Tưởng Đạc  hề để ý đến vết thương đang chảy m.á.u  tay ,   cô, nơi khóe mắt xuất hiện chút ý  hoang đường: “Người đàn ông nào cũng , là  tự  đa tình.”
Nói xong,  sa sầm mặt rời khỏi sảnh vũ hội.
Trái tim cũng nát vụn.
Đêm đó, tất nhiên Lục U  lấy  lời hứa của Phó Ân,    trong ngày hội mua sắm  tháng  của ICLO, Lộc Phong nhất định  một vị trí quảng cáo.
Đồng thời, cô cũng nhận   nhiều danh ,  ICLO,  những nền tảng thương mại điện tử khác, còn  cả những công ty thời trang.
Bởi vì Phó Ân coi trọng cô nên  của những công ty  cũng rối rít  lên để hiểu thêm về thương hiệu Lộc Phong.
Lục U cùng bọn họ uống một chút rượu,  khi tàn tiệc cô chụp  những tấm danh    gửi cho Thượng Nhàn Thục,  chia sẻ với chị  niềm vui .
Đây là một khởi đầu mới, về  nhất định sẽ  hơn.
Về đến phòng, Lục U  bộ váy  hội . Nhìn bộ váy  hội  giường , cô  nghĩ đến tất cả những chuyện xảy  trong phòng Tưởng Đạc đêm qua.
Nếu  nhờ sự chèn ép cùng áp lực của , nếu  vì sự phẫn nộ khi  thú nhận những chuyện , e rằng Lục U  gần như buông bỏ , căn bản  thể nghĩ  cách xử lí từ nhược điểm, nhuộm đen  bộ bộ váy .
Lúc , lửa giận trong lòng cô tiêu tán  một chút.
 Tưởng Đạc vẫn  khó ưa, mặc dù việc váy  hội  hỏng  liên quan trực tiếp đến , nhưng suy cho cùng vẫn là do  giở trò với cô.
Mặc dù cuối cùng cũng nhặt   lương tâm,   chân tướng, nhưng giở trò chính là giở trò, nếu đổi  là  khác thì cũng thôi , dù  cũng   tổn hại gì.   đó  là Tưởng Đạc,  là  cô  thể tin tưởng nhất,  thiết nhất.
Rất khó để Lục U tự thuyết phục chính   so đo,  khó chịu.
...
Tối qua gấp rút đẩy nhanh tốc độ nên  đường may  váy vẫn còn chút khuyết điểm. Lục U  ngủ cả một ngày, hiện tại trạng thái tinh thần cô  , cô quyết định  tới phòng sửa chữa để may  đường nối .
Lại  ngờ rằng Tưởng Đạc cũng đang ở bên trong.
Anh dựa lưng  tường, chiếc áo sơ mi nhạt màu phác họa đường nét nửa   cao ráo của , ngọn đèn sợi đốt  đầu chiếu xuống gương mặt , tạo thành một vệt tối  mắt, ngũ quan càng trở nên sâu hơn,   rõ nét mặt lúc .
Lục U    ngửi thấy mùi cồn nhàn nhạt   .
Anh ít khi uống rượu, nhưng tối nay  uống hết ly  đến ly khác, liên tục  ngừng, lúc     say thành cái dạng gì .
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://www.monkeydtruyen.com/doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi/chuong-94-doi-tuong-lien-hon-bung-da-den-toi.html.]
Lục U  qua  , tầm mắt cô dịch xuống ,   vết cắt   mảnh thủy tinh đ.â.m   tay . Vết thương   băng bó qua,  còn gì đáng ngại.
Cô cũng lười quan tâm ,  thẳng đến bàn  việc, cầm kim khâu  xỏ chỉ , khâu  mối nối  chiếc váy.
Người đàn ông  cô từ xa, ánh mắt  sâu, giọng   trầm: “Phó Ân đồng ý với em ?”
Đầu ngón tay thon dài của Lục U chậm , thản nhiên đáp: “Đồng ý , lên  nền tảng ICLO, mười triệu  em sẽ sớm kiếm đủ.”
Tưởng Đạc dời ánh mắt , cúi đầu châm thuốc,  mặn  nhạt : “Chúc mừng em.”
Thấy   thái độ như ,  hiểu  trong lòng Lục U  thấy  tức giận: “Em   , sớm  muộn thì sẽ  một ngày em chứng minh cho  thấy.”
“Anh .” Anh gật đầu, khóe miệng giơ lên: “Tiểu U của chúng  lúc nào cũng hiếu thắng.”
“Anh  bao giờ tin tưởng em.” Cô cố gắng kiềm chế tâm trạng đang cuộn lên của minh, : “Anh cũng  bao giờ cảm thấy em chỉ cần dựa  bản   cũng  thể thành công.”
Tưởng Đạc  hiểu, cô gái nhỏ  vẫn  cãi  đủ với .
Anh lảo đảo bước tới bàn  việc, hai tay chống xuống, nhấc cả   lên bàn: “Anh là gì chứ, em cần  tin tưởng ?”
“Em...”
Lục U cũng  rõ vì  nhất định  khiến  tin tưởng, nhưng cô...   chịu thua  mặt , mong  nhận  sự công nhận của .
Có thể bởi vì quan hệ thanh mai trúc mã, hiện tại  đang  nơi cao nên cô  cam lòng   bùn đất mà  lên nơi .
Cô  cố gắng đuổi theo .
“Em  cần  tin tưởng.” Cô  lời trái lương tâm: “ em nhất định sẽ  cho  thấy.”
“ thế,  cần  tin tưởng. Chẳng qua  xuất hiện đúng  thời điểm em sa sút tinh thần mà thôi.”
Tưởng Đạc nhếch miệng  tự giễu: “Bất cứ  đàn ông nào... cũng .”
Những lời  thực sự  khiến  tổn thương  ít.
“Bị bạn trai cắm sừng,   tên cặn bã  bắt tay với tiểu tam ức hiếp.  lúc   về, trở thành cảng tránh gió của em. Nếu đổi  thành  khác, bất kể  nào, chỉ cần đưa tay  giúp đỡ em em đều sẽ nắm chặt lấy  ?”