Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Đối Tượng Liên Hôn Bụng Dạ Đen Tối - Chương 76: Đối Tượng Liên Hôn Bụng Dạ Đen Tối

Cập nhật lúc: 2025-06-14 07:29:59
Lượt xem: 9

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Rốt cuộc, vào khoảnh khắc Lục U xoay người rời đi, anh đột nhiên nắm lấy dây máy ảnh của cô –

“Kỹ thuật chụp ảnh của cô ấy không sao cả.”

Lục U kinh ngạc quay đầu lại, đón nhận ánh mắt sáng quắc của Tưởng Đạc.

Trên mặt anh không có nửa phần đùa giỡn, anh trầm mặt, đè giọng xuống nói: “Phó tổng cứ để cho cô ấy chụp đi, chắc chắn cô ấy sẽ chụp được cho anh tấm hình đẹp đấy.”

Phó Ân không nghĩ Tưởng Đạc sẽ sửa lời, kinh ngạc nói: “Nhưng không phải tam gia đã nói hình này rất khó coi sao.”

“Ảnh khó coi không phải vấn đề của cô ấy, là do tôi... xấu.”

Cho nên cô ấy mới không yêu tôi.

Lục U nhìn bóng Tưởng Đạc rời đi, không biết vì sao anh lại bỗng nhiên lại thay đổi.

Nhưng cũng may, Phó Ân cũng đổi giọng, nói với Lục U: “Nếu Tam Gia đã nói như thế, vậy làm phiền cô.”

--

Tưởng Đạc về tới phòng mình, dựa vào ban công có có thể nhìn cảnh vật xung quanh đến 180 độ, nhìn xuống cô gái đang tận tâm tận lực chụp ảnh cho Phó Ân ở dưới boong thuyền.

Đáy máy xẹt qua một tia u ám.

Tưởng Tư Địch đang ngồi uống cà phê cũng đứng lên đi tới ban công, nhìn về phía Lục U và Phó Ân, nở nụ cười: “Chị nói rồi mà, cậu không nỡ bắt nạt em ấy.”

Tưởng Đạc lãnh đạm nói: “Không phải không nỡ, chỉ là không muốn vợ chưa cưới của mình phải ăn nói khép nép đi cầu xin người ta như thế, vứt hết mặt mũi của em...”

“Em ấy làm mất mặt cậu thì sao, còn chưa gả đi đâu đấy, tam gia đúng là biết thông cảm nhỉ.”

Từ nhỏ đã thế này rồi, con gái người ta hơi nhíu lông mày, còn chưa khóc mà thằng nhãi này đã cuống cuồng lên, ôm người ta dỗ dỗ dành dành. Trêu người ta xong, người ta còn chưa kịp nổi giận thì đã xuống nước, luôn mồm nói xin lỗi rồi.

Ở bên cạnh cậu ta, Lục U chưa từng bị tủi thân. Trước đây như vậy, bây giờ vẫn thế.

“Cậu ấy mà, đáng đời ngay cả cái lốp dự phòng còn không làm được.” Tưởng Tư Địch bất đắc dĩ nói: “Thích thì nói rõ với người ta, có được hay không cũng chỉ là một câu nói, là đàn ông có thể cầm được thì phải buông được.”

Khuỷu tay Tưởng Đạc đặt trên ban công, nhìn biển lớn xanh thẳm: “Nếu thật sự có thể cầm được, buông được, em còn ở đây làm lốp dự phòng cái rắm à.”

“...”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi/chuong-76-doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi.html.]

“Được rồi, lốp dự phòng Tưởng.” Tưởng Tư Địch đi tới, vỗ vỗ vào bả vai rộng rãi, cứng rắn của anh: “Cậu cứ chờ cô bé kia trong vòng nửa năm kiếm đủ mười triệu rồi thanh toán với cậu đi.”

“Chị làm như mười triệu kiếm dễ lắm không bằng.” Tưởng Đạc bình thản nhìn Phó Ân ở đằng xa: “Tên kia cũng không phải người dễ nói chuyện.”

Phó Ân quả thực rất thích chụp ảnh, anh ta đã hoàn toàn coi Lục U là nhiếp ảnh gia tư nhân, mang cô đi tới những nơi có tầm nhìn đẹp để chụp.

Mặc dù Phó Ân kinh doanh sàn thương mại điện tử, ICLO hiện đang là nền tảng thời trang được giới trẻ yêu thích nhất. Bởi vậy, Phó Ân sở hữu gu thẩm mỹ tinh tế, điều này thể hiện rõ qua phong cách ăn mặc của anh.

Với vóc dáng cao ráo, anh chọn áo dáng suông phối cùng quần đen đơn giản, không phụ kiện cầu kỳ, toát lên vẻ tối giản nhưng tinh tế.

Lục U đặc biệt giỏi chụp người, và những bức ảnh cô chụp cho Phó Ân đạt hiệu quả xuất sắc. Ít nhất thì bản thân anh cũng khá hài lòng khi xem ảnh, và dặn cô chỉnh sửa rồi gửi lại.

Lục U liên tục đáp lời.

Hai người quay lại quán trà, Phó Ân hỏi cô: “Cô tên gì, làm ở công ty nào?”

Lục U lập tức đưa danh thiếp ra.

Phó Ân liếc mắt, cau mày: “Lộc Phong? Trước đây chưa từng nghe qua, thương hiệu mới à?”

Lục U gật đầu: “Là thương hiệu mới do tôi và một phu nhân khác đồng sáng lập, chuyên sản xuất trang phục thời thượng cho giới trẻ.”

Nói xong, cô đưa tập bản thảo đã chuẩn bị cho anh: “Đây là bản thảo thiết kế của tôi, phong cách đại khái là như thế này.”

Phó Ân lướt qua tập bản thảo. Dù không lập tức gây hứng thú, anh vẫn bị cuốn hút bởi những tạo hình độc đáo của thiết kế.

“Đúng là rất có phong cách, đồng thời cũng có cả những kiểu dáng đang thịnh hành trên thị trường.” Phó Ân nhìn kỹ hơn: “Những thứ này đều do cô tự thiết kế sao?”

“Vâng.”

“Nhìn không tệ, nhưng chỉ là bản vẽ thôi. Những mẫu này hiện tại đã bán chưa?”

“Phòng thiết kế Lộc Phong của chúng tôi mới đi vào hoạt động, chưa đạt quy mô lớn. Hiện tại đang áp dụng hình thức tiêu thụ đặt hàng trước.”

Phó Ân mỉm cười, đặt tập bản thảo xuống, đưa mắt nhìn những đối tác đang “nhìn chằm chằm” anh xung quanh: “Cô nhìn họ đi, trong đó cũng không ít thương hiệu thời trang nổi tiếng. Họ đều muốn được chia một bát canh trong ngày hội mua sắm trên ICLO của tôi. Tôi dựa vào đâu để giao một cửa sổ pop-up quan trọng như vậy cho một phòng thiết kế mới bước đầu đi vào hoạt động như cô?”

Lục U ngừng một chút mới nói: “Mặc dù là thương hiệu thời trang nổi tiếng, nhưng Tổng giám đốc Phó cũng không muốn hợp tác với họ.”

Loading...