Trong phòng  ai đáp ,  gõ nhẹ  cửa, nhưng cửa  mở .
Cô gái mặc một chiếc váy ngủ lụa màu đen,   giường lớn êm ái, hai đường eo thon gọn  mắt và khoét sâu. Đường viền ren đen của chiếc váy ngủ phác họa cặp m.ô.n.g tròn của cô.
Vẻ trưởng thành như cây lựu chín mọng, đối với thiếu niên mà , đây là sức hấp dẫn trí mạng.
Gương mặt Lục Ninh lập tức phát hỏa, giống như  thấy quỷ mà lảo đảo lao  khỏi phòng, bỏ trốn mất dạng.
…
Trong thời kỳ dậy thì, thật   một  thời gian dài Lục Ninh  ghét bà chị Thẩm Tư Tư .
     vì    ghét, dù    thấy cô thì cả     tự nhiên,  thể tựa như căng như dây đàn.
Cho nên mỗi  Lục Ninh gặp Thẩm Tư Tư đều  cho cô sắc mặt . Có điều…  luôn  thể khống chế tâm trạng   tới gặp cô. Bởi   mới cưỡng ép chui  nhóm chat bạn  của Lục U,  từ những cuộc  chuyện phiếm của mấy cô gái mà   tin tức của cô.
Cô gái , là  luôn khiến Lục Ninh phiền não.
Muốn gặp cô,  sợ gặp  cô.
Lao  khỏi nhà Thẩm Tư Tư, Lục Ninh  ở  đường, tay chống đầu gối thở hồng hộc.
Cho đến bây giờ  mới dần hiểu , đối với Thẩm Tư Tư,  chắc chắn  chỉ đơn thuần là ghét thôi .
Cậu lấy điện thoại di động , nghiêm túc gửi một tin nhắn cho lớp trưởng: “Diêu Dĩnh, xin ,   thể cùng học một trường đại học với  .”
Diêu Dĩnh: ?
Lục Ninh: “Có lẽ      thích .”
Vẫn luôn .
Sáng sớm hôm , Thẩm Tư Tư ngáp dài bước  khỏi phòng,  căn nhà sạch sẽ, ngăn nắp   một hạt bụi, cô  sợ đến ngây .
Những bộ quần áo tối qua vứt qua quýt  sofa   ai đó gập  vuông vức. Mấy đồ đạc xốc xếch trong nhà cũng  đặt  đúng vị trí,  quầy bar ở phòng bếp còn đặt một ly nước ép dưa chuột xanh biếc.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi/chuong-68-doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi.html.]
“Mẹ của  ơi, đây là nhà  ?”
Cô  lập tức móc điện thoại  gọi điện thoại cho Lục U: “ còn tưởng nhà   tiên ốc cơ đấy, thằng nhóc Lục Ninh  đúng là quá hiền huệ mà. Nếu ai mà cưới nó về nhà thì nửa đời   thể hưởng phúc .”
Lục U   bệ cửa sổ vẽ tranh: “Thằng em nhà   giờ vẫn  hiền lành mà.”
Cô  Lục Ninh đang ôm chí lớn   sofa  sách  : “Không  , may nhờ   cho nó hiểu.”
Lục Ninh ngẩng đầu lên liếc trộm Lục U, thấy cô  sang,  nhanh chóng dời ánh mắt , giả vờ như đang  sách.
Thẩm Tư Tư  hỏi: “Chuẩn  đăng ký  ngành gì thế?”
“Xem sở thích của nó thôi, nó thích đàn dương cầm, cũng   thiên phú, nhưng  khi gia đình xảy  chuyện thì suy nghĩ của thằng nhóc    đổi ,  là  học tài chính, luật sư.”
“  ngóng , Học viện Nghệ thuật của Đại học Thanh Phù chúng  cũng  tuyển sinh  cần thi môn nghệ thuật đấy, nó hơn sáu trăm điểm, đảm bảo đỗ. Khuyên nó một chút, tiếp tục học đàn dương cầm cũng    , mặc dù   tốn kém.”
Lục U bất đắc dĩ than thở: “Thằng nhóc  trong đầu  cơ bắp nên cứng đầu lắm, khuyên cũng  , chỉ  thể từ từ xem tâm tình của nó thôi.”
Thẩm Tư Tư : “ nhét  ngăn kéo của balo Lục Ninh hai tấm vé phúc lợi  nghỉ phép  du thuyền bảy ngày sáu đêm đấy, công ty bên  cho mà    thời gian . Cậu dẫn thí sinh  thi đại học của chúng   du lịch cho thả lỏng một chút .”
Lục U vội vàng : “Sao   thương lượng với  hả!”
“Cái  thì thương lượng cái gì, đây là quà cho thí sinh thi đại học,   đưa cho  .” Thẩm Tư Tư  : “Nếu    với nó thì bảo nó dẫn bạn gái  cũng .”
“Nó solo từ trong bụng  , tìm  bạn gái mới là lạ.”
“Có ai  chuyện như  , thế mà đòi  chị gái cơ đấy.”
“Chắc    thời gian ,” Lục U thở dài: “Phòng thiết kế Lộc Phong  mới thành lập,   nhiều việc.”
Giọng  Thẩm Tư Tư trở nên nghiêm túc: “Chính vì   mới nhiệt liệt đề cử   đấy. Tháng  sàn thương mại điện tử thời trang nữ ICLO sẽ tổ chức ngày hội mua sắm, nếu   thể chiếm  vị trí nổi bật ở  ICLO thì đó sẽ là một cách tuyên truyền  cho Lộc Phong.”
“Cho nên ngày hội mua sắm với chuyến  du thuyền    quan hệ gì ?”
“Đương nhiên! Tổng giám đốc Phó Ân của ICLO cũng ở  thuyền. Vị    là thương nhân bình thường, còn là nhà nghệ thuật,   chọn nhà buôn  bao giờ xem cạnh tranh giá, chỉ  trình độ,  hiểu  hả. Chỉ cần  đưa bản thiết kế cho  , lọt  tầm mắt của   thì sẽ  cơ hội đặt chân đến nơi nổi bật.”