Hai nhân viên lễ tân nhìn nhau, có chút xấu hổ. Một người tiến đến trước mặt Lâm Vãn Vãn hỏi: “Lâm tiểu thư, cô cũng đến tìm tổng giám đốc Hứa sao?”
“Ừ, anh ấy có ở đây không?”
“Có lẽ không tiện lắm, bởi vì…”
Lễ tân liếc nhìn Lục U: “Bởi vì Lục tiểu thư đã hẹn trước rồi.”
Đây là lần đầu tiên Lâm Vãn Vãn và Lục U chạm mặt trực tiếp.
Lâm Vãn Vãn là tiểu hoa đán đang nổi trong giới, hình ảnh của cô ta Lục U đã thấy rất nhiều lần trên các tin tức giải trí.
Nhưng Lâm Vãn Vãn mới chỉ gặp Lục U một lần trong dạ tiệc mừng công ty lên sàn. Lúc đó chỉ nhìn từ xa nên không thấy rõ, chỉ nhớ là một cô gái rất ngoan ngoãn, nghe lời. Sau khi biết nhà Lục U đã phá sản hoàn toàn, hiện tại đều phụ thuộc vào Hứa Trầm Chu thì Lâm Vãn Vãn không còn để Lục U vào mắt nữa.
Nhưng hôm nay vừa trông thấy, cô ta mới phát hiện Lục U rất xinh đẹp, không phải kiểu hot girl mạng người người như một. Gương mặt cô rất tinh xảo, giống như gốm sứ men xanh, nhẹ nhàng và mềm mại.
Lâm Vãn Vãn xuất thân từ tầng lớp dưới cùng, mặc dù cố gắng khoác lên mình những phục sức xa hoa, nhưng khi so sánh cùng trang phục trắng trong, thuần khiết nhưng lại toát ra khí chất cao quý của Lục U, cô ta căn bản không thể sánh được.
Trong khoảnh khắc nhìn thấy Lục U, Lâm Vãn Vãn không hiểu sao lại sinh ra vài phần không cam lòng và tự ti, cũng hơi kích động, mất kiểm soát hỏi lễ tân: “Vậy tôi phải đợi sao?”
Lễ tân có chút xấu hổ.
Mọi người đều biết chuyện Hứa Trầm Chu và Lâm Vãn Vãn gây bão trên hot search. Lâm Vãn Vãn cũng đã đến công ty vài lần, còn vào phòng làm việc của Hứa Trầm Chu rất lâu mới đi ra. Nhưng Hứa Trầm Chu chưa từng công khai tuyên bố mối quan hệ với Lâm Vãn Vãn, cũng chưa từng nói đã chia tay Lục U. Thế nên hiện tại, công ty vẫn đối đãi với Lục U như nữ chủ nhân.
“Vâng, xin Lâm tiểu thư chờ một chút, bởi vì tổng giám đốc Hứa đã từng nói, Lục tiểu thư tới thì có thể trực tiếp đi lên, những người khác… đều phải hẹn trước.”
Nghe xong câu này, Lâm Vãn Vãn sắp nổ tung. Mặc dù cô ta và Hứa Trầm Chu vẫn duy trì mối quan hệ mập mờ, nhưng giữa hai người thực tế không có gì cả. Hiện tại ngay cả nhân tình cô ta cũng không phải.
Là một hoa đán đang nổi tiếng, tất nhiên Lâm Vãn Vãn không thể ngồi ở đại sảnh chờ Hứa Trầm Chu, chỉ có thể tức giận rời đi.
Nội tâm Lục U không hề gợn sóng, cô quẹt thẻ lên tầng, đi tới phòng làm việc của Hứa Trầm Chu.
Hứa Trầm Chu vừa kết thúc cuộc họp với ban giám đốc, không nghĩ tới Lục U, người đã lạnh nhạt với anh ta mấy ngày nay, lại chủ động tìm đến.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi/chuong-27-doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi.html.]
Trong lòng anh ta vui sướng một cách khó hiểu.
Quả nhiên cô vẫn không chịu đựng được.
Hứa Trầm Chu khoan khoái bước vào phòng làm việc, nói: “Lục U, tìm anh có việc sao?”
Lục U lười nói nhảm, ném thẳng mấy tấm ảnh Lâm Vãn Vãn thử trang phục của Mosha vào mặt Hứa Trầm Chu: “Giải thích.”
Hứa Trầm Chu nhìn Lâm Vãn Vãn trong hình, không phản ứng kịp: “Anh đã nói, anh và cô ta không có gì, tại sao em lại không tin anh chứ.”
Điều Lục U muốn hỏi tất nhiên không phải cái này. Cô cầm hình lên, chỉ vào trang phục nhân vật nữ trong tấm hình mặc: “Bộ trang phục này là anh tìm người làm giúp cô ta?”
Biểu tình Hứa Trầm Chu hơi mất tự nhiên, xoa xoa mũi: “Ừ, cô ấy nói muốn tham gia triển lãm, bảo nhà thiết kế bên anh giúp cô ấy làm một bộ.”
“Xin hỏi tổng giám đốc Hứa, bản thảo bộ trang phục từ đâu tới thế?”
Hứa Trầm Chu nhíu mày, cực kỳ không thích Lục U dùng thái độ ương bướng này nói chuyện với anh ta: “Sao anh nhớ được, tiện tay tìm được mấy bản thảo trong máy tính, cảm thấy không tồi nên lấy dùng thôi.”
“...”
Từ đầu Lục U đã nghi ngờ. Mặc dù Hứa Trầm Chu có ngoại tình với Lâm Vãn Vãn cũng sẽ không ngu đến mức dùng thiết kế của người tiền nhiệm làm đồ cho tiểu tam. Nếu bị moi ra, Lâm Vãn Vãn sẽ mất hết mặt mũi.
Có thể là khi anh ta dùng máy tính của cô tình cờ trông thấy nên tiện tay lấy.
“Hứa Trầm Chu, hiện tại tôi trịnh trọng nói cho anh biết, bộ trang phục Tập đoàn Vãn Chu làm cho cô ta đã sử dụng đồ án tốt nghiệp của tôi. Bây giờ mời anh lập tức rút về và tiêu hủy bộ trang phục này. Tôi có thể không truy cứu trách nhiệm của anh, bằng không chúng ta sẽ gặp nhau trên tòa.”
Lúc đầu Hứa Trầm Chu chẳng để vào mắt, nhưng thái độ khách khí của Lục U lại chọc tức anh ta. Tính cách cô từ đó đến nay luôn dịu dàng, với anh ta thì luôn ngoan ngoãn phục tùng, lúc này lại giống như một con mèo điên nhào lên cắn anh ta.
Hứa Trầm Chu lạnh mặt, nói: “Anh tưởng rằng có chuyện gì lớn, chỉ vậy thôi?”
“Chỉ vậy thôi?”
Lục U không thể tin được nhìn anh ta.