Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Đối Tượng Liên Hôn Bụng Dạ Đen Tối - Chương 192: Đối Tượng Liên Hôn Bụng Dạ Đen Tối

Cập nhật lúc: 2025-06-14 07:51:29
Lượt xem: 2

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Tưởng Dật Thành dường như cũng cảm thấy suy nghĩ của Tưởng Đạc hơi kỳ quặc, liền nói: “Tưởng Đạc, học phí cao không thành vấn đề, nhưng con có biết bài kiểm tra đầu vào của Gia Vân khó thế nào không? Chỉ khi đạt đủ điểm, con mới đủ tư cách để bỏ tiền học. Con muốn vào trường này, sợ rằng…”

“Con biết.” Tưởng Đạc bình tĩnh nói: “Con muốn làm bài kiểm tra trước, thử một lần.”

Từ Tình trợn tròn mắt, giễu cợt: “Nó muốn thi thì cứ để nó thi, chưa đến Hoàng Hà chưa bỏ cuộc.”

Một đứa trẻ thậm chí còn chưa từng tiếp xúc với nền giáo dục cơ bản của trường mẫu giáo mà đòi được nhận vào trường tiểu học tư thục Gia Vân, quả là mơ tưởng.

Ban đầu Tưởng Hằng không mấy quan tâm mình sẽ học trường nào, cậu bé chẳng muốn đi học chút nào, chỉ muốn được đi chơi. Nhưng sau khi nghe cuộc nói chuyện giữa bố mẹ và Tưởng Đạc, dường như Tưởng Đạc muốn học ở một trường tốt hơn, vì vậy cậu bé lớn tiếng yêu cầu: “Con cũng muốn học ở trường tiểu học tư thục Gia Vân!”

Từ Tình xoa đầu cậu bé rồi nói: “Đương nhiên có thể, nhưng trường đó cần thi đầu vào. Trong khoảng thời gian này, A Hằng cũng cần chuẩn bị cho kỳ thi.”

“Thi thì thi, có gì khó đâu!” Tưởng Hằng vỗ n.g.ự.c thề.

Cậu bé khẳng định mình hiểu biết hơn Tưởng Đạc rất nhiều. Tưởng Đạc thậm chí còn không đi học mẫu giáo, còn cậu bé đã học ở trường mẫu giáo quốc tế tốt nhất.

Cậu bé chắc chắn sẽ thi tốt hơn Tưởng Đạc.

Từ Tình tin chắc Tưởng Đạc sẽ không thể vượt qua bài kiểm tra đầu vào của Gia Vân, vì vậy khi đăng ký cho Tưởng Hằng, bà ta cũng tiện tay đăng ký luôn cho Tưởng Đạc.

Với Tưởng Đạc, sự thù hận của bà ta quá rõ ràng, thậm chí bà ta chẳng buồn che giấu.

Nhưng vì Tưởng Dật Thành đã đưa cậu bé về nên bà ta không thể đuổi cậu bé ra khỏi nhà được, bởi dù sao Tưởng Dật Thành cũng là chủ gia đình này.

Và bà ta chỉ có thể đóng vai một người vợ tốt.

Mỗi ngày đều có một cái đinh lượn lờ trước mắt bà ta, không thể rút ra, không thể xua đuổi, cũng không thể tha thứ.

Dần dần, tâm lý Từ Tình bắt đầu thay đổi, thậm chí bà ta còn bắt đầu lên kế hoạch làm thế nào để diệt trừ thằng nhãi này.

Nhưng sau đó, bà ta từ từ nhận ra cái c.h.ế.t không phải là hình phạt nghiêm khắc nhất dành cho một người, mà là sống, nhưng sống như tôm cá thối rữa, sống như một cái xác không hồn.

Hủy diệt nó còn khiến nó đau khổ hơn nhiều so với g.i.ế.c nó.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi/chuong-192-doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi.html.]

Mà loại đau khổ này… sẽ đi theo nó suốt cuộc đời.

Từ Tình không còn vội vàng nữa, bà ta còn nhiều thời gian, bà ta quyết định từ từ thực hiện kế hoạch trả thù của mình.

...

Trường tiểu học tư thục Gia Vân tọa lạc tại khu giáo dục công nghệ cao phía đông trung tâm thành phố, với môi trường trong lành, yên tĩnh. Ngôi trường được xây dựng theo phong cách Châu Âu, mỗi phòng học đều trang bị điều hòa âm trần, máy vi tính, thiết bị trình chiếu trị giá hàng triệu tệ, thiết bị dạy học đương nhiên cũng thuộc hàng nhất.

Thi đầu vào chia làm bài thi viết và phỏng vấn với chuyên gia. Lục U nghĩ rằng cô bé có thể hoàn thành tốt phần thi viết, nhưng trong phần phỏng vấn cô bé lại quá lo lắng, rõ ràng đã chuẩn bị trước và luyện tập rất trôi chảy phần tự giới thiệu bằng tiếng Anh, nhưng đến khi phỏng vấn lại bắt đầu lắp bắp.

Nhìn thấy Tưởng Đạc bước ra khỏi tòa nhà kiến trúc châu Âu, Lục U vội vàng đuổi kịp, sốt sắng hỏi tình hình của cậu: “Thế nào rồi, bài kiểm tra ra sao, anh có vào được không?”

“Anh không biết, hẳn là không có chuyện gì.” Trên mặt Tưởng Đạc luôn giữ vẻ bình tĩnh: “Còn em thì sao?”

“Buổi phỏng vấn của em rối tung cả lên.” Lục U thở dài: “Quá lo lắng.”

Cậu đưa tay xoa đầu cô bé: “Đừng lo lắng.”

Lục U cười ngọt ngào với anh.

Đúng lúc này, Tưởng Hằng từ phía sau nhảy ra như một cơn lốc nhỏ, trực tiếp va vào Tưởng Đạc khiến cậu ngã xuống đất, đầu gối trầy cả da.

Tưởng Hằng quay lại lè lưỡi nhìn cậu: “Đồ rác rưởi! Đồ con hoang.”

Tưởng Đạc nghiến răng nghiến lợi từ dưới đất đứng dậy, phủi bụi trên quần áo, lãnh đạm nhìn cậu ta.

Lục U rất tức giận, trước đây cô bé chưa thấy thì thôi, nhưng bây giờ lại dám bắt nạt bạn thân nhất trước mặt cô bé, thật sự không thể nhẫn nhịn được.

Cô bé nhặt một viên đá dưới đất lên, định ném vào lưng Tưởng Hằng, cậu ta có phải là đại thiếu gia của nhà họ Tưởng hay không Lục U cũng chẳng buồn quan tâm nữa!

Nhưng Tưởng Đạc đã nắm tay cô bé, lắc đầu, sau đó đưa mắt ra hiệu cho cô bé về camera giám sát cách đó không xa: “Không nên ở đây.”

Mặc dù Lục U ấm ức nhưng Tưởng Đạc vẫn không để cô bé làm điều đó. Lục U không còn cách nào khác đành phải từ bỏ, kéo Tưởng Đạc đến phòng khám bên ngoài trường học để sát trùng và bôi thuốc lên những vết trầy xước trên đầu gối.

Loading...