Lục U , Lục Ninh mà  “tạm ” thì bộ trang phục   thể xuất hiện trong buổi vũ hội, càng  cần  sẽ khiến vị Phó Ân kiến thức rộng lớn  thỏa mãn.
Lục U  về phòng  mấy bộ váy, bảo Lục Ninh giúp cô .
“Đẹp quá luôn.”
“Không tệ, ưu nhã cao quý.”
Lục U: “...”
Cứ nhận xét như  thì  đạt đến yêu cầu của “ông lớn” còn thiếu  nhiều.
Cô bất lực   ghế sofa, dụi dụi mắt: “Lúc  bảo chị biến   bộ lễ phục lộng lẫy đây!”
Lục Ninh  dậy,  với Lục U: “Thân là một thí sinh  tham gia kỳ thi đại học như em mà , chúng  nhận  một đề khó thì đầu tiên là   kỹ đề, hiểu rõ ràng ý đồ của   đề là gì.”
Lục U  : “Thí sinh thi đại học  cao kiến gì?”
“Ông lớn  mời chị tham gia vũ hội hóa trang của ICLO, đề đưa  là ‘ để hai mắt   tỏa sáng’. Cho nên, chúng   tỉnh táo phân tích một chút, rốt cuộc   đang khảo sát cái gì? Là thật sự  một  qua đường trong suốt như chị tỏa sáng  vũ hội ICLO của   ?”
Lục U thấy Lục Ninh   lý, vội vàng  xuống bên cạnh Lục Ninh, bóc cho  một quả chuối, đặt  miệng : “Em trai thông minh,  trai  giỏi ăn  của chị, mời tiếp tục!”
Lục Ninh nắm một nắm hạt dưa đưa cho cô. Lục U “chân chó” bóc vỏ  để  đĩa cho .
Lục Ninh cầm lấy đĩa  dốc thẳng  miệng, lúc  mới chậm rãi : “Để ý cuộc đối thoại của   với chị thì  thể thấy, thật     hài lòng với thiết kế của chị, cái   cần  nữa. Thứ   lo lắng nhất chính là phòng thiết kế Lộc Phong của chị  mới thành lập, căn bản  thể tiếp nhận  lượng truy cập  ICLO của  , dẫn tới cung  đủ cầu,  tổn hại đến uy tín và danh dự của nền tảng của  .”
“,     cam lòng dễ dàng buông tha cho Lộc Phong như , bởi vì thiết kế của chị   thu hút   .”
Lục U dường như   hiểu: “Cho nên, mục đích của   chính là  khảo sát, xem xem chị  thể trong  thời gian ngắn  thiết kế   tạo  bộ trang phục khiến   hài lòng  .”
Lục Ninh gật đầu, quan sát chiếc váy  hội đen   cô: “Cho nên, nếu chị mặc bất kỳ một bộ lễ phục  may sẵn nào đến vũ hội của ICLO thì đề bài  chị nhất định sẽ mất điểm.”
Lục U tóm lấy cổ áo Lục Ninh, dùng sức lắc lắc, kích động : “Em trai  em  thông minh như  chứ!”
Lục Ninh  cô lắc đến choáng cả đầu, “ghét bỏ” đẩy cô : “Đừng vui vẻ sớm quá,   xong bước  kỹ đề. Nếu như trong vòng mấy ngày ngắn ngủi ở đây chị  thể   một bộ trang phục giống như yêu cầu thì đồng nghĩa với việc, đề  cũng mất điểm luôn.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi/chuong-78-doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi.html.]
Lục U thở dài.
Đây chính là một vấn đề lớn. Thứ nhất là thời gian  gấp, chỉ  bảy ngày sáu đêm.
Dù trong điều kiện bình thường,  trong thời gian ngắn như  thiết kế, cắt may,  thiện một bộ trang phục  quá sức, đừng nhắc tới điều kiện  thuyền còn hạn chế.
Ngay cả máy may cô cũng  ,  kiểu gì đây. Cũng  thể tự nhiên biến  một bộ quần áo !
Lục Ninh đề nghị: “Chị,  tìm  Tưởng Đạc giúp đỡ , nhất định    cách.”
“Em đừng  luôn miệng ‘ Tưởng Đạc,  Tưởng Đạc’.” Lục U nghiêm túc phê bình : “Nếu chuyện gì chị cũng  nhờ cậy  Tưởng Đạc của em thì nợ ân tình sẽ trả mãi  hết, chị em sẽ  lấy  trả nợ thật đấy.”
Lục Ninh  : “Hai   đính ước, từ nhỏ đến lớn chị thực sự  từng nghĩ sẽ gả cho   ?”
“Nghĩ  chứ.” Lục U bỏ một quả nho tím  miệng, tỉnh bơ đáp: “Khi còn bé  nghĩ tới .”
Lục Ninh hứng thú: “Chị nghĩ tới thật , em còn tưởng chị vô cảm với   chứ.”
“Lúc   mấy bạn nhỏ  chị với   sẽ kết hôn,  sinh baby gì gì đó.” Lục U thản nhiên : “Chị tưởng thật, còn  với mấy đứa con gái khác, bảo bọn họ   đến gần  Tưởng,   là ‘ông xã’ của chị mà.”
“...” Khóe miệng Lục Ninh co quắp: “Chuyện     ?”
“Đương nhiên là ! Khi đó bé tí,  cái gì.” Lục U vỗ vỗ đầu , nghiêm khắc dặn dò: “Đây là lịch sử đen tối của chị,  cho phép em  với  !”
“Em nhất định miệng kín như bưng!” Lục Ninh  động tác ngậm miệng: “Tin tưởng em.”
“Được, chị tin chú.”
Lục Ninh   toilet, vội vàng đóng cửa phòng, cúi đầu gửi tin nhắn cho Tưởng Đạc –
“Anh Tưởng Đạc, cố gắng lên nha,   cơ hội.”
JD: ?
Lục Ninh: “Anh   vì  hồi bé    bạn ? Đều là chị em đó,  cho mấy bạn nữ chơi với , bởi vì  là ‘ông xã’ của chị . [doge]”