhà  thấy  của công ty vận chuyển    , xách túi lớn túi nhỏ  trong thang máy.
Tưởng Đạc  cạnh cửa chỉ huy: “Cẩn thận một chút, đựng  hỏng, cái cốc  cũng mang theo luôn.”
Lục U đỏ mắt tiến lên, kéo tay  : “Tưởng Đạc! Ai đồng ý cho  dọn nhà chứ!”
Tưởng Đạc  đồng hồ  tay,  ngạc nhiên hỏi: “Em tan   ?”
“Nhà của em   tới thì tới,   thì  !” Lục U siết c.h.ặ.t t.a.y , giống như  sợ   mất: “Đồ nhát gan! Em  đồng ý,    phép !”
Tưởng Đạc  ngờ phản ứng của cô gái nhỏ  lớn như thế,  bất đắc dĩ : “Nghe  ...”
Lục U  căn nhà trống rỗng, càng sốt ruột hơn: “Anh  chỉ  dọn ,  còn chuyển hết đồ đạc nhà em  nữa! Anh...   em tức c.h.ế.t mà!”
Cô tức giận chặn cửa, giơ hai tay ,  cho công nhân dọn nhà  : “Không cho chuyển nữa! Dừng  hết .”
Tưởng Đạc nín , vươn tay  sờ khóe mắt ửng đỏ của cô.
Lục U đẩy tay  : “Đồ phản bội vong ơn phụ nghĩa, nuôi  vô ích .”
“Luật sư  cho   căn nhà ở Long Thành   gỡ bỏ niêm phong . Anh nghĩ căn nhà    đang thuê , dù  hợp đồng cũng sắp hết hạn,  cần gia hạn tiếp nữa, cùng  chuyển về bên Long Thành luôn. Không  em vẫn luôn  thử bồn tắm của  ?”
Lục U chớp chớp đôi mắt ướt, ngơ ngác hỏi: “Ý của  là... đưa em  chung ?”
“Anh bỏ  gì cũng sẽ  bỏ  em.”
Công nhân dọn nhà  bên cạnh  xong co quắp cả ,  nôn luôn.
Lục U thở phào một , xoa xoa đôi mắt của , nhường đường cho công nhân dọn nhà: “Tranh thủ thời gian thôi, chuyển về  khi trời tối.”
“Ừ.”
Tưởng Đạc  véo má cô: “Anh   em  yêu  như thế đấy.”
Lục U cũng giơ tay ôm mặt , đáp : “Em còn  thể yêu  hơn một chút, chỉ cần  đừng gọi em là cưng nữa! Sến  chết!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi/chuong-159-doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi.html.]
Tưởng Đạc vuốt ve đầu cô,  đó  tay của : “Thật đấy, tóc em  dầu [2] thôi.”
[2] Bên trung  dùng từ dầu mỡ để  về một thứ lồng lộn,  quá lên.
“...” Cô  đạp cho tên đàn ông  một cước quá.
Rất nhanh, công ty dọn nhà  chuyển hết đồ đạc sang căn hộ xa hoa ở Long Thành.
Lúc Lục U  nhà, cả căn nhà   sửa sang , cũng   quét dọn sạch sẽ, thậm chí trong bồn tắm cũng   xả nước nóng.
Đêm nay cô  thể  thoải mái ngâm   trời  .
Lục U  nhà Tưởng Đạc, cảm thán : “Chuyển đến nhà  một cái, cảm thấy cuộc sống trở nên xa hoa lãng phí .”
“Cái  gì lãng phí cái gì.”
Lục U  bồn tắm rộng rãi như ao suối nước nóng,   mái nhà bằng thủy tinh  đầu, sáng bóng đến độ  thấy cả ánh , hai mặt là cửa sổ sát đất,  thể  thấy cảnh đêm của phố phường phồn hoa: “Tắm trong bồn tắm như  còn  tính là xa hoa lãng phí ?”
Tưởng Đạc tháo cà-vạt , nới rộng sơ mi, lộ  cơ bụng lấp ló.
Khóe miệng  cong lên, sát  bên tai cô, nhẹ giọng : “Anh sẽ cho em  cái gì mới thực sự gọi là xa hoa lãng phí.”
Sau khi Tưởng Đạc dọn về căn nhà ở Long Thành Dữ Hồ, dường như tất cả  việc bất lợi đều  đổi từ ngày hôm đó.
Không lâu , Tần Thư bởi vì thời trẻ  một  chẩn đoán sai bệnh, đẩy  bệnh đến con đường tự sát, chuyện   đưa  ngoài ánh sáng,    tước giấy phép hành nghề, đồng thời cả đời  đều  thể tiếp tục  ngành  nữa.
Sau Tần Thư, chính là Tưởng Tư Địch.
Trên thế giới ,   bất kì ai trong sạch  tì vết,  hảo   khuyết điểm, ngay cả  chị Tưởng Tư Địch .
Sắp tới ngày tổ chức đại hội cổ đông của tập đoàn Tưởng thị, tất cả   đều vô cùng khẩn trương, trong đó bao gồm cả Tưởng Tư Địch. Đối với chị  mà , đêm nay nhất định là một đêm khó ngủ.
Còn Tưởng Đạc  ngủ  ngon, kể từ khi cùng Lục U ở bên , thói quen ngủ sớm   phá vỡ, mỗi ngày đều  mệt mỏi rã rời đến tận nửa đêm mới ngủ .
Trong bóng đêm, Lục U nhỏ giọng gọi Tưởng Đạc,  vẻ Tưởng Đạc ngủ  say,  hề tỉnh .
Thế là Lục U  dậy,  dép , nhẹ nhàng  tới thư phòng của Tưởng Đạc.
Tất cả các phòng trong nhà đều mở, thậm chí ngay cả ngăn tủ chứa các văn kiện quan trọng của  cũng  hề khóa.