Cậu đang chơi một game online nổi tiếng gần đây, vẻ mặt nghiêm túc, lông mày nhíu chặt, chuyên chú gõ bàn phím như bay.
Lục U  xông m.á.u lên đỉnh đầu, định lập tức  quán cà phê internet bắt .   khi  cửa, cô vẫn kiềm chế  cảm xúc. Bình  vài giây, cô  đến quầy lễ tân, hỏi thăm  quản lý mạng ở đó: “Xin hỏi,  bé ở bàn  26   thường xuyên tới đây ,  chỉ hôm nay mới tới?”
Người quản lý mạng  theo hướng ngón tay Lục U chỉ, lười biếng : “Đây là chuyện riêng của khách,     cho cô .”
Sắc mặt Lục U trầm xuống, giọng điệu cũng cứng rắn hơn nhiều: “Nó là em trai , còn  đủ 18 tuổi. Theo   , trẻ vị thành niên  thể đặt chân tới tiệm net giải trí , các   vi phạm quy định kinh doanh. Bây giờ  cho  hai lựa chọn. Một, trả lời câu hỏi của . Hai,  lập tức báo cảnh sát.”
Nói xong, cô lấy điện thoại .
Anh trai quản lý mạng thấy cô bé  thật sự tức giận, thấy thêm một chuyện  bằng bớt một chuyện, bèn : “Tối nào   cũng tới, dù  cứ đến ca của  là  thể  thấy  ,  mấy tháng .”
Nghe  lời , Lục U trực tiếp bùng nổ. Nếu Lục Ninh chỉ thỉnh thoảng tới chơi game để thả lỏng, cô sẽ  can thiệp quá mức.  đứa em trai luôn  lời hiểu chuyện  nghiện game, vì game mà  dối  lớn, Lục U thật sự  phát điên.
Cô sải bước  tới, kéo cổ áo Lục Ninh,   hai lời, trực tiếp kéo   khỏi tiệm net.
Lục Ninh  đầu   thấy Lục U, linh hồn nhỏ bé  dọa bay mất sạch.
“Chị… Sao chị ! Sao chị … Tới….”
Lục U   lấy   sức lực, kéo   khỏi tiệm net. Lục Ninh lảo đảo, suýt chút nữa  té ngã,  khi  định cơ thể thì thấp thỏm  cô.
“Chị! Chị đừng giận.”
“Giải thích .”
Lục Ninh hoang mang lo sợ,  lung tung: “Không  gì để giải thích, xin …”
Lục U tức giận đến mức  tát  một cái, nhưng nghĩ đến mặt mũi của , vẫn chỉ khẽ đánh  tay . Không ngờ cơ bắp của đứa trẻ  quá cứng, ngược  cô khiến  đau tay.
“Chị… Chị đừng dùng tay đánh em.” Lục Ninh thấy cô đau đến nhe răng thì vô cùng đáng thương : “Chị dùng giày cao gót .”
Lục U thấy  còn ba hoa, tức giận đến  bốc khói: “Em chơi ở tiệm net bao lâu ?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi/chuong-19-doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi.html.]
“Chỉ… Hôm nay… Là bạn kêu em tới,    xem phim nhàm chán.”
Lục U thấy   dối, hai mắt tối sầm , cởi giày cao gót  đánh  thật: “Em học cách  dối từ bao giờ  hả! Chị hỏi , mấy tháng nay em  tới đây! Có  nghiện game  ?”
“Chị ,  ……”
“Em còn tưởng rằng  là phú nhị đại,  cần cố gắng cũng   tương lai  ?”
Khi  lời , hai mắt Lục U đỏ au, dùng khuỷu tay chống đỡ cái mũi chua xót, cố gắng kiềm chế nỗi tủi  trong lòng.
“Chị cố gắng  việc là để hy vọng nhà chúng   thể  lên. Em xem ngày nào ba cũng chăm sóc … tóc đều bạc hết, ai ai cũng cố gắng, nhưng còn em thì ! Em còn nghĩ  là trẻ con , dựa   mà em  mát ăn bát vàng chứ!”
Lục Ninh  cô, vẻ sợ hãi  mặt dần dần biến mất,   đó là sự thất vọng, tâm như tro tàn: “Chị… Nghĩ em như  ?”
“Nếu  thì , em xem chuyện em   kìa!”
Lục Ninh lấy di động trong chiếc cặp cũ nát , click mở phần mềm trả tiền, đưa tới  mặt Lục U, trầm giọng .
“Ngày nào em cũng  đánh game  cho  , đây là tiền kiếm  mấy tháng nay của em, mười chín ngàn bảy trăm tám mươi ba đồng, vốn dĩ định mấy ngày nữa đưa cho chị.”
Tay cầm di động của   khống chế  mà run rẩy, trực tiếp ném điện thoại lên  Lục U. Lục U  đón , di động rơi xuống đất, màn hình nứt .
Lục Ninh xách theo cặp sách, xoay  chạy  khỏi trung tâm thương mại.
Lục U nhặt di động lên,  con  19783  màn hình vỡ vụn, đầu óc nổ ầm ầm. Cảm xúc phẫn nộ trong khoảnh khắc biến thành bi thương,  chỉ vì hiểu lầm em trai mà còn vì cảm giác bất lực trầm trọng. Nếu  thể, ai mà   năm tháng bình yên,  một  chị dịu dàng hòa ái. Ai mà  giống như  đàn bà đanh đá, buổi tối  loạn ở chỗ  chứ.
Lục U lau khóe mắt ướt át,  tính khí đứa trẻ , sợ    hành động gì ngu xuẩn, vội vàng đuổi theo. Không tìm thấy  nữa. Lục U cho rằng   về nhà, nhanh chóng  đón xe,  khi về  phát hiện trong nhà tối om.
Lục Ninh  trở về. Cô thật sự bắt đầu luống cuống,   cầm theo di động, căn bản  gọi điện tìm  .
Ngay khi Lục U định gọi điện cho từng  bạn của Lục Ninh để hỏi thì  nhận  một tin nhắn từ Tưởng Đạc.